Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1101 - Tiết Bình Sinh, Ma Thủ Ma Niệm



Chương 1101 - Tiết Bình Sinh, Ma Thủ Ma Niệm




Trong Hoàng Thành.
Mộ Dung Khinh Trần nhìn báo cáo trước mặt, sắc mặt thoáng chốc trầm xuống.
Thanh Long Hội đã ra tay. Vừa ra tay liền tiêu diệt một cứ điểm bí mật bên ngoài thành của Thiên Giám Ti.
Cứ điểm này do Từ Thanh Sơn, một trong bát đại Tôn giả của Thiên Giám Ti trấn giữ.
Theo tài liệu, Từ Thanh Sơn có thực lực trên Ngưng Thần, xếp hạng ba trong bát đại Tôn giả.
Không chỉ có khí huyết hùng mạnh, công pháp mà hắn tu luyện cũng không đơn giản.
Hơn nữa, cứ điểm này còn có bí pháp che giấu Thiên Môn.
Một cao thủ như thế lại bị giết.
Toàn bộ cứ điểm không có ai sống sót.
Chỉ nhìn kết quả, cũng biết người ra tay có thực lực tuyệt đối vượt qua Ngưng Thần.
“Thanh Long Hội quả là có thù tất báo, chỉ là không biết lần này bọn hắn cử bao nhiêu người đến.”
Ánh mắt Mộ Dung Khinh Trần thoáng lạnh lẽo.
“Lần này Thanh Long Hội không chỉ tiêu diệt cứ điểm mà còn mang đi ba mươi tên Hắc Sát, đây quả là chuyện lớn.
Có lẽ đây sẽ là lý do để ta gặp phụ hoàng.”
Mộ Dung Khinh Trần suy nghĩ.
Nàng đã luôn tìm cách để gặp Chu Đế.
Nhưng liên tục bị ngăn cản.
Hiện tại, Ti chủ Trấn Phủ Ti Giang Nam Nguyên Thiên Hoàn và Từ Thanh Sơn xếp thứ ba trong bát đại Tôn giả Thiên Giám Ti đều đã chết dưới tay Thanh Long Hội.
Với sự kiện như vậy, nàng nghĩ mình có thể được gặp Chu Đế.
“Phù!”
Lúc này, một bóng người từ bên ngoài bước vào.
“Điện hạ, tổng quản đại nội Lệnh Thành đã mất tích, những người tiếp xúc với hắn cũng không thấy đâu.”
Người báo cáo nói.
Nghe vậy, sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần thay đổi.
Lệnh Thành là một trong ba tổng quản thái giám, cũng giống như Tiết Bình Sinh, có thể diện kiến Chu Đế.
Tuy nhiên, người luôn túc trực bên Chu Đế là Thái giám Thái Công Công, nhưng Thái Công Công đang ở trong địa cung, không thể liên lạc được.
Trong ba tổng quản thái giám, còn lại là Tào Công Công.
Tào Công Công đang bế quan tu luyện, hiện tại không gặp được.
Mộ Dung Khinh Trần vốn định thông qua Lệnh Thành để gặp Chu Đế, nhưng bây giờ Lệnh Thành lại mất tích.
“Chẳng lẽ đây cũng là do Thanh Long Hội?”
“Người của Thanh Long Hội xuất hiện trong hoàng cung? Sao có thể?”
Mộ Dung Khinh Trần khẽ nhíu mày, lòng đầy nghi hoặc.
“Tìm mọi cách điều tra tung tích của Lệnh tổng quản.”
Mộ Dung Khinh Trần ra lệnh.
“Điện hạ!”
Ngay lúc này, Tiết Bình Sinh từ trong đại điện bước vào.
“Tiết Ti chủ, ngươi tới đây có việc gì?”
Giờ đây, Mộ Dung Khinh Trần đã không còn sự kính trọng nào dành cho Tiết Bình Sinh, giọng điệu trở nên lạnh nhạt.
“Cứ điểm của Thiên Giám Ti ngoài thành đã bị tiêu diệt, Tôn giả Từ Thanh Sơn bị giết, đối phương hành sự quá ngông cuồng.
Ta mong Điện hạ xử lý, nhất định phải tìm ra kẻ đã ra tay.”
Tiết Bình Sinh lên tiếng.
“Tiết Ti chủ, việc này do Thanh Long Hội gây ra, cần gì phải nói vòng vo?”
“Đây chắc chắn là một trong những thủ đoạn trả thù của Thanh Long Hội.”
“Ta nghĩ rằng, vì đây là mệnh lệnh do Tiết Ti chủ ban ra, vậy nên cũng để Tiết Ti chủ hoàn thành. Hơn nữa, ta thực sự bất lực, chỉ nắm trong tay một phần nhỏ nhân lực của Thiên Giám Ti, những người này đối đầu với Thanh Long Hội chẳng khác nào đi chịu chết, ta không muốn lãng phí sinh mạng vô ích.”
Mộ Dung Khinh Trần lắc đầu nói.
“Bảy Tôn giả còn lại trong bát đại Tôn giả sẽ lập thành liên minh. Điện hạ chỉ cần chỉ huy bọn họ là được!”
“Đối phó với Thanh Long Hội, việc này do Điện hạ toàn quyền phụ trách.”
“Đây không phải ý của ta, mà là ý của bệ hạ.”
Tiết Bình Sinh nhìn Mộ Dung Khinh Trần nói.
“Tiết Ti chủ nói đây là mệnh lệnh của phụ hoàng ta, vậy ta có thể gặp phụ hoàng không?
Tôn giả Từ Thanh Sơn, xếp thứ ba trong bát đại Tôn giả của Thiên Giám Ti đã chết, đây là chuyện lớn, ta nghĩ phụ hoàng chắc chắn sẽ gặp ta!”
Mộ Dung Khinh Trần nói.
“Điện hạ, nói thật với ngươi, bệ hạ đang tu luyện Nghiệt Long Chi Thể, tập trung hấp thu lệ khí thiên hạ, đã đến thời điểm then chốt. Không phải ta không muốn để Điện hạ gặp bệ hạ, mà bệ hạ lo ngại bị Điện hạ làm xao nhãng, ảnh hưởng đến việc tu luyện!”
Tiết Bình Sinh nói.
“Cái gì? Nghiệt Long Chi Thể? Lệ khí thiên hạ? Ngươi đang nói cái gì?”
Nghe lời Tiết Bình Sinh, sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần đanh lại, trầm giọng hỏi.
“Lệ khí thiên hạ, giang hồ biến động, sát khí dâng cao, lệ khí tràn ngập Đại Chu, đây chính là nền tảng cho việc tu luyện Nghiệt Long Chi Thể.”
“Những lời ta nói, Điện hạ chắc hẳn đã hiểu.”
Tiết Bình Sinh nhìn Mộ Dung Khinh Trần nói.
Trong thoáng chốc.
Sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần trở nên thất thần, nàng đã hiểu ra.
Những biến động trong giang hồ hiện nay, chính là do phụ hoàng nàng gây ra.
“Ta không tin!”
“Ta muốn gặp phụ hoàng!”
Mộ Dung Khinh Trần nói.
“Ta đã truyền đạt mệnh lệnh của bệ hạ, nếu Điện hạ không thực thi, e rằng từ nay về sau sẽ không còn khả năng chỉ huy bát đại Tôn giả.”
“Còn nữa, Điện hạ, từ hôm nay ta sẽ bế quan vài ngày, tạm thời không xử lý công việc của Thiên Giám Ti.”
Tiết Bình Sinh liếc nhìn Mộ Dung Khinh Trần, rồi quay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Tiết Bình Sinh, sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần biến đổi.
Nàng hiểu rõ lời cuối cùng của Tiết Bình Sinh, rằng đây là cơ hội duy nhất để chỉ huy bát đại Tôn giả, nếu bỏ lỡ, sau này sẽ không còn.
“Sao mọi chuyện lại trở nên như vậy? Còn ngươi bế quan lúc này để làm gì đây?”
Mộ Dung Khinh Trần không hiểu mục đích của Tiết Bình Sinh.
“Nếu tiếp tục như vậy, e rằng giang hồ sẽ còn biến động lớn, các hoàng tử xuất kinh trấn thủ mỗi nơi, cũng sẽ gặp phải vấn đề.”
“Ta phải báo cho tứ ca, tránh xảy ra bất trắc.”
Mộ Dung Khinh Trần không quan tâm tới bát đại Tôn giả, mà nghĩ ngay đến sự an nguy của tứ hoàng tử Lưu Long.
Tiết Bình Sinh trở về cung điện của mình.
Hắn bước vào một mật thất.
Ngồi xếp bằng trên một chiếc giường ngọc băng, từng luồng khí lạnh thẩm thấu vào cơ thể.
“Ngươi muốn trấn áp ta? Nhưng ngươi không thể trấn áp được ta, ta chính là ngươi, ngươi chính là ta.”
Một giọng nói vang lên trong đầu Tiết Bình Sinh.
“Ngươi sai rồi, ta là Tiết Bình Sinh, ngươi là ma niệm của Ma Thủ, chúng ta không phải là một!”
“Ý thức của ta chỉ đang bị ngươi kiểm soát mà thôi!”
Giọng Tiết Bình Sinh thấp trầm.
“Ta không kiểm soát ý thức của ngươi, ta chỉ đang hành động theo bản tâm của ngươi mà thôi. Nếu ý thức của ngươi thực sự bị ta kiểm soát, chẳng lẽ Chu Đế không nhận ra?”
“Ngươi biết rõ thực lực của bệ hạ các ngươi mà.”
Giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu Tiết Bình Sinh.
“Ngươi đã làm rất nhiều chuyện mà ta lại không hề nhận ra, chẳng lẽ đây không phải là kiểm soát?”
Tiết Bình Sinh tiếp tục nói.
Cuộc đối thoại giữa hai người như bằng hữu trò truyện.
“Ngươi thực sự không nhận ra sao? Nếu ngươi không nhận ra, sao ngươi lại nhân cơ hội này để quy phục bảy Tôn giả còn lại về trướng Mộ Dung Khinh Trần?”
“Lòng trung thành của ngươi với Chu Đế vẫn chưa bị mài mòn sao.”
Giọng nói mang theo chút tiếc nuối.
“Tiết Bình Sinh ta sao có thể thay đổi lòng trung thành!”
“Ma Thủ, chẳng phải ngươi cũng đang lợi dụng lòng trung của ta với bệ hạ, để ảnh hưởng và kiểm soát ý thức của ta, làm những việc của ngươi sao?”
Tiết Bình Sinh nói tiếp.
“Đáng tiếc, ngươi nhận ra quá muộn, giang hồ thiên hạ hiện nay đã không thể kiểm soát, đại loạn đã bắt đầu, không ai có thể ngăn chặn được!”
Tiếng nói trong đầu Tiết Bình Sinh cất lên.
“Đúng, giang hồ hiện nay đang trong tình trạng không thể kiểm soát, nhưng Nghiệt Long Chi Thể của bệ hạ sắp hoàn thành, Chân Long và Nghiệt Long hợp nhất, bệ hạ sẽ bước lên Thiên Môn, thực hiện hoài bão của mình, mục tiêu của ta cũng đạt được.”
Giọng Tiết Bình Sinh rất bình thản.
“A! Không ngờ lại như vậy, ta đang lợi dụng ngươi, nhưng ngươi cũng đang lợi dụng ta, Tiết Bình Sinh quả là Tiết Bình Sinh.”
“Thật không ngờ!”
Giọng nói trong đầu lộ vẻ ngạc nhiên.
Nhưng sau đó giọng điệu biến đổi:
“Không, không phải ta đang lợi dụng ngươi, mà là ngươi đang lợi dụng ta, không phải là bây giờ, mà là từ trước kia, năm xưa khi ta bị Chu Đế trọng thương ngươi đã lén ám sát ta, để lại một tia ma niệm trong thân thể ngươi!”
“Khi đó, ngươi đã bắt đầu tính toán ta rồi!”
Giọng nói trong đầu mang theo sự kinh ngạc và phẫn nộ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận