Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 244: Tranh đoạt vị trí chưởng giáo Sơn Hà môn

Chương 244: Tranh đoạt vị trí chưởng giáo Sơn Hà mônChương 244: Tranh đoạt vị trí chưởng giáo Sơn Hà môn
 
 Chương 244: Tranh đoạt vị trí chưởng giáo Sơn Hà môn
 
 Phương diện người không thành vấn đề.
 
 Nên chỉ có thể là mỏ quặng có vấn đề, cho nên Nạp Lan Dung Yên muốn tìm một người quen thuộc mỏ quặng, chuẩn bị đi điều tra một chút.
 
 "Đi, ngươi cùng ta tự mình đi xeml"
 
 Bạch Sầu Phi mở miệng nói.
 
 Hắn chưa từng xem qua mỏ tây sơn.
 
 Thế nhưng Huyết Kỳ Môn coi trọng, bây giờ còn xuất hiện tình huống thuận tiện qua xem luôn. ...
 
 Ở Sơn Hà Môn.
 
 Bầu không khí tương đối khẩn trương.
 
 Chưởng giáo, đại trưởng lão, thiếu chưởng giáo và phong chủ Thiên Trì phong đều bị giết.
 
 Rất nhiều người sợ hãi, lặng lẽ rời đi, chuẩn bị chờ qua một đoạn thời gian rồi lại trở ve Sơn Hà Môn.
 
 Bên Thiên La Phong.
 
 Lệ Thiên Hành đang ở trước mặt Tô Thần.
 
 "Phong chủ, bây giờ Sơn Hà môn đang thiếu chưởng giáo, ngươi là phong chủ duy nhất."
 
 "Theo lý thì chức vị chưởng giáo Sơn Hà môn phải do phong chủ ngươi chấp chưởng!"
 
 Lệ Thiên Hành đang khuyên Tô Thần trở thành chưởng giáo Sơn Hà Môn.
 
 "Lệ trưởng lão, ta biết hảo ý của ngươi nhưng tư lịch của ta quá ít."
 
 "Một số trưởng lão của Thiên La Phong ủng hộ ta trở thành phong chủ, nhưng cũng không nhất định sẽ ủng hộ ta trở thành chưởng giáo Sơn Hà Môn”
 
 "Mặt khác còn có Thiên Trì Phong, trưởng lão trên chủ phong, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không để cho ta trở thành chưởng giáo!"
 
 "Đương nhiên đây chỉ là một mặt, còn có tam trưởng lão Sơn Hà Môn vẫn còn!"
 
 "Ta muốn trở thành chưởng giáo có chút khó khăn!"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Sau khi trở thành Thiên La phong hắn đã hiểu rõ tình huống của Sơn Hà Môn.
 
 Đại trưởng lão và chưởng giáo luôn đối địch, nhị trưởng lão thì ủng hộ chưởng giáo, lúc trước đã bị Tiêu Thu Thủy dùng một kiếm chém giết!
 
 Về phần tam trưởng lão thì vẫn bế quan, rất ít khi lộ diện!
 
 Nhưng lại không thể bỏ qua hắn.
 
 Hiện giờ trong Sơn Hà Môn còn hai phe.
 
 Một bên là sư tôn tiện nghi của hắn, một bên khác chính là tam trưởng lão Sơn Hà môn đang bế quan.
 
 "Phong chủ, bên Thiên Trì Phong có mười vị trưởng lão giao hảo với ta, cộng thêm Thiên La Phong ba người bên Thiên La phong, ngươi có thể có được mười bốn trưởng lão ủng hộ!"
 
 "Mười bốn người vẫn có chút ít, trưởng lão chủ phong Sơn Hà môn hơn mươi người, Thiên Trì phong khoảng hai mươi lăm người."
 
 "Chuyện này cứ yên lặng theo dõi kỳ biến, không nên gấp gáp!"
 
 "Ngươi cũng âm thầm lôi kéo thêm một ít trưởng lão đi.
 
 Tiền tài không thành vấn đề!"
 
 Tô Thần lấy một xấp ngân phiếu từ trong ngực ra.
 
 Hắn kiếm được một khoản lớn ở phân điện Trường Hận cung, tạm thời không thiếu tiền.
 
 Nếu Lệ Thiên Hành đang thúc đẩy chuyện này, như vậy hắn cũng trợ giúp.
 
 "Thuộc hạ hiểu rồi!"
 
 "Bất quá phong chủ ngươi còn cần tiếp xúc với bên Mộ Dung Khinh Trần, nếu như nàng ủng hộ ngươi cộng thêm bên ta, chuyện phong chủ ngươi trở thành chưởng giáo không phải vấn đề lớn!"
 
 Lệ Thiên Hành nói.
 
 "Ta sẽ tự an bài, ngươi cứ làm theo ý của ta trước là được."
 
 Tô Thần phân phó.
 
 "Vậy thuộc hạ cáo lui trước."
 
 Lệ Thiên Hành nhận ngân phiếu từ tay Tô Thần roi nhanh chóng rời đi.
 
 Lúc này ở Thiên La Phong, chỗ động phủ phong chủ Mục Điền Vân bế quan.
 
 Mộ Dung Khinh Trân mặc áo trắng mở cửa động đi vào.
 
 Trong động phủ, Mục Điền Vân khoanh chân ngồi trên giường đá.
 
 Nghe tiếng động liền mở mắt, nhìn thấy Mộ Dung Khinh Trần đi tới.
 
 Hắn lên tiếng:
 
 "Khinh Trần, ngươi đến đây chẳng lẽ là vì bên ngoài đã phát sinh chuyện gì sao?"
 
 Sắc mặt Mục Điền Vân tái nhợt, giọng nói thiếu lực.
 
 Vết thương vẫn chưa hồi phục.
 
 "Sư tôn, Sơn Hà Môn xảy ra kịch biến, chưởng Giáo, thiếu chưởng giáo, đại trưởng lão, phong chủ Thiên Trì Phong, nhị trưởng lão, tất cả đều vẫn lạc!"
 
 Mộ Dung Khinh Trần bắt đầu nói chuyện xảy ra gần đây.
 
 "Cái gì?"
 
 Nghe Mộ Dung Khinh Trần nói xong.
 
 Mục Điền Vân cảm thấy khó tin.
 
 Hắn không muốn tin lời Mộ Dung Khinh Trân lắm.
 
 Thật sự không thể tin được.
 
 Hắn chỉ bế quan khôi phục thương thế mấy ngày mà thôi liên phát sinh nhiều chuyện như vậy.
 
 Trong sơn động yên tĩnh một hồi. Sau đó Mục Điền Van liền có vẻ vui mừng.
 
 "Khinh Trân, ngươi nói nếu như ta hiện tại ta xuất quan, có phải có thể trở thành chưởng giáo Sơn Hà môn hay không?”
 
 Ai mà không muốn làm chưởng giáo một một một phái đây.
 
 Mục Điền Vân hắn cũng không ngoại lệ.
 
 "Dựa theo tình huống hiện tại của Sơn Hà Môn, sư tôn và tam trưởng lão là hai người có cơ hội nhất."
 
 "Nhưng mà phía sau đại trưởng lão vẫn còn một số người, phỏng chừng bọn họ sẽ ra tay cướp đoạt vị trí chưởng giáo."
 
 "Với thương thế của sư tôn, ta sợ.. “
 
 Mộ Dung Khinh Trân cau mày nói.
 
 Nghe Mộ Dung Khinh Trần nói vậy, Mục Điền Vân cũng ngẩn ra.
 
 Hiện tại hắn đang bị thương, người tu vi Luyện Thần cảnh đỉnh phong cũng có thể giết hắn.
 
 Nhưng hắn có chút không cam lòng!
 
 Đây chính là cơ hội khó có được.
 
 "Khinh Trần, chỉ cần ngươi giúp ta trở thành chưởng giáo Sơn Hà Môn, sau này Sơn Hà Môn sẽ nghe lệnh Tứ hoàng tử."
 
 "Ta nguyện ý đưa ra một bảo tàng mà Sơn Hà Môn chúng ta ẩn giấu cho Tứ hoàng tử!"
 
 Mục Điền Vân mở miệng nói.
 
 Nghe Mục Điền Vân nói.
 
 Mộ Dung Khinh Trân suy nghĩ một lát mới đáp:
 
 "Ta sẽ trợ giúp sư tôn đạt được vị trí chưởng giáo Sơn Hà môn."
 
 Nàng đến đây là vì chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận