Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 622: Loạn Thế Ma Quân Phong Lang Cư

Chương 622: Loạn Thế Ma Quân Phong Lang CưChương 622: Loạn Thế Ma Quân Phong Lang Cư
 
 Chuong 622: Loan The Ma Quan Phong Lang Cu
 
 Ở hậu phủ Hải Sa Bang.
 
 Núi giả, sân vườn, hồ nước, thứ gì cần có đều có.
 
 Bộ Vân Tiêu khoanh tay đứng bên cạnh hồ nước, Nam Cung Tuyệt đứng song song với hắn.
 
 Nhiếp Thiên Lâu ôm trường kiếm đứng phía sau hai người.
 
 Cách bọn họ không xa là hai tên thị vệ áo xanh, trước ngực áo thêu một con cá mập khổng lồ, chính là tiêu chí của Hải Sa bang.
 
 "Bang chủ, Hải Thiên Bá xem như thức thời, vậy mà trực tiếp giao ra Kỳ Lân Huyết Bồ Đề!"
 
 Nam Cung Tuyệt mở miệng nói.
 
 "Có chút đáng tiếc, Kỳ Lân thế bên trong tiêu hao gần như không còn, chỉ lưu lại khí huyết, bất quá trong khí huyết vẫn còn có một ít Kỳ Lân chỉ lực, vừa vặn có thể trợ giúp ta gia tăng Tứ Tượng Tôn Long Công, chuyến đi này cũng không uổng phí."
 
 Bộ Vân Tiêu mở miệng nói.
 
 "Ngươi cảm thấy Hải Sa bang này thế nào?”
 
 Bộ Vân Tiêu nói xong rồi hỏi.
 
 "Hải Thiên Bá có thực lực không tệ, nhưng Hải Sa Bang cho ta cảm giác như lầu các trên không, không đáng lo."
 
 Nam Cung Tuyệt mở miệng nói.
 
 "Bang chúng có chút kém, cũng không phải điểm đáng chú ý, nhưng Hải Thiên Bá thì không thể không chú ý."
 
 "Phong Bi Thiện đến Tụ Bắc quận, chúng ta tổn thất thảm trọng ở Tụ Bắc quận, sao hắn không ra tay với người của Thanh Long Hội mà lại ra tay với Hải Vô Nhai, ngươi nói xem là vì sao?"
 
 Bộ Vân Tiêu nhẹ giọng nói.
 
 "Bang chủ, ngươi nói Hải Thiên Bá cấu kết với Thanh Long Hội sao, nếu như vậy Hải Thiên Bá có dã tâm, người như vậy không thể lưu."
 
 Trong đôi mắt Nam Cung Tuyệt hiện lên một đạo hàn mang sắc bén.
 
 Hắn hiểu được ý đồ của Bi Phong Thiện khi ra tay giết Hải Vô Nhai, là muốn cảnh cáo Hải Thiên Bá.
 
 "Nhi tử chết trong tay người của chúng ta, thế mà hắn còn ngoan ngoãn đưa Kỳ Lân Huyết Bồ Đề, phải nhẫn nại đến mức nào đây!"
 
 "Có thể nhẫn nhịn như vậy, ngươi nói để cho hắn từ bỏ Hải Sa Bang, hắn có nguyện ý hay không?"
 
 Bộ Vân Tiêu bình thản nói.
 
 "Cho dù hắn nguyện ý hay không thì đêm nay Hải Sa Bang vẫn đổi chủ, Hải Thiên Bá hắn sẽ biến mất."
 
 Nam Cung Tuyệt nói.
 
 Theo Bộ Vân Tiêu nhiều năm như vậy, hắn biết Bộ Vân Tiêu động sát tâm, Hải Thiên Bá sống không qua đêm nay. Lúc này ở một nơi khác
 
 Độc Cô Bắc Đẩu đang khom người đứng trước mặt một nam tử.
 
 Nam tử có thân hình hùng tráng, mặc hoa phục màu đỏ tía thêu hoa văn viền vàng kim, không nhiễm một hạt bụi, bên ngoài khoác một cái áo choàng màu bạc dài chạm đất, bên hông buộc đai lưng rộng ba tấc, lộ ra một đoạn điểm xuyết đầy bảo thạch, dưới ánh mặt trời phản xạ lấp lánh dị thường.
 
 Có thể thấy được đai lưng có giá trị liên thành.
 
 Nam tử mặc hoa phục hơn bốn mươi, dáng vẻ tuấn vĩ, làm cho người ta ấn tượng sâu sắc chính là làn da trắng nõn, một mái tóc dài màu đen chẻ đôi rủ xuống bả vai rộng.
 
 Tuy rằng gương mặt trắng nõn nhưng đôi mắt lại giống như tia chớp, khí tức phát ra khiến cho người ta sợ hãi.
 
 Mặc kệ ai ở chỗ này nhìn thấy cũng sẽ hít một ngụm khí lạnh, đây tuyệt đối không phải nhân vật bình thường.
 
 "Bái kiến Ma Quân đại nhân!"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu khom người hành lễ nói.
 
 "Đại thế tử không cần đa lễ, ta và phụ thân ngươi chính là bằng hữu nhiều năm, ngươi nên gọi ta một tiếng thế thúc."
 
 "Bộ Vân Tiêu tới rồi sao!"
 
 Nam tử được gọi là Ma Quân mở miệng nói.
 
 "Đã ở bên trong Hải Sa bang, buổi tối làm phiền thế thúc ra tay!"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu khom người nói.
 
 Hải Thiên Bá, Liễu Hắc Y, Diệp Cô Thành đều là cường giả trong biển ngưng thần.
 
 Nhưng Độc Cô Bắc Đẩu lại không ôm hy vọng ba người bọn họ có thể bắt được Bộ Vân Tiêu.
 
 Hậu thủ thật sự là người trước mắt.
 
 Đây là Vô Gian môn chủ Nam Hải, người ta gọi là Loạn Thế Ma Quân Phong Lang Cư.
 
 Nam Hải có hai đại nhân vật, một là phụ thân hắn Đại tướng quân Độc Cô Vi Ngã, một người khác chính là Vô Gian môn chủ Phong Lang Cư.
 
 Nam Hải có một nửa do Đại tướng quân thống trị, nhưng có một nửa do Phong Lang Cư thống trị.
 
 Có thể thấy được Loạn Thế Ma Quân Phong Lang Cư cường đại như thế nào.
 
 Không nghĩ tới nhân vật như vậy lại đến Lăng Giang trợ giúp Độc Cô Bắc Đẩu giết Bộ Vân Tiêu.
 
 "Bộ Vân Tiêu uy chấn khu vực Lăng Giang nhiều năm, đêm nay lại phải vẫn lạc nơi đây, thật sự có chút đáng tiếc!"
 
 Phong Lang Cư thở dài nói.
 
 "Bất quá, Bắc Đẩu tiểu chất, thời điểm ta vừa mới tới phát hiện bên ngoài có người giám thị!"
 
 "Có phải ngươi gặp phiền toái gì hay không, sau chuyện đêm nay ta giúp ngươi xử lý."
 
 Phong Lang Cư nói.
 
 Nghe Ma Quân Phong Lang Cư nói như thế, Độc Cô Bắc Đẩu cả kinh. "Thế thúc nói có người theo dõi tiểu chất?"
 
 Chỉ có bang chủ Hải Sa bang Hải Thiên Bá biết được hắn ở đây thôi.
 
 Nhưng hiện tại có người theo dõi hắn, chứng tỏ hành tung của hắn đã bại lộ.
 
 "Thế thúc, người nọ có thực lực như thế nào?"
 
 "Thực lực khoảng Thiên Nhân thất nạn, thân pháp không tệ, năng lực cảm giác cũng rất mạnh, ta vừa tới thì đối phương đã lập tức lui!"
 
 "Bất quá đối phương không có sát ý, chỉ là đơn thuần đến giám thị ngươi thôi!"
 
 Ma Quân Phong Lang Cư nhẹ giọng nói.
 
 Ánh mắt bình thản, Thiên Nhân thất nạn trong mắt hắn chẳng khác gì con kiến hôi cả.
 
 Hắn không quan tâm lắm.
 
 "Chỉ cân không phải người của Thiên Hạ Minh là được!"
 
 "Thế thúc vào trong phòng trước, buổi tối chúng ta đến Hải Sa bang."
 
 Lúc nói chuyện, Độc Cô Bắc Đẩu dẫn người vào trong phòng.
 
 "Ngươi không cần chiêu đãi ta, trước bận rộn chuyện của mình đi, ta muốn điều chỉnh một chút, đêm nay cần toàn lực đối phó Bộ Vân Tiêu, Bộ Vân Tiêu là một kẻ không tâm thường, không thể xem thường hắn!"
 
 Ma Quân Phong Lang Cư nói xong xua tay bảo Độc Cô Bắc Đẩu rời đi.
 
 "Vậy thì không quấy ray ngài."
 
 Độc Cô Bắc Đẩu khom người lui ra.
 
 Sau khi ra khỏi viện, ánh mắt Độc Cô Bắc Đẩu phát lạnh nói với Liễu Hắc Y đứng không xa.
 
 "Liễu bá, ngoài viện có người giám thị ta, ngươi nói sẽ là người của Hải Sa bang sao?"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu trầm giọng nói.
 
 "Han là không phải, Hải Thiên Bá biết ngài ở chỗ này, căn bản không cần giám thị?"
 
 Liễu Hắc Y đáp.
 
 "Người ở trong Hải Sa Thành có thể phái ra võ giả Thiên Nhân thất nạn giám thị chúng ta không nhiều."
 
 Độc Cô Bắc Đẩu trâm giọng nói.
 
 "Thiên Nhân thất nạn sao, thực lực của Nguyên Tùy Vân bên cạnh Tô Thần là Thiên Nhân thất nạn, chẳng lẽ là hắn."
 
 "Ừ, nói cách khác Tô Thần biết ta đến Hải Sa Thành, lúc trước còn không có ý định hiện thân, hiện tại ta ngược lại muốn hiện thân gặp Tô Thần này chút."
 
 "Chuẩn bị cho ta một phần thiệp mời của Hải Sa bang, đêm nay ta cũng đến Hải Sa bang!"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu mở miệng nói.
 
 "Thế tử, buổi tối sẽ có đại chiến, ngươi đi..."
 
 "Tô Thần có thể đi, ta đi cũng không sao!"
 
 Độc Cô Bắc Đẩu nhẹ giọng nói. Nguyên Tùy Vân trở ve bên Tô Thần, sắc mặt ngưng trọng.
 
 "Chủ thượng, bên Độc Cô Bắc Đẩu có một cao thủ rất mạnh, ta trốn trong bóng tối vẫn bị đối phương phát hiện, ta không dám nán lại."
 
 Nguyên Tùy Vân báo cáo tình huống bên Độc Cô Bắc Đẩu.
 
 "Xem ra là một cao thủ trong biển ngưng thần khác, có nhìn thấy bộ dạng không?”
 
 Tô Thần hỏi.
 
 "Không có, đối phương một khoác hắc bào, ta không thấy rõ."
 
 Nguyên Tùy Vân lắc đầu nói.
 
 "Vậy thì mặc kệ, đêm nay tất nhiên hiện thân, đến lúc đó nhìn xem đối phương là ai?"
 
 Tô Thần trâm giọng nói.
 
 "Mấy người Lý Long thủ đã đến, ta an bài cho bọn họ ở tiểu viện bên cạnh, buổi tối sẽ âm thầm theo chúng ta tiến vào Hải Sa bang."
 
 Nguyên Tùy Vân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận