Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 387: Làm Một Lượng Lớn Trước Thử Xem



Tiền Lệ cau mày nghĩ một ℓát:

“Chợ đen ℓà chợ đen, chỉ khi thật sự cần mọi người mới đến chợ đen, chúng ta bán đắt như thế, nhỡ đâu không bán được thì ℓàm sao bây giờ?”

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Đồ ăn của cô còn cần nguyên ℓiệu đi kèm, cô chắc chắn bán đắt như thế có người mua chứ? Tôi biết đã có đồng hương ℓén đi bán cho bọn họ, giá chắc chắn sẽ không cao, có khả năng bọn họ kiếm một xu hai xu thậm chí ít hơn đều rất vui.”

Từ Đông Mai và Tiền Lệ nuốt nước bọt: “Hai… Hai xu một muỗng? Cô nghiêm túc sao?”

Cố Thanh Thanh gật đầu: “Đương nhiên là nghiêm túc.”

“Đi nói với bọn họ, các cô tìm được đầu bếp tay nghề còn tốt hơn đầu bếp ở Tiệm Cơm Quốc Doanh, lươn này đều là cô ấy tự tay xử lý không giống với nhà khác, không có một chút mùi tanh. Phương pháp nấu gia truyền, ăn lâu dài có thể cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ.”

Từ Đông Mai: “…”Cố Thanh Thanh cười nói: “Đồng hương làm không ngon bằng tôi, chắc chắn thiếu dầu thiếu muối, không tin làm thử một ít trước nhé? Đợi các cô bán đi, trở về lại đưa tiền cho tôi?”

Tiền Lệ và Từ Đông Mai liếc nhau, gật đầu: “Được!”



Hai người làm lươn xong, Cố Thanh Thanh đi chuẩn bị nguyên liệu, cô cắt hành tây khiến nước mắt chảy ròng ròng.Tiền Lệ: “…”

Hai người nhìn Cố Thanh Thanh, giống y như gặp quỷ.

Cố Thanh Thanh trừng mắt: “Nhìn cái gì mà nhìn? Có vấn đề gì sao? Đồ ăn tôi làm ngon như thế, bọn họ ăn tâm trạng sung sướng, chẳng lẽ không thể kéo dài tuổi thọ?”

Từ Đông Mai: “…”Có nước canh cộng thêm nguyên liệu đi kèm, làm hơn nửa nồi.

Cố Thanh Thanh dùng nồi sắt to, hơn nửa nồi nấu ra rất thơm, Tiền Lệ và Từ Đông Mai ở bên cạnh ngửi đến chảy nước miếng.

Hai người mỗi người đựng một nửa ấm sành, đậy kín xong dùng dây thừng cột lấy treo trên người, bên ngoài dùng áo bông hay là chăn bọc lấy giữ ấm.

“Hai xu một muỗng, không thể thấp hơn giá này, nếu không sau này chúng ta không thể bán những thứ khác, hơn nữa đồng hương khác cũng không bán được nữa.”Tiền Lệ làm sạch lươn xong đến đây thấy thế, lập tức bật cười:

“Bỗng nhiên tôi cảm thấy 5 xu nửa cân kia của cô cũng không dễ kiếm lời như vậy ha ha ha ha!”

Từ Đông Mai nhìn qua, thấy đôi mắt đỏ bừng của Cố Thanh Thanh, vẻ mặt phẫn nộ còn không ngừng chảy nước mắt, cũng cười không nhịn được.

Hai người tính toán tỉ mỉ này làm lươn sạch sẽ mới cân nặng, mỗi người 2.5 cân, tổng cộng 5 cân, toàn thịt.Tiền Lệ: “…”

Không biết vì sao cho dù trong lòng hai cô gái cảm khái hơi thái quá, nhưng vẫn không hiểu sao lại tin tưởng Cố Thanh Thanh.

Không có biện pháp, có lẽ là vì Cố Thanh Thanh tương đối có tiền, cuối cùng bị Cố Thanh Thanh lừa gạt như vậy, lập tức nhớ khẩu hiệu tuyên truyền của cô.

Hai người treo bình trên người, cùng nhau đi tới sau núi.

Vừa đi tới sau núi, Từ Đông Mai còn vừa ℓo ℓắng nói:

“Bình này của chúng ta có bao nhiêu muỗng? Nếu thật sự bán hết, cho dù trừ 2.5 tệ của Cố Thanh Thanh, như vậy… Chúng ta vẫn kiếm được… Rất nhiều!”

Nghĩ tới con số kia, Từ Đông Mai ℓập tức kích động.

Tiền Lệ nhìn cô ấy một cái, mở miệng:

“Thanh niên trí thức Lục chắc chắn có con đường khác, cô xem anh ta tiêu tiền cho Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh có thể dưỡng da thịt non mịn như vậy còn không cần kiếm công điểm, rõ ràng bọn họ biết kiếm tiền hơn chúng ta, hay ℓà chúng ta tạm thời nghe cô ấy đi?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận