Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 500: Hấp công đại pháp

Chương 500: Hấp công đại phápChương 500: Hấp công đại pháp
 
 Chương 500: Hấp công đại pháp
 
 "Ngươi cảm thấy đầu của ta có cứng hay không, ngươi có thể tháo xuống hay không?"
 
 Khi hắn chuẩn bị tiếp tục dùng sức, thì đối phương lên tiếng.
 
 Nghe được giọng nói của đối phương, Dương Thiền Thanh biến sắc, trong nháy mắt năm ngón tay phát ra một cỗ khí kình cường đại muốn xuyên thủng đầu đối phương.
 
 Nhưng khi khí kình của hắn chạm vào da đầu đối phương lại có tiếng kim loại va chạm vang lên.
 
 Căn bản không thể tạo thành một chút thương tổn nào.
 
 Có thể nói, không làm mất được một cọng tóc của đối phương.
 
 Bàn tay còn chịu một cỗ lực phản chấn, chấn đến đau đớn.
 
 Biết gặp được cao thủ nên Dương Thiền Thanh lập tức rút tay về, thân hình nhanh chóng lùi lại.
 
 Tốc độ so với lúc ra tay còn nhanh hơn một phần.
 
 Dương Thiền Thanh nhìn ngón tay mình một chút, thấy ngón tay đang run rẩy, hắn kinh hãi nhìn về phía người xuất hiện trước mặt Độc Cô Vô Địch.
 
 Là một nam tử trung niên, không hề có khí thế cường giả gì cả, chỉ là đầu và tóc đều màu vàng, trông rất quái dị.
 
 "Lục ngón tay của ngươi ngón quá nhỏ, chưa đủ gãi ngứa cho ta nữa."
 
 "Thật sự thất vọng."
 
 Khóe miệng nam tử trung niên nhếch lên, cười nói.
 
 "Ngươi là ai?"
 
 Dương Thiền Thanh nhìn người tới, sắc mặt ngưng trọng.
 
 Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là người của Thiên Nhai Các, nhưng hắn muốn biết người này là ai.
 
 "Đây là các chủ Đông các Cổ Tam Thông đại nhân của chúng ta."
 
 Độc Cô Vô Địch lạnh giọng nói.
 
 "Các chủ Đông các Cổ Tam Thông?"
 
 Ánh mắt Dương Thiền Thanh ngưng tụ, sau đó nhìn về phía đại hán mình trần.
 
 "Lúc ngươi ra tay hắn đột nhiên xuất hiện, cái đầu nháy mắt biến thành màu vàng, ta nghĩ là một loại công pháp luyện thể, tốc độ cực nhanh trên cả ta và ngươi, đối phương có thể hoàn hảo dưới trảo của ngươi, e là hai chúng ta không phá được phòng ngự của đối phương."
 
 "Chúng ta phải nghĩ biện pháp rời đi hoặc là gọi cứu viện!"
 
 Đại hán mình trần như hiểu ý của Dương Thiền Thanh, lập tức truyền âm.
 
 Nghe thấy đại hán nói, sắc mặt Dương Thiền Thanh hơi đổi.
 
 "E là chúng ta trốn không thoát, tuy rằng ta tùy tiện ra tay với Độc Cô Vô Địch, nhưng đối phương xuất hiện mà ta không phát giác được, còn thay thế Độc Cô Vô Địch, tốc độ khó mà tưởng tượng." "Chúng ta chỉ có thể phát tín hiệu cứu viện, chờ bên chưởng giáo trợ giúp."
 
 Dương Thiền Thanh truyền âm nói.
 
 "Đối phương sẽ không cho chúng ta cơ hội."
 
 Nguyễn Xích Huyết trả lời.
 
 "Hai vị truyền âm nói gì đây? Nói ta nghe một chút, ta cũng rất tò mò."
 
 Nhìn hai người Cổ Tam Thông cười nói.
 
 Huul
 
 Đúng lúc này có pháo tín hiệu phóng lên trời.
 
 "Thì ra các ngươi đang cầu viện, vậy xem ra phải giải quyết các ngươi trước!"
 
 Cổ Tam Thông nhìn pháo tín hiệu, cười nói.
 
 Trong lúc nói chuyện hắn bước ra một bước, một cỗ khí kinh cường hãn từ trong cơ thể hắn bộc phát, ngay sau đó thân hình Cổ Tam Thông khẽ động hóa thành một đạo hồng mang sắc bén lướt về phía Dương Thiền Thanh.
 
 Nhìn thấy Cổ Tam Thông động, đại hán mình trần lại lập tức ra tay, lòng bàn tay tràn ngập khí kình âm hàn.
 
 Tốc độ của Cổ Tam Thông quá nhanh nên hắn nhất định phải áp chế, nếu không căn bản không ngăn được đối phương.
 
 Hơn nữa một khi để cho đối phương cận thân, dựa vào bằng vào phòng ngự kim thân khủng bố kia, hắn chống đỡ không nổi.
 
 Nguyễn Xích Huyết nâng bàn tay đánh về phía Cổ Tam Thông.
 
 Nhưng mà đối mặt với cỗ hàn khí, Cổ Tam Thông không đổi sắc, thân hình tiếp tục lướt về phía trước, một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể hắn tràn ra xua tan hết hàn khí.
 
 "Lưu ly chân kình!"
 
 Dương Thiền Thanh quát khẽ một tiếng, quanh thân xuất hiện một cỗ lực lượng ngũ sắc, bàn tay như ưng trảo chộp về phía đầu Cổ Tam Thông.
 
 Hắn còn muốn lần nữa kiểm tra xem kim thân của Cổ Tam Thông là toàn thân hay chỉ ở một số bộ phận.
 
 Cổ Tam Thông nâng bàn tay lên nắm lại, nắm tay màu vàng nen về phía đối phương.
 
 Nắm tay màu vàng không hề mang theo khí kình.
 
 Đinh đinh!
 
 Khi hai bàn tay Dương Thiên Thanh hạ xuống va chạm với nắm tay của Cổ Tam Thông liền có tiếng leng keng phát ra, hơn nữa còn có thêm tia lửa.
 
 Công kích vừa rồi của hắn cũng không để lại bất cứ vết thương nào trên nắm tay Cổ Tam Thông.
 
 "Lực đạo vẫn kém một chút, bất quá nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh thế này ta đây liền tiễn ngươi lên đường!"
 
 Nụ cười trên mặt Cổ Tam Thông đã biến mất, nắm tay đột nhiên mở ra, một cỗ hấp lực đáng sợ từ lòng bàn tay hắn bộc phát. Thân thể Dương Thiền Thanh vừa mới hạ xuống bị cỗ hấp lực này lôi kéo.
 
 Âm!
 
 Khí kình trong cơ thể hắn bộc phát, muốn ngăn cản cỗ hấp lực này.
 
 Không biết vì sao mà hắn cảm giác nếu như mình bị hút tới gân Cổ Tam Thông thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
 
 Nhìn thấy cảnh này, đại hán mình trân nhấc chân đạp mạnh xuống đất xuất hiện trước mặt Cổ Tam Thông.
 
 "Xuyên Tâm Hàn Âm Chưởng!"
 
 Nhìn thấy Cổ Tam Thông không chút phòng bị, đại hán Nguyễn Xích Huyết dùng tốc độ cực nhanh võ về phía trái tim Cổ Tam Thông.
 
 Âm!
 
 Bàn tay của hắn ấn vào ngực Cổ Tam Thông nhưng lại giống như ấn vào tường kim thiết, không chút tác dụng.
 
 "Đứng cho các ngươi đánh mà các ngươi đều không thể đả thương ta?"
 
 "Vốn còn muốn chờ thu thập ngươi sau nhưng chính ngươi tự mình đưa tới cửa, vậy thì giải quyết luôn."
 
 Cổ Tam Thông lạnh lùng nói, bàn tay khác thò ra, khí kình lưu chuyển trong lòng bàn tay, bàn tay chộp lấy cánh tay của đại hán.
 
 HôiI
 
 Trực tiếp thi triển Hấp công đại pháp.
 
 Một cỗ hấp lực khủng bố từ trong lòng bàn tay hắn tràn ra.
 
 Nguyễn Xích Huyết chỉ cảm giác được khí kình trong thân thể mình đang điên cuồng hướng vào thân thể đối phương.
 
 "Ngươi!"
 
 Nguyễn Xích Huyết kinh hãi muốn nói gì đó nhưng cỗ hấp lực kia quá lớn, hắn căn bản cũng không có cơ hội nói chuyện.
 
 Trong nháy mắt, toàn bộ khí kình trong cơ thể hắn bị hấp thu, sau đó lại một tiếng "bùm' vang lên, toàn bộ thân thể hóa thành sương máu, không còn gì cả.
 
 Dương Thiền Thanh cũng bị Cổ Tam Thông bắt lấy.
 
 Cảnh tượng tương tự diễn ra, khí kình trong cơ thể Dương Thiền Thanh bị hấp thu hết, sau đó thân thể nổ tung thành sương máu.
 
 Xuất thủ bá đạo dị thường, không hề giống với Cổ Tam Thông treo nụ cười trên mặt trước đó.
 
 "Võ giả Thiên Nhân bát nạn ở thế này yếu vậy!"
 
 Cổ Tam Thông khẽ nhướng mày.
 
 "Không phải bọn họ yếu, mà là Các chủ ngươi mạnh!"
 
 Quan Thất tiến lên nói.
 
 Thực lực của hai người này một chọi một hắn không nhất định có thể thắng. Nhưng hai người ở trước mặt Cổ Tam Thông giống như con kiến hôi, cho nên chỉ có thể nói Cổ Tam Thông quá mạnh mẽ.
 
 "Bọn hắn phát tín hiệu, cũng không biết sẽ có cao thủ dạng gì tới, nếu là cao thủ Thiên Nhân cửu nạn bình thường sẽ khiến ta không có hứng thú."
 
 Cổ Tam Thông nhìn pháo tín hiệu vẫn còn le lói trên bầu trời, trâm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận