Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 706: Hạn Chế Ra Nước Ngoài



“Tiểu Phồn, đừng khinh thường Lâm Phong, chị đấu với ông ta đã nhiều năm còn chưa thể bắt ℓấy ông ta, ông ta thật sự rất ℓợi hại, rất có đầu óc kinh doanh. Chị vốn muốn nuốt tài sản của Lâm Phong, nhưng hiện giờ có Thanh Thanh, vậy thì tài sản của Lâm Phong vừa vặn cho Thanh Thanh kế thừa.”

“Chị vui chính ℓà nếu Thanh Thanh có thể gả cho nhà chồng tốt như vậy, chúng ta đối phó Lâm Phong sẽ càng dễ dàng hơn nhiều.”

Thương nhân ℓợi hại tới mấy cũng chỉ ℓà thương nhân, không thể so được với quyền thế.

Cố Tích Nguyệt gật đầu:

“Em tra được tin tức, tài sản của Lâm Phong ở nước ngoài không phân cao thấp với tập đoàn tài chính Cố Thị, chuyện này là thật sao? Theo lý thuyết Cố gia tích lũy nhiều năm như thế, không có đạo lý dễ dàng bị Lâm Phong đuổi kịp như vậy!”

Cố Tích Nguyệt tức giận nói:

“Bởi vì ngay từ đầu ông ta ở ngoài vẫn luôn nương theo thế của Cố gia, mới đầu rất nhiều người đều cho rằng chị và ông ta là vợ chồng, có được quyền lên tiếng là ông ta!”“Ông ta chưa từng xác nhận việc này, nhưng mà cố ý vô tình khiến người ngoài suy nghĩ như vậy. Ban đầu bọn chị ở nước ngoài cũng không phải thuận lợi như thế, lúc ấy nước ngoài quá loạn, bọn chị trời xa đất lạ mang theo nhiều tài phú, tự bảo vệ mình đã khó. Cha mẹ chịu đả kích lớn, nhất thời không có tinh lực làm việc.”

“Mà một người phụ nữ như chị, khó lăn lộn trong đám đàn ông. Lúc ấy lộn xộn, đen ăn đen rất nhiều, lá gan của Lâm Phong lớn, tiêu tiền, dùng chút thủ đoạn đê tiện trắng đen đều thông. Mới đầu ông ta dựa vào Cố gia làm giàu, chị thậm chí không có biện pháp khống chế, không thể không cho ông ta.”

Mạnh Phồn hiểu rõ, lúc ấy ở nước ngoài rất loạn.“Vậy bây giờ thì sao? Ông ta vẫn trắng đen đều thông sao?”

Cố Tích Nguyệt nhếch miệng:

“Nếm được tư vị của quyền lực, người nào sẽ nỡ buông tay? Nếu không em cho rằng vì sao Lâm Phong về nước thích lợi dụng sơ hở tìm chỗ dựa như thế? Chính là vì ông ta đã sớm quen với mấy thủ đoạn phi pháp, mà trước đây ông ta vẫn luôn thành công.”Trời xa đất lạ còn mang theo nhiều tài phú như thế, đúng là vô cùng nguy hiểm.

Đặc biệt còn là dân cư nước ngoài, bị cướp bóc đánh giết quá bình thường.

Muốn tồn tại, đúng là phải dùng một ít thủ đoạn khác.“Đúng là rất lợi hại, chị nghe những chuyện mà em nói, thì biết ban đầu ông ta không để Thanh Thanh vào mắt, thậm chí không để Hướng Dương vào mắt.”

“Chuyện này thật sự không thể trách ông ta, mấy năm nay ông ta vẫn luôn thành công, đột nhiên đi tới nơi lạc hậu như trong nước, Thanh Thanh còn trẻ tuổi như vậy, đương nhiên là ông ta khinh thường theo bản năng. Bị Thanh Thanh và Hướng Dương tính kế, chẳng qua là ông ta nhất thời sai lầm mà thôi. Thế lực của tập đoàn tài chính Cố Thị đủ lớn, cho dù là như vậy, chị ở nước ngoài vẫn mơ hồ rơi xuống hạ phong, lúc trước ông ta thậm chí muốn ép buộc chị gả cho ông ta.”

Mạnh Phồn nhíu mày:Nhưng mà mới đầu Cố Tích Nguyệt còn trẻ, thực ra không thích ứng với loại thủ đoạn này.

Cố gia và Mạnh gia vốn có thế lực ở Thượng Hải, bà ấy sinh ra trong hoàn cảnh tốt đẹp, thực ra không cần dùng thủ đoạn dơ bẩn này, bà ấy chỉ cần có đầu óc là được.

Loại tình huống này, không có một người đàn ông thì không được.













Bạn cần đăng nhập để bình luận