Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 206: Không tặc, bí ẩn (1)

Chương 206: Không tặc, bí ẩn (1)Chương 206: Không tặc, bí ẩn (1)
 
 Chương 206: Không tặc, bí ẩn (1)
 
 Chỉ là trên chủ phong lại không hề có ai nghị luận gì cả.
 
 Một số người hơn nữa nhìn thấy Tô Thần là đệ tử Thiên La Phong lại cố ý tránh đi.
 
 Giống như kiêng ky tiếp xúc với Tô Thần vậy.
 
 Sắc mặt Tô Thần không thay đổi thế nhưng hắn biết mình đã suy nghĩ hơi đơn giản rồi.
 
 Sao có thể dễ dàng tìm hiểu chuyện xảy ra trong Chưởng Giáo điện như vậy.
 
 Là hội nghị cao tâng Sơn Hà Môn mà.
 
 Tâm tư Tô Thần chuyển động.
 
 Đột nhiên hắn nghĩ đến nhi tử của chưởng giáo Càn Mục, hắn là thiếu chưởng giáo Sơn Hà môn nên chắc chắn sẽ biết chuyện bên trong Chưởng giáo điện.
 
 Mình hẳn là có thể hỏi được chuyện từ trong miệng đối phương.
 
 Nghĩ tới đây, Tô Thần nhanh chóng hành động.
 
 Hắn lập tức rời khỏi, khi xuất hiện lần nữa thì Tô Thần đã thay đổi trang phục đệ tử Thiên Trì Phong, khuôn mặt cũng phát sinh biến hóa.
 
 Hắn đi hướng về phía biệt viện của Càn Mục.
 
 Càn Mục không có lựa chọn động phủ mà là một gian biệt viện rộng lớn.
 
 Lúc này Mục Can đang ở trong sân, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
 
 Hắn không nghĩ tới trong một cuộc hội nghị cao tầng lại phát sinh chuyện như vậy.
 
 Bây giờ mọi người bên ngoài đang loan truyền, Mục Điền Vân không muốn ra tay với Lăng Nguyệt Kiếm Phái nên mới bị phụ thân hắn đả thương
 
 Thực tế chính là sự thật.
 
 Nhưng hình như phụ thân hắn đã bị người khác khống chế tâm thần nên mới ra tay đả thương Mục Điền Vân.
 
 Hiện giờ tâm thần phụ thân bị hao tổn, đã bế quan khôi phục thương thế.
 
 Hiện giờ Sơn Hà Môn do Đại trưởng lão chấp chưởng.
 
 "Rốt cuộc là ai khống chế tâm thần phụ thân mà ám toán Mục sư thúc đây?"
 
 Càn Mục muốn đi gặp phụ thân mình thế nhưng phụ thân đã bế quan chữa thương, hắn căn bản là không gặp được.
 
 "Mộc thúc, ngươi nói là ai ám toán của phụ thân ta đây?"
 
 Càn Mục mở miệng nói.
 
 "Thiếu gia, chuyện này đại trưởng lão đang điều tra, tin rằng sẽ nhanh chóng ra ra được kẻ đằng sau, hiện tại chúng ta chỉ có thể chờ tin tức."
 
 Một lão giả đứng bên cạnh hắn mở miệng nói.
 
 "Nhưng bên đại trưởng lão lại không có động tĩnh gì? Nếu cứ kéo dài như vậy thanh danh của phụ thân ta sẽ bị hủy diệt."
 
 Càn Mục trầm giọng nói.
 
 Là chưởng giáo nên thanh danh không thể mất được.
 
 Một khi thanh danh bại hoại thì vị trí chưởng giáo cũng không còn.
 
 Cho nên lúc này Càn Mục mới sốt ruột.
 
 Mộc lão ở bên cạnh hắn nghe vậy, trâm giọng nói:
 
 "Thiếu gia, với lực lượng mà chúng ta nắm giữ thì tạm thời không nên động."
 
 "Địch nhân ở trong bóng tối còn chưa hiện thân, nếu như chúng ta ra tay nhất định phải làm được một kích tất sát."
 
 Nghe lão giả nói, ánh mắt Càn Mục ngưng tụ.
 
 Quả thật giống như lão giả nói.
 
 "Mộc lão, trước khi phụ thân bế quan khôi phục thương thế có dặn dò cái gì hay không?
 
 "Ta nghĩ hẳn là phụ thân còn có hậu thủ, nếu không thì những người đó đã nhảy ra rồi."
 
 Càn Mục hỏi.
 
 "Môn chủ dặn dò hai chuyện, một là chỉ cân hắn không ra cửa những người đó tạm thời sẽ không động."
 
 "Việc thứ hai để cho ngươi âm thâm cầm cầm lệnh bài chưởng giáo đến hậu sơn, tiến vào Hàn Đàm động.
 
 "Vê phần bên trong Hàn Đàm động có cái gì thì môn chủ không có nói kỹ."
 
 Lão giả kia mở miệng nói.
 
 "Mộc lão, ngươi đến chỗ đại trưởng lão trước thăm dò ý của hắn một chút, ta bên này âm thầm đi Hàn Đàm!
 
 Càn Mục mở miệng nói.
 
 Hiện giờ biết tâm thân của phụ thân mình bị hao tổn, ở trong Sơn Hà môn chỉ có đại trưởng lão và bọn họ biết chuyện này thôi.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Mộc lão khom người rời khỏi đại sảnh.
 
 Sau khi Mộc lão rời đi, Càn Mục cũng không có rời đi.
 
 Lúc này Tô Thần đã dịch dung xuất hiện ở bên ngoài phủ đệ.
 
 Cửa không có người canh nên Tô Thần trực tiếp tiến vào.
 
 Trong sân có vẻ yên tĩnh.
 
 Càn Mục là thiếu chưởng giáo nhưng trong phủ đệ lại có rất ít đệ tử tạp dịch.
 
 Huống hồ hôm nay tâm tình Càn Mục không tốt.
 
 Một ít người hau đều được hắn cho lui.
 
 Chẳng bao lâu sau Tô Thần đã lẻn vào phòng khách, nhìn thấy Càn Mục đang trầm tư trong đại sảnh. "Thiếu chưởng giáo, đệ tử Thiên Trì Phong Mạc Đắc Nhân đến bái kiến!"
 
 Tô Thần xuất hiện khom người nói.
 
 Càn Mục đang trầm tư làm thế nào tiến vào Hàn Đàm động ở hậu sơn nghe được tiếng nói ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Thần ngoài cửa.
 
 Sắc mặt không khỏi sửng sốt.
 
 Hắn không hiểu tên đệ tử này đến tìm hắn làm gì.
 
 "Ngươi tên là Mạc Đắc Nhân?"
 
 Càn Mục khẽ nhíu mày.
 
 "Đúng vậy, thiếu chưởng giáo, có người nhờ ta đưa một phong thư cho Thiếu chưởng giáo!
 
 Tô Thần mở miệng nói rồi tiến vào trong đại sảnh, đi về phía Càn Mục, lấy ra một phong thư từ trong ngực.
 
 'Ai nhờ ngươi đưa thư cho ta?”
 
 Càn Mục có chút khó hiểu nhưng vẫn đưa tay lấy.
 
 Trong khoảnh khắc hắn đưa tay lấy, Tô Thần đột nhiên xuất thủ, bàn tay vừa chuyển nắm thành quyền nhanh chóng nen vào ngực Càn Mục.
 
 Tô Thần khống chế lực lượng rất tốt.
 
 Càn Mục căn bản cũng không nghĩ tới mình lại bị tập kích bên trong Sơn Hà môn.
 
 Chỗ ngực đau nhói sau đó trước mắt tối sầm, cả người ngã trên mặt đất.
 
 "Thật sự dễ dàng nha!”
 
 Tô Thân không nghĩ tới có thể bắt lấy Can Mục dễ dàng thế này.
 
 Nhìn Càn Mục ngã trên mặt đất, hắn nhất thời có chút khó xử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận