Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 759: Cô Bé Này Là Ai Thế



“Các em về nhà trước đi, anh ℓên núi nhìn xem, chuyện kế tiếp anh xử ℓý ℓà được.”

Anh nhìn cô gái nhỏ trên xe, nói: “?”

Cô bé không sợ người ℓạ chút nào:

Em gái ruột sống tốt bà ta cũng hận.

“Theo con đường này đi lên là được sao?”

Lục Đại Bảo gật đầu:

“Vẫn luôn đi theo con đường này, phía trước có tổng cộng hai ngã rẽ, cái đầu tiên rẽ bên phải, cái thứ hai rẽ bên trái, đi hơn một tiếng là tới ạ.”Lục Nhị Hùng đã ngủ, bị thương, chảy máu, còn lăn lộn lâu như thế, đứa bé tràn ngập tinh lực cũng không chịu đựng nổi.

“Nhị Hùng! Nhị Hùng làm sao vậy?”

Mới tiến vào cửa nhà Mạnh Huyên lập tức nôn nóng lao tới, nhìn thấy Nhị Hùng nằm trong lòng Mạnh Phồn, trên người còn có vết thương bà ấy sợ tới mức gương mặt trắng bệch.“Không sao đâu mẹ, Nhị Hùng chỉ bị thương nhẹ chỗ đùi, con đã băng bó cho thằng bé, ngủ mà thôi. Hai đứa bé cũng không xảy ra chuyện lớn gì, khi con đuổi tới hai đứa bé đã tự mình chạy ra.”

“Mẹ, không sao đâu, nghỉ ngơi hai ngày là ổn, Hướng Dương đã đi xử lý chuyện còn lại.”

Mạnh Huyên thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì tốt, không sao thì tốt, làm mẹ sợ muốn chết!”Lục Hướng Dương gật đầu, bảo Mạnh Phồn dẫn theo người đưa Cố Thanh Thanh và ba đứa bé về trước, anh dẫn người đến xem hiện trường.

Còn La Ái Hoa, không để Mạnh Phồn dẫn đi mà anh tự mình mang theo.

Anh lo lắng trở về thủ đô sẽ có người cản trở, Mạnh Phồn sẽ rơi vào bị động.Dù sao bà già này cũng là vợ của Dương lão, phân lượng của Mạnh Phồn còn chưa đủ, nhỡ đâu có người lấy ra nói thì không tốt lắm.

Anh vẫn nên tự mình dẫn người theo bên cạnh tương đối yên tâm.

Đưa cô bé kia về nhà xong, Cố Thanh Thanh đưa hai đứa bé trở về.Mạnh Huyên ôm Lục Đại Bảo vào trong lòng, tâm trạng nôn nóng một lúc lâu mới bình tĩnh lại.

Mạnh Phồn đưa Lục Nhị Hùng đến trên lầu nghỉ ngơi, tinh thần của Lục Đại Bảo rất tốt, hoàn toàn không giống người có vấn đề gì.

Dù sao cậu bé có linh hồn của người trưởng thành, chút chuyện này là việc nhỏ đối với cậu bé, căn bản không chịu ảnh hưởng gì.Lúc trước lý do hận mẹ chồng cô Mạnh Huyên cũng không khác lắm, hiện giờ làm ra chuyện phát rồ như vậy, chính vì cảm thấy Mạnh Huyên sống hạnh phúc bà ta không bằng mà thôi.

Mạch não của người bị bệnh tâm thần đúng là khó lý giải.

Ân oán riêng tư, Lục Hướng Dương không hỏi nhiều, nhìn trên núi hỏi Lục Đại Bảo:

Lúc trước ℓo ℓắng xảy ra chuyện chỉ vì có nhiều thuốc nổ như thế, ở thời đại này không tiện giải thích, ℓại còn ầm ĩ ra nhiều mạng người, không phải đứa bé như cậu bé hiện giờ có thể giải quyết, mà không phải bị dọa sợ.

“Đó ℓà bắt cóc đấy, sao có thể nói không sao đâu? Không cẩn thận sẽ để ℓại bóng ma tâm ℓý, hơn nữa những người đó to gan ℓớn mật ban ngày ban mặt dám trói hai anh em bọn cháu, ai biết sau ℓưng có bao nhiêu đồng ℓõa?”

“Để cha cháu đi điều tra cẩn thận, sau này các cháu đi học bà nội sẽ dẫn theo người đến đón đưa các cháu.”

Lục Đại Bảo: “…”

Đừng mà!









Bạn cần đăng nhập để bình luận