Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 241: Sa Đọa



Cố Thanh Thanh liếc mắt nhìn cô ấy, đánh giá từ trên xuống dưới, trong đôi mắt tràn ngập uy hiếp.

Tiền Lệ lập tức đảm bảo:

“Tôi chưa nói với ai mà, lúc ấy tôi thật sự chỉ trùng hợp đi ngang qua. Cô không biết đâu, khi ấy thanh niên trí thức Lục nhà cô quay đầu nhìn tôi, chỉ liếc mắt nhìn một cái. Ôi má ơi, tôi sợ tới mức suýt nữa quỳ xuống, tôi cũng không dám nói linh tinh, cảm thấy anh ấy có thể diệt tôi!”

Có đôi khi Cố Thanh Thanh hoài nghi có phải thẩm mỹ của mình xảy ra vấn đề hay không.

“Có lẽ là có giết, bên anh Lục nhiều thân thích như vậy mà! Chắc chắn phải chia ít thịt cho bọn họ ăn tết, nhưng cũng phải nộp một con lên.”

“Tôi biết tôi biết.” Tiền Lệ nghe cô nói sẽ giết một con, đã vô cùng hài lòng: “Nói trước nhé! Khi ăn tết để lại một ít thịt cho tôi, đến lúc đó tôi lấy đồ đổi với cô, hay là dùng tiền mua, mong cô để lại cho tôi ít thịt mỡ.”

Câu cuối cùng cô ấy nói vô cùng đáng thương, nếu xem nhẹ đôi mắt tỏa sáng như mắt sói mà nói.“Cho nên anh ta đói đến điên rồi, muốn đến trộm ngỗng nhà tôi sao? Có phải là đầu óc anh ta có bệnh hay không? Bị anh Lục đánh nhiều lần như thế còn không nhớ sao?”

Tiền Lệ nhún vai:

“Đói đến điên rồi con người chuyện gì cũng dám làm, lần đầu tiên chỉ trộm một con vịt cho mình ăn, lần thứ hai đến nhà thím mập bắt mấy con chuẩn bị đi bán. Còn sau này, ai biết anh ta còn có thể làm ra chuyện gì?”Cố Thanh Thanh nhìn con heo mập nhà mình một lát, cười tươi.

“Chậc chậc chậc! Heo mập heo mập, mày phải mau lớn lên đấy nhé, có một đám người đợi ăn thịt mày, mày cần phải nhanh lớn lên, nghiêm túc trưởng thành, to hơn để có nhiều thịt hơn!”

Nhị sư huynh: “…”Cô nhếch miệng nhìn Tiền Lệ: “Thực ra chẳng những anh ấy có thể diệt cô, tôi cũng có thể!”

Tiền Lệ: “…”

Vui đùa mấy câu, Cố Thanh Thanh ưu thương nhìn ngỗng trắng nhà mình:Cô ấy lại nhìn heo mập bên cạnh, nước bọt sắp chảy ra.

“Con heo này thật mập, thanh niên trí thức Lục thường xuyên dẫn theo bốn năm người đi lấy cỏ heo, chẳng trách có thể nuôi hai con này béo mập như thế. Chuyện đó… Bên cô điều kiện tốt, khi ăn tết có giết con heo này không?”

Cố Thanh Thanh gật đầu:Sau khi Tiền Lệ nói xong, ánh mắt tham lam nhìn mấy con gà của Cố Thanh Thanh:

“Gà của cô thật béo, đợi đến khi nó đẻ trứng, tôi lấy ít đồ đổi với cô, cô nhất định phải để cho tôi trứng gà đấy!”

Cố Thanh Thanh cười nói: “Nếu tôi ăn không hết, để lại cho cô cũng không thành vấn đề.”

“Được, tôi đồng ý với cô, đến lúc đó để lại ít thịt cho cô.”

“Chuyện đó… Tôi biết thời buổi này kiếm tiền không dễ, phàm là chuyện kiếm tiền chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài, tôi chỉ là… Chỉ là muốn làm chút chuyện xấu, để lộ chút nhược điểm trong tay thanh niên trí thức Lục, như vậy anh ấy mới có thể tin tưởng tôi tuyệt đối không lan truyền chuyện nhà thím mập ra, tôi… Tôi không cho anh ấy chút nhược điểm, trong lòng tôi không yên ổn!”

Cố Thanh Thanh: “…”

Cô có chút nghi ngờ liếc mắt nhìn Tiền Lệ một cái:

“Sao cô sợ anh Lục thành như vậy? Anh Lục khá tốt mà! Dịu dàng tri kỷ dễ nói chuyện, thường xuyên dỗ tôi!”

Gương mặt phơi hơi đen của Tiền Lệ lập tức nghẹn khuất không kìm nén được: “Làm ơn đi, anh ấy chỉ đối xử dịu dàng với cô, cô từng thấy anh ta đối xử dịu dàng với người khác ngoài cô bao giờ chưa?”







Bạn cần đăng nhập để bình luận