Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 544: Thái Kinh âm độc, Tư Đồ Thịnh chết

Chương 544: Thái Kinh âm độc, Tư Đồ Thịnh chếtChương 544: Thái Kinh âm độc, Tư Đồ Thịnh chết
 
 Chương 544: Thái Kinh âm độc, Tư Đồ Thịnh chết
 
 Thấy vậy, khí kình quanh thân Tư Đồ Thịnh tăng vọt, khí kình cuồng bạo tạo thành bình phong trên người hắn.
 
 Bàn tay người áo đen nhân cứng rắn đập trên ngực đối phương.
 
 Ánh mắt ngưng tụ, nhưng sau đó khí kình trên bàn tay giống như núi lửa phun trào ra.
 
 Lực lượng cường đại đem Tư Đồ Thịnh chấn bay ngược ra ngoài.
 
 Thân thể Tư Đồ Thịnh va vào hành lang bên bờ khiến hành lang sụp đổ.
 
 Phốc!
 
 Tư Đồ Thịnh bay ngược ra ngoài miệng phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Hắn bị thương nhưng vết thương không trí mạng.
 
 Thân hình lao ra khỏi hành lang, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm người áo đen mang nạ.
 
 "Huyết Ma Ngũ Cực, ngươi là Huyết Ma Môn Tả hộ pháp Hạ Dịch Thương, không phải ngươi bị Tiết đại nhân một chưởng đánh nát tâm mạch sao?"
 
 Tư Đồ Thịnh nhìn người đeo mặt nạ, trong mắt tràn ngập sự khó tin.
 
 Gương mặt có thể thay đổi nhưng một thân công pháp tu hành không thể đổi được.
 
 Tư Đồ Thịnh nhận ra thân phận người đeo mặt nạ.
 
 "Không nghĩ tới còn có người nhớ rõ Hạ Dịch Thương ta, tất nhiên đúng là Tiết Bình Sinh đánh nát tâm mạch của ta, nhưng ta lại không chết."
 
 "Có phải rất kinh ngạc hay không, nói cho ngươi biết cũng không sao, năm đó ta tu hành Phật môn Bế Tâm Thiền, khi Tiết Bình Sinh ra tay ta đã sử dụng Bế Tâm Thiền tự đoạn tâm mạch, đương nhiên chỉ đoạn tâm mạch trong thời gian ngắn ngủi giúp ta tránh được một kiếp."
 
 Người đeo mặt nạ lấy mặt nạ xuống.
 
 Một gương mặt rất bình thường, không có gì đặc biệt xuất hiện, nếu như muốn tìm điểm đặc biệt, chỉ có thể nói tới đôi mắt của hắn.
 
 Đôi mắt thâm thúy sắc bén.
 
 "Không nghĩ tới ngươi lại có thể lừa gạt đại nhân!"
 
 Ánh mắt Tư Đồ Thịnh trở nên âm trầm.
 
 Hắn không ngờ đến đây bắt người lại khiến cho mình rơi vào khốn cảnh.
 
 Hắn muốn rời đi nhưng mà Hạ Dịch Thương khẽ động, khí tức trên người khóa chặt hắn, nếu hắn động thì đối phương sẽ phát ra một kích sắc bén nhất.
 
 Sắc mặt Hạ Dịch cũng rất ngưng trọng.
 
 Tuy rằng vừa rồi một kích đắc thủ nhưng muốn giết chết đối phương tuyệt đối không đơn giản như vậy.
 
 Thực lực của đối phương chỉ kém hắn một đường, đánh không lại đối phương có thể trốn.
 
 Với thực lực của đối phương mà muốn chạy trốn, muốn bắt lại quả thật có chút khó khăn. Bị Hạ Dịch Thương nhìn chằm chằm, ánh mắt Tư Đồ Thịnh càng thêm âm trầm.
 
 Vừa rồi hắn vừa động đối phương liên khóa chặt, đây là không muốn thả hắn rời đi.
 
 Tư Đồ Thịnh chợt bay lên không, bàn tay nâng lên vỗ một chưởng công kích Hạ Dịch Thương.
 
 "Huyết Hải Bích Ba Chưởng!"
 
 Bàn tay thăm dò, huyết khí bắt đầu cuộn trào mang theo thanh thế kinh người đánh tới.
 
 Thấy thế Hạ Dịch Thương cũng tung một quyền nghênh đón.
 
 Quyền kình hội tụ trên nắm tay tạo thành một cỗ khí lãng khổng lồ va chạm với một chưởng của Tư Đồ Thịnh.
 
 Âm!
 
 Lần này chính diện giao phong, hai người không chênh lệch nhiều.
 
 Nhưng sau khi va chạm, khóe miệng Tư Đồ Thịnh lại tràn máu tươi.
 
 "Hạ Dịch Thương, không nghĩ tới qua mười lăm năm, thực lực của ngươi lại có thể đạt tới trong biển ngưng thần, nhớ rõ năm đó khi diệt Huyết Ma môn các ngươi, thực lực của ngươi giống như ta vừa mới bước vào khí kình hóa hải."
 
 "Không nghĩ tới ngươi lại đột phá đến trong biển ngưng thần."
 
 Tư Đồ Thịnh nhìn Hạ Dịch Thương trên mặt có chút kinh ngạc.
 
 "Bất quá cho dù như thế, cho dù ta bị thương ngươi cũng không nhất định có thể giữ ta lại!"
 
 Tư Đồ Thịnh nhìn Hạ Dịch Thương nói.
 
 "Xem ra Hạ Dịch đả đột phá đến trong biển ngưng thần nhưng cũng không quá mạnh."
 
 Dạ Đế đang quan chiến truyên âm cho Nhật Hậu.
 
 Đương nhiên thực lực của hai người này khiến cho hắn cảm thấy áp lực rất lớn.
 
 Hắn và Nhật Hậu liên thủ đối chiến Tư Đồ Thịnh hay Hạ Dịch Thương đều không thành vấn đề.
 
 "Nơi này nhiều người như vậy, chẳng lẽ không giữ được ngươi!"
 
 "Dạ Đế và Nhật Hậu, vừa rồi đối phương vừa muốn giết các ngươi, hiện tại có thể liên thủ cùng nhau giết chết hắn!"
 
 Hạ Dịch Thương đảo mắt nói với Dạ Đế và Nhật Hậu.
 
 Dạ Đế và Nhật Hậu nghe xong bắt đầu tram mặc.
 
 "Dạ Đế và Nhật Hậu, nếu các ngươi liên thủ với ta giết chết người của Tà Minh, chuyện các ngươi ta có thể không hỏi đến!"
 
 Lúc này Tư Đồ Thịnh nghĩ tới gì đó mở miệng nói.
 
 "Chúng ta làm chuyện gì, còn ngại các ngươi hỏi đến!?"
 
 Dạ Đế lạnh giọng nói.
 
 Trong lúc nói chuyện, thân hình của hắn và Nhật Hậu chợt lóe cùng xuất hiện ở một chỗ.
 
 Thái Kinh đeo mặt nạ xuất hiện ở một nơi khác.
 
 Tạo thành hình tam giác vây quanh Tư Đồ Thịnh. "Các ngươi..."
 
 Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Tư Đồ Thịnh biến hóa, hắn không ngờ Dạ Đế và Nhật Hậu lại muốn đối địch với Thiên Giám Ti.
 
 "Giết ngươi thì có ai biết là chúng ta đâu?"
 
 "Chuyện ngươi bị giết không liên quan gì đến chúng ta, hai vị nói xem?”
 
 Dạ Đế nhìn Thái Kinh và Hạ Dịch Thương.
 
 "Đương nhiên chuyện này chúng ta sẽ gánh vác, đúng lúc chúng ta muốn gia tăng thanh thết"
 
 Thái Kinh mở miệng nói.
 
 "Các ngươi!"
 
 Nghe mấy người nói chuyện, sắc mặt Tư Đồ Thịnh trở nên âm hàn, thân hình đột nhiên vọt về phía Thái Kinh.
 
 Trong ba phía, phía Thái Kinh bạc nhược nhất, cũng là phương vị tốt nhất để hắn đột phá, tốc độ cực nhanh.
 
 Thái Kinh luôn đề phòng đối phương.
 
 Khoảnh khắc đối phương ra tay hắn liền động thủ trước, hai tay đồng thời đánh tới.
 
 Đồng tử Tư Đồ Thịnh co lại.
 
 Hắn không nghĩ tới đối phương dám cứng đối cứng, bàn tay không tự giác va chạm với bàn tay Thái Kinh.
 
 Nhưng khi chạm vào, khí kình trong lòng bàn tay hắn bị đâm thủng.
 
 Trong tay Thái Kinh có hai cây cương châm sắc bén đâm thủng khí kình của hắn, cắm thẳng vào lòng bàn tay.
 
 "Không!"
 
 Tư Đồ Thịnh phát ra một tiếng kêu thảm thiết, khí lực hùng hậu đánh Thái Kinh bay ra ngoài.
 
 Cánh tay Thái Kinh bị đánh nát, máu tươi bắn tung tóe.
 
 Nhưng mà Thái Kinh lại không để ý.
 
 Ở trên cánh tay hắn xuất hiện một ca lực lượng huyết sắc, cỗ lực lượng huyết sắc này mang theo một tia sinh cơ nhanh chóng chữa trị cánh tay, kinh mạch và máu thịt vỡ nát nhanh chóng khép lại, cánh tay trở lại như ban đầu.
 
 Về phần sắc mặt như thế nào, do hắn đeo mặt nạ nên không thể thấy rõ ràng.
 
 Tư Đồ Thịnh kêu thảm, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân hình tiếp tục xông tới Thái Kinh.
 
 Nhưng vào lúc này Hạ Dịch Thương đã nhào tới.
 
 Tư Đồ Thịnh xoay người, bàn tay nâng lên, cương châm ghim trên bàn tay nháy mắt bắn về phía Hạ Dịch Thương.
 
 Hơn nữa bàn tay thành trảo chộp tới Hạ Dịch Thương, trên ngón tay tản ra khí tức âm hàn, tốc độ cũng cực nhanh.
 
 Dạ Đế và Nhật Hậu thấy một màn như vậy cả kinh. Từ một kích này mà xem, mục đích của đối phương không phải Thái Kinh, mà là Hạ Dịch Thương.
 
 Tư Đồ Thịnh biết rõ giết chết người áo đen ngăn trở trước mặt vô dụng, chỉ có khiến Hạ Dịch Thương trọng thương hắn mới có thể thoát khỏi khốn cảnh.
 
 Hạ Dịch Thương vừa mới tránh né cương châm liền thấy bàn tay sắc bén của Tư Đồ Thịnh chộp vào vai mình.
 
 Một khi chộp trúng, cánh tay phải của hắn sẽ bị phế, Tư Đồ Thịnh có thể tiếp tục truy kích khiến hắn trọng thương.
 
 Lúc này Dạ Đế lại ra tay, chưởng lực cuồng bạo tạo ra sóng khí kình cực công kích Tư Đồ Thịnh.
 
 Hắn không muốn khiến đối phương bị thương, chỉ muốn trì hoãn bàn tay của đối phương mà thôi.
 
 Chỉ cần trì hoãn tốc độ, hắn tin tưởng Hạ Dịch Thương sẽ có thời gian giết chết Tư Đồ Thịnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận