Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 705: Chỉ Có Mấy Sợi Tóc Như Vậy, Thật Sự Có Thể Xác Định Được Sao



“Có thể ạ, kỹ thuật này còn chưa phổ cập, rất nhiều người không biết, còn đang ở giai đoạn nghiên cứu, chỉ có Lục gia có thể ℓấy được tài nguyên, những người khác có khả năng còn chưa từng nghe nói tới. Yên tâm đi, đợi tin tức của cháu, rất nhanh sẽ có kết quả.”

Lúc này kỹ thuật giám định ADN còn chưa phổ cập, cho dù ℓà ở nước ngoài cũng còn ℓâu mới phổ cập.

Mấy năm sau sẽ vận dụng ℓĩnh vực điều tra, nhưng trước mắt xét nghiệm ADN trong nước hoàn toàn không dùng tới.

Cố Thanh Thanh cầm ℓấy tóc mang về giao cho hệ thống giám định.

Mọi chuyện phát triển thuận lợi, cô rất vui.

“Ông trời vẫn chiếu cố em, không khiến cuộc đời của em khắp nơi đều là cực phẩm. Dì cả nhìn có vẻ không tệ lắm, không khác nữ cường nhân mà em tưởng tượng lắm.”

Dù sao gặp được thông gia giảng đạo lý như vậy, Lục Hướng Dương cũng vui vẻ!

“Đợi đến thăm mộ mẹ em xong, hẹn thời gian bảo ông bà ngoại em tới nhà chúng ta ăn bữa cơm, gặp mặt cha mẹ anh. Nhìn dáng vẻ của ông bà ngoại, có lẽ cũng nguyện ý ở lại trong nước, chắc chắn là ở cùng một chỗ với cậu út.”Đợi một lúc lâu sau, bà ấy mới nói với Cố Thanh Thanh:

“Thanh Thanh, hai đứa dẫn ông bà về trước, dì và cậu út cháu ở lại thêm lát nữa.”

Cố Thanh Thanh sửng sốt, trực giác nói cho cô có lẽ dì cả muốn nói một số chuyện về Lâm Phong, nhưng mà chuyện này không phải cũng nên giữ mình ở lại sao?

Chẳng qua dì cả không nói, Cố Thanh Thanh cũng không truy hỏi nữa, gật đầu.“Vâng, vậy cháu đưa ông bà ngoại về trước, bọn họ lớn tuổi, cháu đưa bọn họ đến tứ hợp viện của cháu nghỉ ngơi, sau này cứ ở đó là được, ở bên kia không tiện lắm.”

Mạnh Phồn phản bác: “Ở chỗ cậu đi, sau này bọn họ ở trong nước thì ở chỗ cậu là được.”

Mạnh Phồn đưa chìa khóa cho cô:

“Các cháu dẫn bọn họ về trước, lát nữa cậu và chị cả sẽ qua đó. Nấu cơm ở chỗ cậu, giữa trưa cùng nhau ăn cơm, dẫn theo đám nhỏ tới nhé.”“Dì cả làm kinh doanh lớn như vậy, tài chính hùng hậu, chắc chắn cũng sẽ về nước đầu tư. Nước ngoài cùng lắm thì giao cho anh họ em, sau này cũng coi như cả nhà đoàn tụ!”

Cố Thanh Thanh nhếch miệng:

“Đúng là như vậy, sau này em có nhiều chỗ dựa, càng ngày càng có tiền, nhiều năm như thế cuối cùng cũng đổi thành em nuôi anh!”

Lục Hướng Dương: “…”Chẳng qua là đối với Lâm Phong đầu sỏ gây ra tất cả chuyện này, bọn họ càng thêm hận thấu xương.

“Vân Vân, con yên tâm đi, cha mẹ nhất định sẽ báo thù cho con, Lâm Phong sẽ không có kết cục tốt.”

Mọi người đứng trước mộ rất lâu, cả khu mộ đều rất yên tĩnh, nơi này luôn kèm theo bi thương và lạnh lẽo.

Ông bà ngoại ở một bên nói rất nhiều lời, Cố Tích Nguyệt thì vẫn luôn không mở miệng.…

Ngày hôm sau, Cố Thanh Thanh dẫn theo bọn họ đến thăm mộ của Cố Tích Vân.

Kết quả xét nghiệm ADN cũng đã có, Mạnh Phồn đúng là con trai của ông bà ngoại Cố gia, là cậu ruột của Cố Thanh Thanh.

Nói kết quả này cho Mạnh Phồn, Mạnh Phồn thở phào nhẹ nhõm, cả người nhẹ nhàng hơn không ít.Tới trước mộ Cố Tích Vân, hai ông bà Cố gia lại khóc một lát.

Cả đời này hai vợ chồng bọn họ có rất nhiều may mắn, nhưng cũng có rất nhiều bất hạnh.

Nhân sinh thay đổi rất nhanh, khi trung niên gia đình gặp biến cố, đứa bé mất tích, trằn trọc nhiều năm như vậy cuối cùng cũng về nước, cuối cùng lại không gặp được con gái cũ.

Hai vợ chồng già cảm thấy không đáng giá thay con gái mình, nhưng cũng vô lực thay đổi, hiện giờ chỉ có thể tiếp nhận hiện thực.

Cố Thanh Thanh nhận ℓấy chìa khóa: “Vâng ạ!”

Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương đưa ông bà Cố gia rời đi xong, Cố Tích Nguyệt mới mở miệng:

“Lâm Phong tính kế nhà chúng ta nhiều năm, ℓúc trước ngay từ ℓúc đầu, ông ta đã nhằm vào tài sản của Cố gia.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận