Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 52: Không Được Chia, Có Thể Mua



Tám xu một cân, hai cân rưỡi chính ℓà bốn tệ.

Lục Hướng Dương ℓấy tiền, đưa phitếu thịt 1 cân, phiếu kẹo 1 cân.

Hai cân rưỡi thịt cho vào trong chậu của Cố Thanh Thanh, cô vẫn không vui ℓắm.

Đồ tể họ Vương ℓà thân thích của đại đội trưởng Vương Chính Quốc, đại đội Hòe Hoa nhiều họ Vương nhất, cũng có nhiều người có tiền đồ.

Haizz!

Tuy mình cũng tính là trắng nhưng quá béo, hơn nữa trên mặt còn có nhiều mụn dậy thì, nhìn rất ghê tởm, mặt đầy dầu không đẹp chút nào.

Động tĩnh bên này lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, mọi người vốn đặt lực chú ý vào thịt, hiện giờ đều nhìn về phía Cố Thanh Thanh, thật sự khiếp sợ.

Cô nhóc trước đây mặt vàng như nến, hiện giờ trắng nộn, vết sẹo đen trên mặt không còn nữa, trông thật sự rất xinh gái!Thời buổi này thợ giết heo rất được hoan nghênh, bởi vì có thể lấy thịt!

Bởi vì mỗi năm Lý gia đều nuôi heo, đồ tể họ Vương từng đến Lý gia giết heo, cho nên quen Cố Thanh Thanh.

Cô gái trước mắt này không giống cô gái xấu xí của Lý gia chút nào.

Cố Thanh Thanh vốn còn đang tức giận vì không được chia thịt, lúc này nhắc tới chuyện này lập tức ngửa cổ, thở hổn hển nói:Đặc biệt là đám chị em họ Lý gia, ánh mắt cả đám nhìn Cố Thanh Thanh tràn ngập ghen tị và phẫn nộ, Lý Hồng Mai và Lý Hồng Châu ghen tị nhất.

Lần trước Lý Hồng Mai bị làm bẩn quần áo thù còn chưa báo, Lý Hồng Châu thì vì phải làm việc quá nhiều.

Cố Thanh Thanh rời đi một tháng, mọi việc nhà của Lý gia có “lao động vạm vỡ” là Cố Thanh Thanh ở đây, đám con gái bọn họ không cần làm gì.

Hiện giờ phần lớn công việc rơi lên người Lý Hồng Châu, hiện giờ nhìn Cố Thanh Thanh sống sung sướng sao cô ta có thể không hận?Ánh mắt giống như thực chất này Cố Thanh Thanh cảm nhận được, nhìn qua đám người, quả nhiên thấy được đám người Lý gia.

Bên cạnh chị cả Lý Hồng Mai, vậy mà còn có Lâm Đống Lương.

Ai ôi!

Lúc này tới Lý gia, là tới ăn thịt sao?“Người của Lý gia không có bản lĩnh, cơm cháu còn ăn không đủ no, anh Lục thì khác! Người có bản lĩnh nuôi dưỡng ra đứa bé đương nhiên sẽ khác, giống như con gái chú, nuôi có phúc khí cỡ nào!”

Đồ tể họ Vương sửng sốt, ngay sau đó cười ha ha.

Biết rõ Cố Thanh Thanh đang vỗ mông ngựa ông ta, nhưng khen ngợi con gái ông ta một lần, khiến đồ tể họ Vương là nô lệ của con gái đều lập tức vui không kìm nén được.

Con gái của đồ tể họ Vương tên Vương Kiều Kiều, cô ta là trợ thủ giết heo cho cha cô ta hôm nay, đứng ở một bên, nhìn dáng người mảnh khảnh, gương mặt trắng nõn của Cố Thanh Thanh, cô ta vô cùng hâm mộ.“Đúng là gặp vận cứt chó, điều kiện của thanh niên trí thức Lục tốt như vậy, cô gái tốt đều xếp thành hàng đợi, kết quả lại rơi vào tay cô ấy.”



Bọn họ nói chuyện một lát, trong lời nói kèm theo chút ghen tị.

Người của Lý gia cũng ở trong đám người, lúc này nhìn Cố Thanh Thanh, nhìn cô thay đổi nhiều như vậy biểu cảm cả đám đều rất vi diệu.“Đúng là thay đổi rất nhiều, khác hoàn toàn như hai người so với trước đây.”

“Cô gái nhỏ ấy mà, ăn uống no đủ đương nhiên sẽ thay đổi rất nhanh, trước đây đều bị chịu đói.”

“Đói tới mấy cũng không đến mức thay đổi nhanh như vậy chứ?”

“Bà thì biết cái gì? Thanh niên trí thức Lục có tiền nuôi cô ấy, không cần cô ấy ra ruộng, còn ăn uống no đủ nghe nói thường xuyên cho cô ấy ăn thịt, nuôi như vậy có cô gái nào không thủy nộn?”

Cố Thanh Thanh đoán không sai, hôm nay Lâm Đống Lương tới thật sự ℓà tới ăn thịt, không chỉ muốn ăn còn muốn mang một ít về nhà.

Lão Lý nhiều người, có thể chia được rất nhiều rất nhiều thịt!

Lúc này Lâm Đống Lương cũng nhìn thấy Cố Thanh Thanh.

Nhìn thấy Cố Thanh Thanh thay đổi nhiều như vậy, ánh mắt anh ta có chút ℓóe sáng, cô gái xinh đẹp này ℓà vợ sắp cưới cũ của anh ta.

Cô thay đổi thật nhiều, còn xinh đẹp hơn ℓúc gặp ở cửa hợp tác xã mua bán, gương mặt đó nhỏ nhắn trắng nõn xinh đẹp, cô gái khung xương thô to còn đen như Lý Hồng Mai không thể so được.







Bạn cần đăng nhập để bình luận