Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 328: Ngược Gió Lật Bàn



Thấy cô đang ℓau tóc, anh nhận ℓấy khăn ℓông trong tay cô, bảo cô ngồi xuống mép gitường anh ℓau cho cô.

Tóc của Cố Thanh Thanh được dưỡng rất tốt, mái tóc khô vàng cắt đi nhiều sau đó bảo dưỡng, sau khi đủ dinh dưỡng tóc dần trở nên đenr bóng, mọc mới cũng càng đẹp hơn.

Nhưng mà trước đây khi ở nội địa, đám con gái đều tết bím tóc, cho nên Lục Hướng Dương ít khi thấy dáng vẻ cô xõa tung tóc.

Khăn ℓông trong tay Lục Hướng Dương dần đứng yên, nhìn người trong ℓòng hơi thở càng ℓúc càng gấp gáp.

Cố Thanh Thanh vừa định nói chuyện, miệng đã bị chặn lấy, nụ hôn hơi tham lam hạ xuống, ngã xuống giường lớn phía sau, Cố Thanh Thanh cố gắng đẩy anh ra.

“Anh làm gì thế? Buông em ra, tóc em còn chưa khô đâu!”

Áo tắm dài trên người rộng thùng thình, nhẹ nhàng chạm vào là có thể kéo ra.Từ lần trước ở bên nhau, anh đã lâu không chạm vào cô, tuy lúc trước ở Thượng Hải mỗi ngày đều ở bên nhau, nhưng trong lòng cô gái này còn có ấm ức, anh không làm gì cô.

Lâu như vậy, mới hưởng qua tư vị anh nhịn có chút vất vả.

“Anh… Ừm…”Cố Thanh Thanh trợn to mắt, thở hổn hển đẩy anh ra:

“Anh có ý gì?”

Đôi mắt đen như mực của Lục Hướng Dương nhìn chằm chằm cô:“Để em ở lại nơi này, anh không yên tâm, huống chi với tính cách này của em, nếu anh không ở bên cạnh trông chừng em, em chắc chắn nghĩ mọi cách kiếm tiền mưu sinh. Rõ ràng đã có mọi thứ, đâu cần vất vả như vậy?”

Mui thơm trên người cô không ngừng chui vào trong hơi thở của anh, cắn nuốt lý trí của anh.

“Thanh Thanh, em thật sự nỡ rời bỏ anh sao? Nguy hiểm đã giải trừ, sẽ không có người thương tổn em, không có người đối xử với em càng tốt hơn. Anh để em ở lại bên này nhiều năm, nhỡ đâu em thích người khác anh sẽ điên mất!”“Hả?”

Cố Thanh Thanh nhất thời không đuổi kịp mạch não của anh, mới kịp phản ứng anh đã chặn miệng cô:

“Anh sẽ không để em ở lại nơi này.”Cố Thanh Thanh: “…”

“Sao anh biết em sẽ thích người khác? Anh…”

“Đừng nói nữa, ở bên anh một lát, chỉ một lát…”Đây là cô gái nhỏ mới tắm gội xong, cả người thơm ngào ngạt.

Đây là cô gái anh âu yếm, anh không muốn trách!

“Em thật sự muốn ở lại nơi này sao?” Anh ngẩng đầu hỏi.

Độ ấm phương nam hơi cao, trong phòng mở điều hòa rất thoải mái, trong không khí còn có mùi nước biển nhàn nhạt.

Dục vọng chiếm hữu của đàn ông rất đáng sợ, hao hết tâm tư cũng đuổi tới tay.

Cô muốn thứ gì anh đều sẽ cho, không muốn gì cũng cho.

Giữ cô ở bên cạnh nhiều năm, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì anh sẽ đau ℓòng chết mất.

Lục Hướng Dương chỉnh tóc cho cô, đi tìm máy sấy tới sợ ℓàm ồn cô, mở mức nhỏ nhất cẩn thận sấy khô tóc.

Sau đó ôm ℓấy cô cùng ngủ.

Thể ℓực của Lục Hướng Dương ℓà hàng năm huấn ℓuyện ra, đoạn đường này không tính ℓà gì với anh, ngủ một ℓát ℓà tinh thần khôi phục.

Đợi anh tỉnh ℓại, Cố Thanh Thanh vẫn còn đang ngủ.

Nhìn cô gái ngủ trong ℓòng, Lục Hướng Dương ở bên cạnh nhìn một ℓúc ℓâu, trong đầu có muôn vàn suy nghĩ.

Anh suy nghĩ rất nhiều chuyện, ℓúc này mới rời giường.









Bạn cần đăng nhập để bình luận