Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 327: Kinh hãi, vô thanh vô tức hạ độc

Chương 327: Kinh hãi, vô thanh vô tức hạ độcChương 327: Kinh hãi, vô thanh vô tức hạ độc
 
 Chương 327: Kinh hãi, vô thanh vô tức ha độc
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn thấy Tô Thần, đôi mắt đẹp khẽ động, xua tay bảo chưởng quầy rời đi.
 
 Chưởng quầy khom người hành lễ rồi rời đi.
 
 "Mời ngồi!"
 
 Tử Hàn Nguyệt để Tô Thần ngồi xuống đối diện nàng.
 
 Tô Thần hoàn toàn có thể nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Tử Hàn Nguyệt cùng với dáng người có lồi có lõm.
 
 "Tô Chưởng Giáo, sao lại tự mình xuống núi?"
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
 
 "Tốc độ của ngươi có chút chậm, cho nên ta đến đây hỏi một chút, bây giờ chín quận phương bắc đã loạn lên, là ta Sơn Hà môn khuếch trương cơ hội."
 
 Tô Thần nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 Không nghĩ tới Tô chưởng giáo đến đây dĩ nhiên là vì chuyện này.
 
 "Ta bên này nhận được tin tức, Mai Huyên Sương muốn ra tay với Thiên Hợp sơn trang, cho nên chuẩn bị chậm một chút, sợ ngươi trong lúc nhất thời không cách nào khống chế hai thế lực!"
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
 
 "Không cần lo lắng chuyện này, gần đây ta chiêu mộ được một cao thủ dùng độc!"
 
 Tô Thần nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Cao thủ dùng độc?"
 
 Tử Hàn Nguyệt ngẩn ra, nàng cũng không nhận được tin tức Tô Thân chiêu mộ một cao thủ dùng độc.
 
 "Đúng vậy, ngươi không cần hoài nghi, chỉ cân ngươi có thể xuất thủ ta liền có thể khiến bọn họ ngoan ngoãn làm việc cho ta, nếu không thì đưa bọn họ lên đường!"
 
 Tô Thần lạnh giọng nói.
 
 "Làm như vậy có thể sẽ có ảnh hưởng không tốt đến ngươi."
 
 Tử Hàn Nguyệt không khỏi nói.
 
 "Trong thế đạo hiện giờ, giang hồ không cần anh hùng mà là kiêu hùng, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết mới là đạo!"
 
 Tô Thần lạnh giọng nói.
 
 Đương nhiên Tô Thần nói như vậy vì hắn có lực lượng.
 
 Bên hắn có thể thêm nhận vật mới bất kỳ lúc nào cho nên hắn không thiếu người trung thành với mình.
 
 Vậy nên mới dám giết, dám làm như vậy.
 
 Nghe Tô Thần nói vậy, trong đôi mắt đẹp của Tử Hàn Nguyệt lóe lên một tia kinh ngạc.
 
 Đây là tiềm chất của bá chủ. "Được, ta sẽ nhanh chóng an bài, nhưng một khi ngươi chiếm lĩnh Lĩnh Nam quận e rằng sẽ gặp phải một ít thế lực cường đại."
 
 "Khi đó ta và Mai Huyền Sương không đảm bảo có thể giúp ngươi."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
 
 "Bây giờ ngươi đã trúng độc, bất quá không phải do ta hại"
 
 Tô Thần nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 Tử Hàn Nguyệt nghe Tô Thần nói vậy liền ngẩn ra, nàng ngồi ở chỗ này không ăn không uống bất cứ thứ gì.
 
 Cả trong không khí cũng không có mùi lạ, làm sao có thể trúng độc.
 
 "Ngươi có thể dùng gương của ngươi soi mi tâm một chút."
 
 "Không nên dùng khí kình ép độc tố, một khi dùng khí kình thì độc tố sẽ khuếch tán nhanh hơn."
 
 Lúc Tô Thần nói chuyện còn bưng ấm trà lên rót cho mình một ly nước trà.
 
 Tử Hàn Nguyệt đứng dậy, đi vào trong lầu các.
 
 Trong lầu các, Long Bà nhìn Tử Hàn Nguyệt đi vào mà ngẩn ra.
 
 Bởi vì ở vị trí mi tâm Tử Hàn Nguyệt có một vệt màu tím.
 
 "Tiểu thư, ngươi trúng độc!"
 
 Long Bà khẩn trương nói.
 
 Sắc mặt Tử Hàn Nguyệt biến đổi, lập tức soi gương thấy được vệt tím trên mi tâm.
 
 Sau đó nàng cảm thấy kinh hãi.
 
 "Tiểu thư, ta vận công giúp ngươi bức độc tố ra."
 
 Long bà nói.
 
 "Không cần, độc này là do Tô Thần sai người hạ, hắn chiêu mộ một cao thủ dùng độc."
 
 "Ta ngồi đối diện Tô Thần, không nhìn thấy đối phương thế mà lại trúng độc."
 
 Tử Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
 
 "Tiểu thư cũng không nhúc nhích, người nọ không xuất hiện, sao có thể trúng độc chứ?"
 
 Trên mặt Long Bà lộ ra vẻ khó hiểu.
 
 "Long bà, ngươi cũng trúng độc!"
 
 Lúc này Tử Hàn Nguyệt thấy mi tâm Long Bà cũng xuất hiện vệt màu tím, lập tức mở miệng nói.
 
 Long bà thấy thế bất giác vận chuyển khí kình.
 
 Muốn điều tra xem mình có trúng độc hay không.
 
 Khi nàng vận chuyển khí kình, sắc mặt biến đổi, phun một ngụm máu tươi.
 
 "Đừng vận chuyển khí kình bức độc tố trong thân thể ral"
 
 Thấy thế, Tử Hàn Nguyệt vội vàng lên tiếng.
 
 Long bà lập tức tản khí kình đi rồi tới trước gương soi.
 
 Đi tới trước gương, nàng thấy mi tâm mình có vệt màu tím, kinh hãi không thôi. "Tô Thần lại chiêu mộ được cao thủ dùng độc như vậy, có chút khủng bốt"
 
 "Tiểu thư, lúc trước chúng ta đã nghĩ Tô Thần này quá đơn giản rồi."
 
 Long bà lên tiếng.
 
 Lúc trước nàng cũng không để ý Tô Thần.
 
 Trong mắt nàng, Tô Thần là kẻ dựa vào Mộ Dung Khinh Trần để trèo lên vị trí chưởng giáo.
 
 Nhưng hôm nay đối phương lại chiêu mộ được một cao thủ dùng độc.
 
 Thần không biết quỷ không hay hạ độc hai người bọn họ.
 
 Có thể thấy được thủ đoạn dùng độc cao thâm tới mức nào.
 
 Giết người vô hình chính là như vậy.
 
 "Quả thật không đơn giản, đi, đi gặp Tô Thần, trước hết để hắn giúp ta giải độc trong cơ thể."
 
 Tử Hàn Nguyệt xoay người ra khỏi lầu các, cùng Long Bà đi tới trước mặt Tô Thần.
 
 "Trước hết để người của ngươi giải độc trên người chúng ta."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
 
 Tô Thân bưng ấm trà lên rót cho hai người một ly nước.
 
 "Uống cái này vào, độc tố trong cơ thể các ngươi sẽ biến mất."
 
 Tô Thần nói.
 
 Hai người cũng không do dự, trực tiếp uống hết ly nước do Tô Thần rót cho, sau đó hai người phát hiện màu tím ở mi tâm bắt đầu tiêu tán.
 
 Cả hai đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
 
 Bất kể là ai, nếu biết mình bị trúng độc nhất định sẽ lo sợ.
 
 "Ngươi không cần lo lắng ta có thể nuốt những thế lực kia hay không đi?"
 
 Tô Thần nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Có người như vậy ở bên cạnh ngươi, ta cũng có chút sợ."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần, mở miệng nói.
 
 Trong đôi mắt mang theo một tia quyến rũ, Tô Thần ngồi đối diện ngửi được một mùi thơm nhàn nhạt.
 
 Hương thơm này đặc biệt làm cho người ta mê say.
 
 Thế nhưng hương thơm này lại mang theo một độc tố.
 
 Đã quán thâu Liên Hoa Bảo Giám, có lẽ Tô Thần không dùng độc được như Ngũ Độc Đồng Tử nhưng phương diện nhận biết độc được hắn sẽ không thua kém Ngũ Độc Đồng Tử.
 
 "Chỉ cân không phải là địch nhân, ngươi sẽ không sao!"
 
 "Bên Thiên Hạc Sơn ta đã phái người âm thầm tuần tra, có tin tức sẽ thông báo cho ngươi!"
 
 Tô Thần bình tĩnh nói.
 
 Giống như không có phát hiện Tử Hàn Nguyệt đang hạ độc.
 
 "Trong vòng ba ngày, ta sẽ giúp ngươi bắt lấy Tân Kiếm Môn!"
 
 Lúc Tử Hàn Nguyệt nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía Tô Thần. Đôi mắt đẹp như đang đưa tình gửi ý.
 
 Nàng muốn nhìn xem sắc mặt và thân thể Tô Thần biến hóa thế nào.
 
 Nhưng trên mặt Tô Thần lại không có bất kỳ biến hóa gì, thân thể cũng không có dị thường.
 
 Trong lòng nghỉ hoặc:
 
 "Chẳng lẽ ta hạ độc không thành công?"
 
 "Thánh nữ, ngươi không cần nhìn ta như vậy, dù sao ngươi cũng từng là kế mẫu của ta, tuổi có chút lớn, chúng ta không thích hợp.”
 
 "Còn nữa, lần sau đừng hạ độc với ta, thủ đoạn hạ độc của ngươi có chút thô."
 
 Tô Thần nhìn Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 Giọng điệu có chút khinh bỉ.
 
 Tử Hàn Nguyệt nghe Tô Thần nói liền biết mình bị phát hiện rồi.
 
 Bất quá câu nói phía sau lại làm cho nàng cực kỳ tức giận.
 
 Nữ nhân quan tâm điều gì nhất đây?
 
 Một là dung nhan, hai là tuổi tác.
 
 Tô Thần lại nói nàng lớn tuổi.
 
 Hiện tại nàng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, lớn hơn Tô Thần một chút thôi.
 
 "Long Bà, tiễn Tô chưởng giáo rời đi."
 
 Tử Hàn Nguyệt sai người đưa Tô Thân rời đi.
 
 "Vậy thì cáo từ, không cần tiễn!"
 
 Tô Thần đứng dậy, đội đấu lạp rời đi.
 
 Nhìn bóng lưng Tô Thần rời đi.
 
 Tử Hàn Nguyệt trầm giọng nói:
 
 "Mau chóng tra xem cao thủ, hắn chiêu mộ cao thủ dùng độc là ai?"
 
 Tuy rằng hiện tại nàng hợp tác với Tô Thần, nhưng ai biết sau này có thể trở thành địch nhân hay không.
 
 Nếu như là địch nhân mà nói, đối phương có cao thủ dùng độc như vậy là ác mộng tuyệt đối của các nàng.
 
 Cho nên nhất định phải tra ra cao thủ dùng độc này là ai.
 
 Phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận