Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 203: Anh Vẫn Còn Thèm!



Cố Thanh Thanh nyhìn người đàn ông trước mắt, chẳng những đẹp trai cũng rất tinh tế, quả thực không giống với đám đàn ông thần kinh thô kia.

Cô cười nói:

“Ai nóti em muốn đi tìm công việc? Em cũng biết ℓàm việc như vậy không có ý nghĩa gì, chậm trễ thời gian còn không kiếm được nhiều tiền!”

Lục Hướng Dương ngây ngốc, đôi mắt đen ℓáy nhìn cô gái, trong mắt có chút ngoài ý muốn.

Lúc này Lục Hướng Dương mới yên tâm, cô gái nhỏ này thông minh vượt sức tưởng tượng của mình.

“Em có thể nghĩ như vậy là được, vậy… Bây giờ có phải nên nghĩ xem, muốn ngôi nhà như thế nào hay không?”

Cố Thanh Thanh lấy một tờ giấy ra, nghĩ một lát miếng đất kia còn rất to.“Thật sự muốn to như thế sao? Có cảm giác hơi lãng phí.”

Lục Hướng Dương cười nói: “Anh mua đồng hồ cho em đã là hai ngàn tệ, còn luyến tiếc xây nhà to cho em sao?”

Anh nói, là đồng hồ kim cương lúc ăn tết tặng cho cô.Lúc trước anh chưa từng nói về giá.

Cố Thanh Thanh cố ý kinh ngạc đáp: “Chiếc đồng hồ kia đắt như vậy ư?”

Lúc này Lục Hướng Dương mới nhớ tới dường như anh chưa từng nói với Cố Thanh Thanh giá chiếc đồng hồ này.Cố Thanh Thanh cười nói: “Bây giờ em đã rất cao, cô gái bình thường còn không cao bằng em đâu!”

Lục Hướng Dương nhìn cô gái trước mắt, đúng vậy, nửa năm qua cô thực sự thoát thai hoán cốt, khiến người từng thấy mỹ nữ nhiều như anh đều bị cô mê hoặc.

“Được rồi, không nói chuyện khác nữa, em nhanh chóng nhìn xem, mình muốn nhà ở như thế nào?”Nên nói với cô nhóc này thế nào đây?

Anh kiếm tiền thật sự quá dễ dàng.

“Chuyện này em đừng quản, còn nhỏ tuổi đừng quản nhiều chuyện, nếu không không cao được.”“Chuyện đó… Em thích là được, đồng hồ như vậy rất khó gặp được, cửa hàng bách hóa ở tỉnh thành chưa chắc sẽ có. Anh vừa vặn gặp được, dứt khoát mua cho em.”

Cố Thanh Thanh nhìn anh, đột nhiên hỏi: “Anh Lục, sao anh kiếm được nhiều tiền như vậy?”

Lục Hướng Dương: “…”Tâm tính của Cố Thanh Thanh rất kiên định, đời trước trải qua quá nhiều chuyện, cô biết rất rõ một người muốn đạt được chút thành tích thì không thể quá để ý lời nói của người khác.

Không thể dễ dàng chịu ảnh hưởng từ bên ngoài, vĩnh viễn duy trì tiết tấu của mình mới được.

“Em có mục tiêu của em, kết quả không giống với bọn họ nghĩ, quá trình đó chắc chắn không giống với bọn họ, lúc này bị bọn họ nói rất bình thường. Nói thì nói đi, dù sao em sẽ không từ bỏ kế hoạch ban đầu.”

Cố Thanh Thanh cầm một tờ giấy tới:

Phòng ở tọa bắc hướng nam, vào cửa đầu tiên ℓà phòng bếp và chỗ ăn cơm, bên phải ℓà phòng bếp, bên trái ℓà chỗ ăn cơm, bình thường còn đặt một ít đồ ℓinh tinh.

Sau đó đi vào cửa thứ hai, mới ℓà phòng ngủ.

Bên trái đắp giường đất, trước sau có một cửa sổ, sau đó chính ℓà để một cánh cửa tiến vào sân sau.

Anh có thể kiếm được quá nhiều thứ tốt, đồ ăn ngon trong nhà chưa từng thiếu, cuộc sống hoàn toàn không giống ở thập niên 70, trước đây cô gái nhỏ này che giấu rất vất vả.

Sau này có nhà ở của mình, sân của mình, cô có thể thoải mái hơn nhiều.







Bạn cần đăng nhập để bình luận