Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 191: [Thanh Long Hội] khuếch trương, không phục liền giết (1)

Chương 191: [Thanh Long Hội] khuếch trương, không phục liền giết (1)Chương 191: [Thanh Long Hội] khuếch trương, không phục liền giết (1)
 
 Chương 191: [Thanh Long Hội] khuếch trương, không phục liền giết (1)
 
 Bên ngoài Lĩnh Nam quận thành, trong một cung điện ở một sơn động nhỏ.
 
 Có một nữ tử xinh đẹp mặc váy dài màu đỏ đang ngồi ngay ngắn trên ghế chính trong điện.
 
 Nữ tử xinh đẹp có đôi mắt giống như hoa đào, chỉ là tản mát ra không phải sự quyến rũ mà là âm lãnh.
 
 Nữ tử xinh đẹp này chính là Mục Hồng Sương, thủ lĩnh của tổ chức [Sương Diệp] xếp thứ tám trong các tổ chức sát thủ ở Lĩnh Nam quận.
 
 Tuy rằng trông nàng xinh đẹp nhưng ra tay rất tàn nhẫn, nếu không cũng sẽ không để cho tổ chức [Sương Diệp] trở thành tổ chức sát thủ xếp thứ tám ở Lĩnh Nam quận.
 
 Đột nhiên ánh mắt Mục Hồng Sương hơi ngưng tụ.
 
 Nàng ngửi thấy mùi máu tươi truyền đến, theo bản năng lập tức đứng lên.
 
 Lúc này cửa điện bỗng nhiên bị mở ra.
 
 Một nam tử từ bên ngoài chậm rãi cất bước tiến vào.
 
 Mục Hồng Sương nhìn thấy nam tử, trong lòng căng thẳng, chăm chú quan sát người tới.
 
 Đối phương có dáng người cao ráo, mặc trang phục màu xám, góc áo rất ngắn, chỉ có thể che đến đầu gối, tay áo được buộc chặt, ngón tay nhỏ dài, khớp xương nhô ra, có vẻ rất có lực.
 
 Trên mặt nam tử có ba vết sẹo nhưng lại không làm cho người ta cảm thấy dữ tợn.
 
 Bên phải thắt lưng cắm một thanh kiếm, chuôi kiếm bên trái, có thể thấy được đối phương là một cao thủ dùng kiếm.
 
 Thế nhưng điều làm cho Mục Hồng Sương cảm thấy kiêng ky chính là ánh mắt của người này.
 
 Ánh mắt rất đáng sợ, mang một màu xám xịt không có cảm xúc, cũng không có sự sống!
 
 Là một tên sát thủ, đây là ấn tượng đầu tiên trong lòng nàng.
 
 Mình không cẩn thận liền có thể chết dưới kiếm của hắn.
 
 "Ngươi là Mục Hồng Sương, thủ lĩnh tổ chức Sương Diệp."
 
 Người tới nhìn Mục Hồng Sương, mở miệng nói, giọng nói lạnh như băng không mang theo một chút tình cảm nào.
 
 Điều này làm cho Mục Hồng Sương thấp thỏm trong lòng .
 
 Nàng đè nén cảm xúc của mình, mở miệng nói:
 
 "Ta là Mục Hồng Sương, thủ lĩnh tổ chức Sương Diệp."
 
 "Hôm nay tổ chức Sương Diệp quy thuận [Thanh Long Hội], trở thành thành viên đầu tiên của Chính Nguyệt Đường [ Thanh Long Hội], ngươi có ý kiến gì không?”
 
 Nam tử dùng đôi mắt màu xám tro nhìn chằm chằm.
 
 Kinh Vô Mệnh và A Phi cùng nhau tiến đến nơi đây.
 
 Thanh Long hội muốn phát triển thì nhất định phải có thành viên.
 
 Lĩnh Nam quận có rất nhiều tổ chức sát thủ. Ba tổ chức sát thủ đứng đầu nổi danh ở vương triêu Đại Chu, vị trí thứ tư là thế lực bản địa ở Lĩnh Nam quận.
 
 Các tổ chức sát thường hoạt động rất bí mật.
 
 Nhưng sau khi Thiên Sách Đường gia nhập [Kim Phong Tế Vũ Lâu] thì có thể dễ dàng biết được vị trí của một ít tổ chức sát thủ.
 
 Cho nên ý tưởng của [Thanh Long Hội] bên này chính là quy tụ một ít tổ sát thủ, thu nạp bọn họ trở thành thành viên phân đà.
 
 Nghe được lời Kinh Vô Mệnh nói, Mục Hồng Sương hơi sửng sốt.
 
 Đây là muốn thâu tóm tổ chức [Sương Diệp] của nàng.
 
 Cảm giác không cam lòng xuất hiện nhưng nhìn thấy ánh mắt màu xám tro của đối phương, nàng cảm giác chỉ cần mình nói một chữ không, như vậy đối phương có thể một kiếm chém giết nàng.
 
 "Người là ai, dám đến thâu tóm tổ chức [Sương Diệp] chúng ta! Đi chết đi, ngươi... “
 
 Lúc này bỗng có một giọng nói từ bên ngoài truyền đến.
 
 Âm thanh còn chưa dứt thì có một bóng đen từ ngoài điện phóng nhanh vào, hơn nữa chân đạp xuống mặt đất, bàn tay nâng lên nhanh chóng công kích phía sau Kinh Vô Mệnh.
 
 Tốc độ bàn tay cực nhanh, còn mang theo một cỗ khí kình màu đen, là một kẻ tu luyện độc công.
 
 Thế nhưng lúc bàn tay sắp ấn ở sau lưng Kinh Vô Mệnh thì thân ảnh Kinh Vô Mệnh bỗng nhiên chuyển động, chỉ thấy một vệt xám lướt ngang.
 
 Thân hình người ra tay đột nhiên dừng lại, bàn tay công kích không khỏi rút trở về sờ vào cổ họng mình.
 
 Lúc này có máu tươi chậm rãi tràn ra từ cổ hắn.
 
 Một vết cắt xuất hiện.
 
 Bùm!
 
 Thân thể trực tiếp ngã xuống mặt đất, máu tươi ồ ạt chảy.
 
 "Ngươi cũng muốn có kết cục như hắn sao?”
 
 Kinh Vô Mệnh nhìn Mục Hồng Sương nói.
 
 "Thuộc hạ nguyện ý quy thuận [Thanh Long Hội]."
 
 Mục Hồng Sương lập tức rời khỏi ghế, nâng tay hướng Kinh Vô Mệnh hành lễ.
 
 "Đây là lệnh bài của [Thanh Long Hội] ta, ngươi thuộc phân đà thứ hai của Chính Nguyệt Đường, ngươi có thể gọi ta là Đà chủ."
 
 Kinh Vô Mệnh ném một tấm lệnh bài đã chuẩn bị sẵn cho Mục Hồng Sương.
 
 Mục Hồng Sương tiếp nhận lệnh bài, lập tức hành lễ lân nữa:
 
 "Thuộc hạ tham kiến Đà chủ!"
 
 Trong lòng nàng nổi sóng to gió lớn, một người mạnh như thế này chỉ là Đà chủ thôi sao?
 
 Nàng rất muốn hỏi [Thanh Long Hội] có bao nhiêu phân đà nhưng mà lại không dám.
 
 "Ba ngày sau đến Thiên Tinh cốc ngoài thành hội hợp." Nói xong, Kinh Vô Mệnh xoay người rời đi.
 
 Những người này có phải thật lòng quy thuận hay không hắn không quá rất để ý, nếu như phản bội trực tiếp chém giết, tìm người thay thế là được.
 
 Trên thế giới cái gì cũng có thể thiếu nhưng chính là không thiếu người.
 
 Ngươi muốn chết vậy thì chết, sau khi chết lại tìm người thay thế.
 
 Trong điện, Mục Hồng Sương nhìn thấy Kinh Vô Mệnh rời đi thần sắc ngẩn ra, nãy giờ nàng còn đang suy đoán đối phương sẽ dùng thủ đoạn gì để khống chế mình đây?
 
 Không nghĩ tới lại xoay người rời đi nhanh gọn, căn bản không có dùng thủ đoạn khống chế nàng.
 
 "Không có khống chế ta, chính là có ta cũng được không có cũng không, chỉ cần ta có ý gì khác sẽ bị chém giết?
 
 Thanh Long hội này rốt cuộc là thế lực như thế nào?”
 
 Mục Hồng Sương thâm nghĩ.
 
 Nàng rất mong chờ cuộc hội ngộ vào ba ngày tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận