Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 722: Tam đại chiến hầu hiện, Sinh Vô Danh theo đuôi

Chương 722: Tam đại chiến hầu hiện, Sinh Vô Danh theo đuôiChương 722: Tam đại chiến hầu hiện, Sinh Vô Danh theo đuôi
 
 Chương 722: Tam đại chiến hau hiện, Sinh Vô Danh theo đuôi
 
 Có ba bóng người xông vào trong sân viện đổ nát.
 
 Đưa mắt nhìn xuống thi thể không đầu nằm trên mặt đất.
 
 Trong đó có một nam tử vai rộng, mặt như ngọc, tràn đầy tức giận.
 
 "Giữa ban ngày ban mặt xông vào Đế Võ Hầu phủ giết người, những thích khách này thật quá hung hăng, thật sự to gan lớn mật, chúng ta nên báo lên Binh bộ, để Binh bộ phái người đi giết sạch những thích khách này."
 
 Mặc dù người này mặt như ngọc nhưng lời nói ra lại sắc bén như đao.
 
 Hắn là một trong Tứ đại chiến hầu, Thanh Vũ Hầu.
 
 Khi hắn đang nói thì có hai bóng người xông vào trong sân viện.
 
 Chính là hai người mà trước đó theo lệnh Đế Võ Hầu rời đi.
 
 Một người mặc đồ đen, một người mặc trường bào màu xanh đen.
 
 "Huynh đệ Từ gial"
 
 Thấy hai người này, trong ba người có một nam tử cường tráng mặc áo gam tràn ngập sát khí lên tiếng.
 
 Một trong Tứ đại chiến hầu, Trung Vũ Hầu.
 
 "Xin ba vị Chiến hầu tìm lại đầu của hầu gia, giúp chúng ta báo thù!"
 
 Hai người này lập tức quỳ xuống trước mặt ba người.
 
 "Chúng ta nhất định sẽ làm hết sức!"
 
 Thanh Vũ Hầu lên tiếng.
 
 Đầu người đã bị mang đi, e rằng sẽ nhanh chóng rời khỏi Kinh sư, muốn tìm lại rất khó khăn.
 
 Nhưng Đế Võ Hầu là Chiến hầu đứng đầu trong Rd đại chiến hầu của Đại Chu vương triều.
 
 Sau khi chết còn bị người ta cắt đầu, đây là điêu tuyệt đối không thể, là sỉ nhục của Tứ đại chiến hầu bọn họ.
 
 "Cảm ơn ba vị Chiến hầu, chúng ta thu dọn thi thể trước!"
 
 Hai người quỳ xuống cảm tạ rồi đứng dậy.
 
 Người mặc đồ đen tiến lên ghép hai nửa thi thể của Đế Võ Hầu lại với nhau, đồng thời lấy ra một tấm vải trắng bọc thi thể Đế Võ Hầu lại.
 
 Bên kia, người mặc đồ xanh đen đi đến trước thi thể tên cầm xiềng xích, nâng thi thể của đối phương lên.
 
 "Các ngươi hãy thu xếp chuyện Đế Võ Hầu phủ, chúng ta sẽ đến Binh bộ một chuyến!"
 
 Người mặc hoa phục mang khí thế uy nghiêm còn lại lên tiếng.
 
 Người này không phát ra khí tức đặc biệt nào, trông giống như một thư sinh nhưng lại là người mạnh thứ hai trong Tứ đại chiến hầu, Ngọc Vũ Hầu.
 
 “Tuân lệnh!" Hai người cúi người, sau đó mang hai thi thể đi.
 
 Nhìn hai người đi ra khỏi sân viện, sắc mặt của ba người đều không tốt.
 
 "Đi, chúng ta đến Binh bội"
 
 Nói xong ba người nhanh chóng đi về phía Binh bộ.
 
 Lúc này có rất nhiều võ giả tiến đến Đế Võ Hầu phủ, nhìn thấy Đế Võ Hầu phủ hỗn loạn và đầy vết máu.
 
 Ánh mắt bọn họ tràn ngập kinh hãi.
 
 Sau đó họ nghe nói Đế Võ Hầu đã bị giết, còn bị cắt đầu.
 
 "Nhiều cao thủ làm nền, cuối cùng một người đắc lợi, cắt đầu Đế Võ Hầu."
 
 Một số người biết tin này kinh ngạc.
 
 Âm!
 
 Lúc này, ba đội binh lính mặc giáp nhanh chóng tiến về phía Đế Võ Hầu phủ.
 
 Ba đội binh lính này thuộc về ba Chiến hầu còn lại.
 
 "Trong vòng mười hơi thở, không một võ giả nào được xuất hiện trong phạm vi một dặm xung quanh Đế Võ Hầu phủ, kẻ vi phạm chết."
 
 Thống lĩnh lớn tiếng nói.
 
 "Cái gì?"
 
 Nghe những lời này, sắc mặt các võ giả đến đây đều kinh ngạc nhưng sau đó lập tức bắt đầu chạy trốn.
 
 Một số cường giả thấy vậy cũng không dám nán lại.
 
 Lúc này, tuyệt đối không được nghi ngờ lời của những binh lính này.
 
 Chỉ là một số võ giả phản ứng chậm.
 
 Đợi đến khi bọn họ hoàn hồn thì đã bị lính vây quanh, muốn nói gì đó nhưng những người lính vây quanh họ căn bản không cho họ cơ hội lên tiếng.
 
 Trường thương huyết khí như rồng xuyên thủng thân thể bọn họ.
 
 Rất nhanh, xung quanh Đế Võ Hầu phủ trở nên yên tĩnh, chỉ có một số thi thể vừa bị giết.
 
 Bên trong hầu phủ, một số thi thể nhanh chóng được bày ra, đắp vải trắng.
 
 Trước mặt huynh đệ Từ gia có ba thi thể, tên cam xiềng xích, Mục Thiên Hùng và nam tử cầm côn sắt.
 
 Sắc mặt hai người tràn ngập bi thương.
 
 Bọn họ đặt thi thể của ba người này vào trong quan tài.
 
 Còn Đế Võ Hầu không đầu thì được đặt trong quan tài ở linh đường đã dựng sẵn.
 
 Lúc này, Yến Thập Tam và Tống Luân Hồi dừng lại ở một chỗ.
 
 Hai người không dám nán lại trong thành, bọn họ không dám coi thường Đại Chu vương triều.
 
 "Yến huynh, ngươi có biết người áo đen đó là ai không?"
 
 Tống Luân Hồi nghi ngờ là người Thanh Long Hội sau lưng Yến Thập Tam ra tay. "Không biết, không phải người của chúng tai"
 
 Yến Thập Tam trâm giọng nói.
 
 Bình thường đầu của Đế Võ Hầu phải do người của Thanh Long Hội mang đi.
 
 Nhưng lại có người ra tay trước bọn họ một bước.
 
 Nghe Yến Thập Tam nói vậy, ánh mắt Tống Luân Hồi hơi đổi.
 
 "Ngươi nói có phải là người của Sinh Vô Danh không, vừa rồi ở Đế Võ Hầu phủ hắn đã nhanh chóng tách khỏi chúng ta."
 
 Tống Luân Hồi trâm giọng nói.
 
 Sắc mặt Yến Thập Tam hơi động.
 
 "Có phải hắn hay không thì hắn cũng không mang đầu Đế Võ Hầu đi được, ta đi trước!"
 
 Yến Thập Tam nói xong tiếp tục đi về phía trước.
 
 Lúc này ở một khu rừng rậm rậm rạp, một bóng đen hạ xuống.
 
 Trong tay xách một gói đen, ánh mắt đảo quanh bốn phía vô cùng cảnh giác.
 
 Đột nhiên sau lưng hắn cũng có thêm một bóng đen, bóng đen không tiếng động giơ tay vỗ một chưởng cực nhanh về phía đầu của đối phương.
 
 Chỉ là khi bàn tay đó sắp rơi xuống, bóng đen cầm bao vải đột nhiên quay người, trường kiếm trong tay xuất vỏ.
 
 Kiếm quang hung bạo phóng ra.
 
 Kiếm khí lạnh lẽo chém về phía mặt của người áo đen.
 
 Người áo đen ra tay thâm kêu một tiếng không ổn.
 
 Thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Nhưng người ra tay phản đòn lại lao về phía đối phương, trường kiếm trong tay cũng tiếp tục chém xuống.
 
 "Sinh tử vô thường!"
 
 Người áo đen quát khẽ, trong lòng bàn tay tràn đầy khí kình vỗ hướng về phía kiếm quang chém tới.
 
 Âm ầm!
 
 Hai cỗ lực lượng va chạm.
 
 Thân hình hai người đồng thời lui ve phía sau.
 
 "Sinh Vô Danh, không ngờ ngươi lại đuổi kịp ta, nhưng đuổi kịp ta là sai lầm lớn nhất đời ngươi."
 
 Người áo đen xách bao vải nhìn người bị kiếm quang của hắn đánh lui bằng ánh mắt lạnh lùng.
 
 Sát thủ Sinh Tử Gian, Sinh Vô Danh.
 
 "Hừ, giao đầu của Đế Võ Hầu ra đây, ta sẽ cho ngươi rời đi!"
 
 Sinh Vô Danh cũng lạnh lùng nói.
 
 Khi lời nói của hắn chưa dứt, người đối diện động, trường kiếm trong tay lại hung bạo chém ra, kiếm quang hình thành kiếm khí phong bạo. Sắc mặt Sinh Vô Danh không đổi, vừa rồi đánh lén không giết được đối phương, hắn đã biết đối phương không phải cao thủ bình thường.
 
 Khí kình trong lòng bàn tay hắn tăng vọt, một cỗ thần thế khủng bố bùng nổ.
 
 Nhưng khi thần thế trên người hắn xuất hiện, kiếm quang của đối phương phát ra một tiếng rít chói tai.
 
 Tiếng rít chói tai xuất hiện ảnh hưởng tâm thần của hắn, thần thế hơi dao động.
 
 Đối phương không muốn hắn sử dụng thần thế dẫn dụ người khác tới.
 
 Ngay trong khoảnh khắc tâm thần bị quấy nhiễu, kiếm quang hung mãnh đã bao phủ toàn thân Sinh Vô Danh, cảm giác âm hàn tràn ngập trong lòng.
 
 Hắn chỉ có thể vung bàn tay tràn đầy khí kình chống đỡ nhưng khí kình lại bị kiếm quang xé rách, cuối cùng kiếm quang xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
 
 Sinh Vô Danh muốn di chuyển thân thể nhưng có kiếm khí trói buộc hạn chế tốc độ, thân thể của hắn chỉ di chuyển được một chút.
 
 Xoetl
 
 Cánh tay phải bị kiếm quang chém đứt.
 
 AI
 
 Sinh Vô Danh phát ra một tiếng kêu thảm thiết, khí huyết và khí kình điên cuồng bùng nổ giúp hắn thoát khỏi kiếm khí trói buộc, nhanh chóng lui ra xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận