Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 646: Giải quyết sát thủ, Thiên Hạ Minh xảy ra biến cố

Chương 646: Giải quyết sát thủ, Thiên Hạ Minh xảy ra biến cốChương 646: Giải quyết sát thủ, Thiên Hạ Minh xảy ra biến cố
 
 Chương 646: Giải quyết sát thủ, Thiên Hạ Minh xảy ra biến cố
 
 "Đà chủ mười tám phân đà và Vệ Trang đến khu vực Giang Nam, gần như có thể xây dựng xong cấu trúc cơ bản của Thanh Long Hội!"
 
 Bên Tô Thần vẫn luôn muốn mở rộng Thanh Long Hội ra khỏi chín quận phương Bắc, nhưng nền tảng cơ sở của Thanh Long Hội hơi yếu.
 
 Nền tảng cơ sở ở chín quân phương Bắc vẫn là các thành viên từ mấy tổ chức sát thủ được thu nạp lúc trước.
 
 Mở rộng ra bên ngoài có phần khó khăn.
 
 Còn việc đào tạo sát thủ thì không phải dễ dàng hoàn thành.
 
 Có mười tám đà chủ phân đà cộng thêm một số thành viên bình thường, đến lúc đó lại chiêu mộ thêm một số sát thủ ở khu vực Giang Nam, tin rằng sẽ phát triển nhanh chóng.
 
 Tất nhiên, người phụ trách Thanh Long Hội khu vực Giang Nam sẽ không phải là Phó Hồng Tuyết, mà là Vệ Trang.
 
 So với những người khác, Vệ Trang mới là sát thủ thực sự.
 
 Sau đó sự chú ý của hắn lại chuyển tới Thiên Ý Tứ Tượng Quyết vừa mới đạt được.
 
 Thiên Ý Tứ Tượng Quyết có thể nói là võ học siêu đẳng trong Ma Kiếm Sinh Tử Kỳ, đối với Tô Thần hiện tại mà nói có tác dụng không nhỏ.
 
 Giới thiệu về Thiên Ý Tứ Tượng Quyết cũng như cách tu luyện xuất hiện trong đầu Tô Thần.
 
 "Nếu tu luyện thành Thiên Ý Tứ Tượng Quyết này, thực lực của ta sẽ tiến thêm một bước."
 
 Tô Thân thầm nghĩ.
 
 "Chường giáo, đã thu dọn đồ đạc xong, chúng ta có thể trở ve Sơn Hà Môn rồi."
 
 Nguyên Thùy Vân đi đến bên cạnh Tô Thần, khom người nói.
 
 "Chuyện ở Hải Sa Thành đã xử lý xong, Quan Ngự Thiên đã đưa Mộ Thanh Hồng đến tổng đàn Thiên Hạ Minh."
 
 "Trang Toàn Cơ cũng theo Quan Ngự Thiên đến Thiên Hạ Thành, tổng bộ của Thiên Hạ Minh."
 
 Bên ngoài phủ đệ, Tô Thần bước lên xe ngựa, Nguyên Thùy Vân làm phu xe.
 
 Nhìn xe ngựa rời đi, có một bóng người xuất hiện theo sau.
 
 Bóng đen này chính là sát thủ Hắc Ảnh Lưu mà Độc Cô Bắc Đẩu mời đến, những ngày này, hắn ta vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối, muốn tìm cơ hội giết Tô Thần.
 
 Nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội ra tay thích hợp.
 
 Lần này Tô Thần rời khỏi Hải Sa Thành, hắn ta cảm thấy có cơ hội.
 
 Vì vậy hắn ta lẫn trong dòng người theo xe ngựa ra khỏi thành.
 
 Ngoài thành, xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước một thời gian rồi dừng lại bên một cánh rừng.
 
 Hắc Ảnh Lưu đội mũ ẩn núp trong rừng, ánh mắt nhìn vào chiếc xe ngựa, không khỏi cau mày.
 
 Hắn không hiểu tại sao xe ngựa đang đi lại đột ngột dừng lại. Đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi, muốn xoay người rời đi.
 
 "Bằng hữu đã theo dõi suốt chặng đường, cũng nên hiện thân rồi."
 
 Ngay lúc này, Tô Thần từ trên xe ngựa bước xuống nhìn về phía hắn đang ẩn nấp và lên tiếng.
 
 Hắc Ảnh Lưu quay người muốn tăng tốc, nhưng lại bị một cỗ kiếm ý khóa chặt.
 
 Cỗ kiếm ý này vô cùng khủng bố.
 
 Hắn cảm giác nếu mình cử động thì luồng kiếm ý này sẽ lập tức giết chết mình.
 
 Ánh mắt nhìn về hướng có kiếm ý.
 
 Là một nam tử mặc áo trắng đang ôm kiếm.
 
 "Diệp Cô Thành."
 
 Hắc Ảnh Lưu nhìn thấy bóng người này, sắc mặt thay đổi.
 
 Những ngày qua hắn không tìm được cơ hội ra tay chính là vì sự tôn tại của Diệp Cô Thành.
 
 Hôm nay Tô Thần ra khỏi thành, một mình lên xe ngựa khiến hắn tưởng rằng mình đã tìm được cơ hội ra tay.
 
 Nhưng không ngờ rằng đối phương lại bám theo sau hắn.
 
 Diệp Cô Thành mang đến cho hắn áp lực rất lớn.
 
 Hắn không phải là đối thủ của Diệp Cô Thành.
 
 Huống hồ, sở trường của Hắc Ảnh Lưu hắn là ẩn núp, ra tay trong bóng tối, một đòn tất sát.
 
 "Công phu ẩn núp của ngươi không tệ, có hứng thú gia nhập Thanh Long Hội của ta không!"
 
 Lúc này, Tô Thần nhìn về phía Hắc Ảnh Lưu.
 
 Tô Thần phát hiện ra đối phương trong một lần ra ngoài.
 
 Đối phương phát hiện ra đó là một cơ hội nên lộ sát khí, nhưng vì sự xuất hiện của Diệp Cô Thành, đối phương đã thuh hồi sát khí và rời đi.
 
 Chỉ là khi đối phương lộ ra sát khí, Diệp Cô Thành đã cảm nhận được.
 
 Lần này trở vê Sơn Hà Môn, hắn một mình lên xe cũng là muốn nhân cơ hội dẫn dụ đối phương xuất hiện để lôi kéo.
 
 Tất nhiên nếu đối phương không đồng ý, vậy thì giải quyết luôn.
 
 "Thu nạp ta vào Thanh Long Hội? Tô thiếu long thủ, chẳng lẽ ngươi không biết ta đến từ Ám Lưu Sa sao?"
 
 Hắc Ảnh Lưu quay người ngẩng đầu nhìn Tô Thần.
 
 Tô Thần đang bước từng bước tiến về phía hắn.
 
 "Cơ hội! Chỉ cần lại gân thêm một chút, ta có thể rút kiếm."
 
 Hắc Ảnh Lưu thầm nghĩ nhưng sắc mặt không đổi, một sát thủ bất kể ở hoàn cảnh nào cũng phải giữ bình tĩnh tuyệt đối.
 
 Khí tức trên người cũng không có chút biến động.
 
 "Tổ chức sát thủ số một khu vực Lăng Giang sao, thật ra ta rất muốn gặp thủ lĩnh của Am Lưu Sa" Tô Thần nói.
 
 Nếu có thể thâu tóm tổ chức sát thủ số một khu vực Lăng Giang thì thực lực của Thanh Long Hội chắc chắn sẽ tăng lên không ít.
 
 Hắc Lưu Sa ẩn náu ở khu vực Lăng Giang hàng chục năm, nền tảng vững chắc, nhân lực đông đảo, có giá trị thu nạp.
 
 "Tô thiếu long thủ, ngươi thật sự rất tự tin, nhưng người càng tự tin thì chết càng nhanh, đặc biệt là ngươi không nên lại gần ta như vậy!"
 
 Ngay lúc này, Hắc Ảnh Lưu ra tay, hắn vặn eo bước tới, kiếm quang như sấm sét bùng nổ.
 
 Thân hình hắn cũng trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tô Thần.
 
 Lần xuất kiếm này, hắn không sử dụng khí kình, hoàn toàn dựa vào lực lượng của cổ tay.
 
 Bởi vì nếu sử dụng khí kình chắc chắn sẽ bị Tô Thần phát giác.
 
 Kiếm quang cực tốc, vô cùng hung mãnh.
 
 Nhưng Tô Thần đối diện với hắn không đổi sắc giơ tay lên, bàn tay hóa thành màu xám bắt lấy thanh kiếm chém tới.
 
 Cachl
 
 Thanh kiếm bi bàn tay nắm chặt.
 
 Sau đó ánh mắt Tô Thần trở nên dữ tợn.
 
 "Cho ngươi cơ hội, ngươi không cần, vậy thì tiễn ngươi một đoạn đường!"
 
 Hắn dùng sức kéo thân hình đối phương lại gần, sau đó tay còn lại nắm thành đấm, tung một quyền vào thân thể đối phương.
 
 Phụt!
 
 Nắm đấm trực tiếp xuyên thủng cơ thể của đối phương.
 
 Máu tươi theo nắm tay của chảy ra nhỏ giọt xuống đất.
 
 Có chút hung bạo và quyết đoán.
 
 Không thể làm việc cho mình mình thì không cần phải giữ lại.
 
 "Thực lực của ngươi..."
 
 Hắc Ảnh Lưu bị đánh thủng ngực nhìn chằm chằm Tô Thần, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
 
 Phụt!
 
 Hắn phun máu tươi.
 
 "Thủ lĩnh sẽ báo thù cho ta!"
 
 Đầu đối phương nghiêng sang một bên, không còn sinh khí.
 
 Tô Thần thu hồi cánh tay, một luông khí kình lưu chuyển trên cánh tay xua tan huyết dịch.
 
 Lông mày hắn khẽ nhíu lại.
 
 Từ việc đối phương vừa nắm bắt cơ hội cuối cùng để ra tay, có thể thấy tên sát thủ này có tâm lý cực kỳ vững vàng.
 
 Hơn nữa còn biết rằng sử dụng khí kình có thể gây cảnh giác, nên đã dùng lực lượng. Tất nhiên bất kể hắn dùng cái gì thì với thực lực của hắn cũng không thể giết được Tô Thần.
 
 Cho dù Tô Thần không ra tay, Tương Tây Tứ Quỷ vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối cũng có thể dễ dàng giết chết đối phương.
 
 "Phải chú ý đến tổ chức Ám Lưu Sa này, không thể coi thường thực lực của bọn hắn."
 
 "Trên đường trở về, hãy tổng hợp tin tức về Ám Lưu Sa, ta muốn nghiên cứu một chút."
 
 Tô Thân nói với Nguyên tùy Vân.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Nguyên tùy Vân ở bên cạnh đáp.
 
 Lúc này ở tổng đàn Thiên Hạ Minh, Thiên Hạ thành.
 
 Trong một gian mật thất, có một nam tử tướng mạo y hệt Bộ Vân Tiêu đang bị treo lên bằng xích sắt.
 
 Đối diện hắn là một nữ nhân mặc áo choàng trắng, khí chất thoát tục, nàng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
 
 "Nói cho ta biết, ngươi là ai, tại sao lại giả mạo phu quân của ta, hiện tại phu quân của ta đang ở đâu?"
 
 Giọng nữ nhân lạnh băng vô tình, khiến người cho người ta rùng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận