Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 199: Là Hách Liên Xuân Thủy, cũng không phải Hach Liên Xuân Thủy

Chương 199: Là Hách Liên Xuân Thủy, cũng không phải Hach Liên Xuân ThủyChương 199: Là Hách Liên Xuân Thủy, cũng không phải Hach Liên Xuân Thủy
 
 Chương 199: La Hach Liên Xuân Thủy, cũng không phải Hách Liên Xuân Thủy
 
 Khí kình này mạnh mẽ xé rách không khí ngăn trở kiếm khí bắn tới, hơn nữa còn trở tay ép về phía Kinh Vô Mệnh.
 
 Sắc mặt Kinh Vô Mệnh không thay đổi.
 
 Thân hình không lùi mà còn tiến, cả người giống như một mũi tên phóng tới.
 
 "Muốn chết!"
 
 Lão giả thấy cảnh này, gương mặt trở nên dữ tợn, khí kình trong lòng bàn tay càng thêm đáng sợ, giống như một vòi rồng mãnh liệt quét tới Kinh Vô Mệnh.
 
 Kinh Vô Mệnh vẫn tiến lên, né tránh công kích sau đó xuất hiện ở trước mặt đối phương.
 
 Hàn mang trong đôi mắt màu xám tro chợt lóe.
 
 Một đạo kiếm khí màu xám lóe lên, trong nháy mắt đâm vào trái tim đối phương.
 
 Một kiếm xuyên tim.
 
 AI
 
 Lão giả kia nhìn trường kiếm cắm trên ngực mình, trong ánh mắt tràn ngập sự khó tin.
 
 Kinh Vô Mệnh không có để ý tới ánh mắt của hắn mà rút trường kiếm về.
 
 Bùm!
 
 Thân thể lão giả ngã xuống trên mặt đất.
 
 "Vốn có thể không chết, dù sao người ta cũng không trả tiền, chúng ta không cần giết ngươi."
 
 Nhìn Kinh Vô Mệnh rút trường kiếm của mình về, A Phi thở dài nói.
 
 "Không biết tiểu hầu gia có nắm lấy cơ hội lần này hay không!"
 
 A Phi nhìn Hách Liên Xuân Thủy nói.
 
 "Được rồi!"
 
 Lúc này Hách Liên Xuân Thủy cũng không có lựa chọn nào khác.
 
 Hắn nắm chặt trường thương màu bạc trong tay, khí thế trên người bắt đầu biến hóa, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
 
 Đột nhiên trường thương trong tay hắn chuyển động, thương hóa thành tàn ảnh công kích A Phi.
 
 Tốc độ cực nhanh, A Phi xuất kiếm ngăn cản, kiếm quang và thương ảnh không ngừng va chạm trên không trung.
 
 Nhưng sau đó kiếm quang liền che lấp thương ảnh.
 
 Cuối cùng thương ảnh biến mất chỉ còn kiếm quang.
 
 Sau đó là hai bóng người tách ra.
 
 Hách Liên Xuân Thủy tay phải cầm trường thương đứng bất động, trên ngực có máu chảy ra.
 
 Hắn bị một kiếm của A Phi đâm xuyên qua ngực.
 
 "Kiếm của ngươi nhanh hơn thương của ta, ta bại không oan uổng, bất quá sẽ có người tìm ngươi báo thù cho ta.
 
 "Nể tình ngươi và ta công bằng đánh một trận, ta nói cho ngươi biết, ta là Hách Liên Xuân Thủy, cũng không phải là Hách Liên Xuân Thủy."
 
 Bùm!
 
 Hách Liên Xuân Thủy nói xong câu này liền ngã xuống.
 
 A Phi nhìn thi thể Hách Liên Xuân Thủy mà khẽ nhíu mày.
 
 Hắn không rõ ý câu cuối cùng Hách Liên Xuân Thủy nói.
 
 Thế nhưng hắn tin tưởng đối phương sẽ không vô duyên vô cớ nói ra những lời này.
 
 Ánh mắt không khỏi nhìn về phía nữ tử váy tím.
 
 Sắc mặt nữ tử thay đổi.
 
 Tiểu hầu gia chết rồi thì các nàng cũng khó sống.
 
 Về phần câu nói cuối cùng của Hách Liên Xuân Thủy có ý gì, nàng cũng không biết.
 
 "Đi
 
 Kinh Vô Mệnh mở miệng nói.
 
 Hai người nhanh chóng xoay người rời đi.
 
 Sau khi hai người rời đi, nữ tử váy tím nhanh chóng đi tới trước thi thể Hách Liên Xuân Thủy.
 
 "Đưa thi thể tiểu hầu gia đưa về Kinh sư!”
 
 Đây là chuyện duy nhất mà bọn họ có thể làm bây giờ.
 
 Chẳng bao lâu sau tin tức Hách Liên Xuân Thủy bị A Phi và Kinh Vô Mệnh thuộc Chính Nguyệt Đường [Thanh Long Hội] chém giết nhanh chóng truyền ra.
 
 Bên ngoài Lĩnh Nam quận, trong một trạm dịch.
 
 Một thanh niên có gương mặt trắng nõn, khí độ bất phàm đang đứng ở bên cửa sổ, ánh mắt sáng ngời nhìn ra bên ngoài.
 
 Lúc này có một nam tử bước vào phòng.
 
 "Thiếu gia, thế thân của ngài chết!
 
 Kẻ ra tay chính là A Phi thuộc Chính Nguyệt đường [Thanh Long Hội|!"
 
 "Áp chế thực lực đánh với thế thân của thiếu gia một trận, thế thân của ngài không tiếp được mấy chiêu của đối phương liền bị một kiếm xuyên qua trái tim."
 
 Nam tử bẩm báo.
 
 "Thanh Long Hội, Chính Nguyệt Đường A Phi, thế thân của ta thay ta hơn hai mươi năm, không nghĩ tới lại bị giết vào lúc này."
 
 "Xem ra nước ở Lĩnh Nam quận rất sâu, nếu ta đã chết vậy thì chúng ta trở vê Kinh sư trước thôi."
 
 Thanh niên mặt trắng mở miệng nói.
 
 Từ trong miệng thanh niên này có thể nghe ra được người bị A Phi chém giết chính là thế thân thay thế hắn hơn hai mươi năm.
 
 Trách không được lúc Hách Liên Xuân Thủy chết, nói mình là Hách Liên Xuân Thủy, cũng không phải là Hách Liên Xuân Thủy.
 
 Bởi vì hắn dùng thân phận Hách Liên Xuân Thủy sinh hoạt hơn hai mươi năm, ở trong mắt người ngoài hắn chính là Hách Liên Xuân Thủy.
 
 Chỉ có bản thân hắn biết mình không phải Hách Liên Xuân Thủy thật sự.
 
 Tại thời điểm này, ở Bắc Trấn Phủ Ti Lĩnh Nam.
 
 Diêm Ngọc nghiền nát lá thư trong tay, trên mặt tràn ngập vui mừng.
 
 Trong thư nói Hách Liên Xuân Thủy bị A Phi của Thanh Long Hội chém giết.
 
 Hách Liên Xuân Thủy vừa chết thì nguy cơ của hắn cũng được giải trừ tạm thời.
 
 Hơn nữa hắn đã liên hệ với nhân vật ở Kinh sư, tin tưởng nguy cơ sẽ nhanh chóng không còn là nguy cơ nữa.
 
 "Thống lĩnh, Thanh Long hội giết Hách Liên tiểu hầu gia, hiện tại chúng ta muốn động sao?"
 
 Bùi Tương Tự ở bên cạnh hắn mở miệng nói.
 
 "Lập tức truy nã Thanh Long Hội trong phạm vi Lĩnh Nam quận."
 
 Diêm Ngọc mở miệng nói.
 
 Tuy rằng không tìm được người của Thanh Long hội nhưng vẫn cần phải tỏ thái độ.
 
 "Ngươi âm thầm phát ra tin tức, nói Kim Phong Tế Vũ Lâu có quan hệ với Thanh Long hội."
 
 "Lần này ta muốn dùng lực lượng của Bắc Trấn Phủ Tư tiêu diệt Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Ánh mắt Diêm Ngọc trở nên âm độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận