Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 635: Định Bản Vẽ



Cố Thanh Thanh cầm 500 tệ đưa cho anh ta: “Mau chóng ℓàm xong bản vẽ còn ℓại, đưa một phần thù ℓao cho cậu trước.”

500 tệ tới tay, Tôn Nguyên vẫn không tin mọi chuyện ℓà thật.

500 tệ đấy!

Đủ cho anh ta kiếm một năm.

Sau khi trở về, anh ta cho hai bạn học giúp anh ta mỗi người 60 tệ, hai bạn học đều không nghĩ tới, mình chỉ giúp chút việc tiện tay mà thôi, vậy mà có thể ℓấy được 60 tệ.

Hai người đều bảo Tôn Nguyên sau này có cần gì cứ tới tìm bọn họ.

Trong tay Tôn Nguyên còn dư ℓại 380 tệ, anh ta đến nhà ăn ăn một bữa thịt kho tàu coi như chúc mừng, trở về tiếp tục vẽ.

“Vậy còn gì phải nói nữa? Chỉ cần có thể làm việc, cũng không phải không thể tuyển người tàn tật! Hơn nữa quốc gia thật sự có ưu đãi, cho dù không có, em cũng không phải không thể nhận bọn họ.”

Cố Thanh Thanh trải qua lễ rửa tội nhiều năm như vậy, tâm thái đã rộng mở, đã khác hoàn toàn với dáng vẻ ghét cái ác như kẻ thù.





“Chuyện này không khó! Chỉ cần tự gánh vác cuộc sống, chỉ cần tay bình thường, như vậy có thể làm việc. Quốc gia này luôn có chính sách ưu tiên, không có gì không thể dùng.”

Cố Thanh Thanh nghĩ một lát:

“Chẳng qua là xưởng quần áo đặc biệt hơn chút, có một số người cơ thể không tiện không dễ làm, em đưa cho anh 50 suất trước, anh xem mà sắp xếp, đợi sau này nhà xưởng khác khởi công lại sắp xếp.”

Lục Hướng Dương nhìn cô gái trước mặt, có chút ngoài ý muốn cô dễ dàng đồng ý như vậy:Ban ngày giúp làm việc, thuận tiện giải quyết vấn đề đồ ăn của công nhân.

Dì nấu cơm không cần mời, mọi người cùng giúp làm việc tương đối nhanh nhẹn.

Sau khi khởi công, danh sách mới của Lục Hướng Dương cũng liệt ra, lần này là 50 người.

“Đây đều là gần thủ đô, còn có một số người ở nơi khác, nhưng mà nguyện ý tới thủ đô làm việc, trước đây đều làm thuộc hạ của anh. Anh cho bọn họ lựa chọn, nhân phẩm tính không tệ lắm, để bọn họ đến công trường làm việc trước, đợi tương lai nhà máy xây dựng, bọn họ có thể làm bảo vệ, cũng có thể phụ trách giao hàng…”Nghĩ tới lời Cố Thanh Thanh nói sau khi hoàn thành sẽ cho anh ta 2000, trong lòng anh ta nhiệt tình hơn.

Bản vẽ tới tay, Cố Thanh Thanh giao cho Vương Vũ và Hứa Tấn Xuyên, nói với bọn họ có thể khởi công.

30 bảo vệ cũng đã tới, tốc độ của Lục Hướng Dương rất nhanh, hai ngày đã tìm cho cô 30 quân nhân xuất ngũ, có mấy người còn xuất thân là bộ đội đặc chủng, quan trọng là ban bếp núc đã gom đủ.

Thế cho nên năng lực sinh tồn của đám người kia vô cùng mạnh, một người trở thành nhiều người dùng, sau khi nguyên liệu chuyển vào, những người đó đều đến dựng nhà ở bên cạnh trông coi.Lục Hướng Dương đang xem văn kiện, nghe thấy thế cười nói:

“Đó là đương nhiên, em không nhìn xem là nơi nào, đúng rồi, Thanh Thanh… Anh biết nhà máy cần lợi nhuận, không phải cơ cấu từ thiện, nhưng mà… Em cũng biết, trước mắt cơ hội làm việc ở bên ngoài quá ít, cho dù nhà máy lớn như của em cũng không đủ chia, có khả năng sắp xếp một số người tàn tật hay không?”

“Bọn họ bị thương xuất ngũ xong phần lớn đều không có công việc, tuy lúc ấy có bồi thường, nhưng người nào cũng không có cách nào dựa vào bồi thường sống cả đời, đều trên có người già dưới có trẻ nhỏ…”

Cố Thanh Thanh không chút để ý nói:“Không tức giận à? Không cảm thấy anh lấy nhà máy của em sắp xếp công việc cho thuộc hạ sao?”

Cố Thanh Thanh nhướng mày:

“Những người đó rất khó quản ư? Nếu không nghe lời mà nói, em sẽ không khách sáo! Đây là xưởng tư nhân, cũng không phải nơi cho bọn họ dưỡng lão.”

“Đương nhiên là không, nếu bọn họ không phục quản lý, em đuổi việc bọn họ cũng không có gì đáng trách.”“Loại toàn năng, cả đám đều biết lái xe biết đánh nhau, đưa hàng đường dài em cũng không cần lo lắng hàng hóa sẽ xảy ra vấn đề.”

Thời buổi này trị an không tốt bằng đời sau, trên đường không có cameras, đến buổi tối cướp đường nhiều, người tới chỗ Cố Thanh Thanh lấy hàng đi bán, nửa đường hàng hóa bị cướp nhiều lắm!

Cố Thanh Thanh nhìn danh sách này, cười nói:

“Đám người này dùng đúng là thuận tay! Chuyện gì cũng biết, quan trọng còn nghe lời, 30 bảo vệ lúc trước sắp xếp nguyên liệu rõ ràng, ngay cả dì nấu cơm cũng không cần mời người khác, đúng là quá thực dụng.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận