Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 209: Tỏ Tình, Gả Cho Anh Được Không?



Nhìn cô gái nhỏ trong ℓòng, Lục Hướng Dương thật sự có chút phục.

Nhiều ngày như thế, cô nhóc này chưa từng hỏi anh một câu, đúng ℓà trầm ổn.

Anh tới gần hơn một chút, nắm ℓấy tay của cô gái nhỏ, cầm tay cô chậm rãi ôm eo mình, mình cũng vươn tay ôm eo mảnh khảnh của cô.

Nhưng mà anh còn chưa tới gần môi cô, Cố Thanh Thanh đã né tránh về sau, nhướng mày muốn nghe anh nói hết.

“Em không biết gì về tình hình gia đình của anh, anh bảo em gả cho anh có phải quá qua loa rồi hay không?”

Lục Hướng Dương véo nhẹ mũi nhỏ của cô, bất đắc dĩ nói:

“Ông bà nội anh ở bên này, em cũng từng gặp, còn những người khác thì cha mẹ anh ở Đông Bắc, hai anh trai đều ở bộ đội, hay là… Đợi cày bừa vụ xuân bận xong, anh dẫn em đến Đông Bắc gặp cha mẹ anh?”

Trong mắt Cố Thanh Thanh lập tức có cảnh giác.Lục Hướng Dương sửng sốt, ngay sau đó kịp phản ứng: “Em… Sợ anh bán em đi sao?”

Trong giọng điệu của anh có chút buồn cười.

Cố Thanh Thanh trừng mắt với anh một cái:

“Không được à! Em trông xinh đẹp như hoa như vậy, nhỡ đâu anh bán em cho người ta làm vợ thì làm sao bây giờ?”Cố Thanh Thanh nghĩ một lát, lúc này mới trả lời:

“Luôn phải đợi em gặp người nhà của anh xong mới làm ra quyết định đúng không? Hơn nữa anh thích em không giả, nhưng anh thật sự muốn kết hôn với em sao? Hiện giờ em gả cho anh, vậy tương lai thì thế nào? Sau đó còn có rất nhiều chuyện, anh đã nghĩ kỹ cả chưa?”

Lục Hướng Dương im lặng một lát, Cố Thanh Thanh lý trí vượt qua tưởng tượng của anh, dường như ở chung với cô càng dài, càng cảm nhận được lạnh nhạt của cô.

“Em… Là lo lắng người nhà anh không tiếp nhận em, còn có vấn đề đứa bé trong tương lai sao?”Cố Thanh Thanh gật đầu: “Vâng!”

Thời đại này quản lý hộ khẩu rất nghiêm, đặc biệt là hộ khẩu nông thôn và hộ khẩu thành phố, hộ khẩu nông thôn muốn đổi sang hộ khẩu thành phố rất khó, kết hôn cũng không được.

Hơn nữa hộ khẩu theo mẹ.

Hiện giờ cô là hộ khẩu nông thôn, tương lai kết hôn sinh con với Lục Hướng Dương, đứa bé sẽ có hộ khẩu nông thôn.Đây hoàn toàn là phản ứng bản năng của cô.

Cho dù là đời sau thế giới có mạng tin tức vô cùng phát triển, cô cũng tuyệt đối không đi theo bạn trai đến vùng núi xa xôi, huống chi là hiện giờ?

Nhận thấy được khác thường trong đôi mắt cô, Lục Hướng Dương nhíu mày: “Làm sao vậy?”

Cố Thanh Thanh chỉ có thể che giấu nói: “Không có gì, em chưa từng xa nhà, vừa nghe nói đi xa như vậy em hơi sợ hãi.”Lục Hướng Dương bất đắc dĩ, cô nhóc này đúng là ương bướng.

Không nhịn được cưng chiều nói:

“Được rồi, nếu em muốn nghe anh sẽ nói hết. Thanh Thanh, anh thích em, gả cho anh có được không?”

Cuối cùng cũng đợi được anh nói ra câu này, nhưng mà Cố Thanh Thanh không lập tức đồng ý, cô ngửa đầu nhìn anh khóe mắt hơi nhướng lên, lúc này trên gương mặt có chút đắc ý, hoàn toàn không còn ngoan ngoãn nghe lời trước đây.Lục Hướng Dương ôm cô thật chặt vào trong lòng: “Anh đâu nỡ bán em đi? Bán em cho anh làm vợ ư?”



Cố Thanh Thanh kiêu ngạo: “Em đâu biết được?”

Lục Hướng Dương nhìn Cố Thanh Thanh, nghiêm mặt nói: “Tâm ý của anh, anh đã nói, em thì sao?”

Hộ khẩu nông thôn chỉ có thể ℓàm ruộng ở trong thôn, không có cách nào vào thành phố ℓàm việc, mọi công việc ở trong thành phố đều không ℓiên quan tới thằng bé.

Tuy Cố Thanh Thanh biết mấy năm sau sẽ khôi phục thi đại học, dựa vào thi đại học cô có thể thay đổi được chuyện này, không ảnh hưởng tới đứa bé, nhưng người thời đại này không biết!









Bạn cần đăng nhập để bình luận