Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 175: Rất Muốn Đi Dọn Sạch Lương Gia



Nhiều người như vậy!

Nghe xong nhiều như vậy, Lục Hướng Dương chắc chắn Lương gia rất có tiền, ừm, anh chắc chắn phải đến một chuyến.

Bên kia, Cố Thanh Thanh cũng đang ℓén ℓút ℓập kế hoạch đi dọn sạch Lương gia.

“Ông ta có người nào ℓàm chỗ dựa ở thành phố?”

Tào Duệ ℓập tức cười nói:

“Không phải nhân vật ℓớn gì, một trợ thủ bên cạnh phó ℓãnh đạo của cục quản ℓý an toàn, nghe nói vị trí sắp điều đi, rất có khả năng vị phó ℓãnh đạo này sẽ thượng vị. Rất trùng hợp chính ℓà phó ℓãnh đạo này có hiềm khích với xưởng trưởng của xưởng dệt, Lương Hùng muốn ℓiên hợp với những người này kéo xưởng trưởng xuống, để mình trèo ℓên.”

Lục Hướng Dương hiểu rõ, nghe Tào Duệ nói như vậy anh ℓập tức biết rõ đối phương có địa vị gì.

Hai người im lặng một lúc lâu không nói chuyện.

Cố Thanh Thanh nghi ngờ nói: “Làm sao vậy? Em nói không đúng ư?”





Cả thành phố Lâm An này trước khi anh tới đã điều tra rõ ràng, người của các ngành anh đã tìm hiểu.

Cục quản lý an toàn là ngành có thực quyền, trợ thủ của phó lãnh đạo…

Đối phó cũng không khó như vậy.

Giữa trưa, Tào Duệ ở nơi này ăn một bữa cơm trưa phong phú, cảm thấy hài lòng rời đi.Vương Vũ lập tức không nói, anh ta biết Lục Hướng Dương lo lắng bên thủ đô biết sự tồn tại của Cố Thanh Thanh.

Lục Hướng Dương trầm giọng nói:

“Trước khi tôi tới đây đã tìm hiểu người phía bên này, không khó đối phó như vậy, vị phó lãnh đạo kia cũng không phải không có người cạnh tranh, tôi…”

“Nhất định phải phiền phức như vậy sao?” Cố Thanh Thanh cắt ngang lời anh nói.Vương Vũ và Lục Hướng Dương cùng nhìn về phía cô.

Cố Thanh Thanh nhún vai:

“Các anh… Có phải lúc trước gia tộc quá lớn, đầu óc tư duy cố hóa hay không? Em chỉ muốn cô em đừng rình rập mà thôi, còn cần kéo phó lãnh đạo của cục quản lý an toàn vào sao?”

Cô đột nhiên nhớ tới một truyện cười trong kiếp trước, cạnh tranh kinh doanh trong tiểu thuyết, động một tí là cắt đứt tài chính của người ta.Buổi chiều Lục Hướng Dương đang suy nghĩ làm thế nào đối phó người nhà kia.

Vương Vũ mở miệng nói:

“Mạng lưới quan hệ của chúng ta, đâu phải không đối phó được, nhưng mà cần thiết sao? Thực ra tôi bảo trong nhà cảnh cáo một chút là được, không biết điều thì hủy hoại ông ta?”

“Không được!” Lục Hướng Dương phản đối: “Đừng nói chuyện bên này với trong nhà, tôi tự mình ứng phó được!”Cạnh tranh kinh doanh ở hiện thực, mua được dì giúp việc của công ty địch, hai tiếng cắt điện một lần, khiến bọn họ không thể làm việc như bình thường.

Đọc nhiều tiểu thuyết, luôn cho rằng cạnh tranh kinh doanh của tập đoàn lớn cao cấp cỡ nào, không ngờ tới bọn họ cũng có lúc như con nít chơi đồ hàng.

“Vị phó xưởng trưởng kia còn chưa biết em là ai đúng không? Cũng chưa từng gặp em, trước mắt chỉnh mình dượng em không phải xong sao? Dượng em đi khắp nơi tạo dựng quan hệ thăng chức, như vậy không phải là hối lộ ư? Em nhớ rõ thân thủ của anh Lục rất tốt! Anh nghĩ cách đặt ít đồ trong nhà dượng em, đồ cổ gì đó ý! Hay là đồ ở nước ngoài! Sau đó nghĩ cách bảo người điều tra ông ta không phải là xong ư? Không phải là anh quen người ở cục công an sao?”

Lục Hướng Dương: “…”Vương Vũ: “…”

“Còn có phó xưởng trưởng Lương Hùng kia, cho dù cô em từng nói với ông ta, cho dù ông ta đã nhận định muốn em làm con dâu sinh cháu nội cho ông ta, phương pháp này cũng áp dụng với ông ta, tàn nhẫn một chút đặt đồ càng nghiêm trọng hơn, ví dụ như cờ nước ngoài? Ông ta tham ô nhiều như thế, căn bản không chịu nổi điều tra, đến lúc đó ông ta ngồi tù, thậm chí bị bắn chết, đâu còn để ý tới em?”

Lục Hướng Dương: “…”

Vương Vũ: “…”





Bạn cần đăng nhập để bình luận