Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 577: Kiếm đoạn, cờ kém một nước, Lý Trầm Chu, ta rất muốn nhìn xem quyền của ai r

Chương 577: Kiếm đoạn, cờ kém một nước, Lý Trầm Chu, ta rất muốn nhìn xem quyền của ai rChương 577: Kiếm đoạn, cờ kém một nước, Lý Trầm Chu, ta rất muốn nhìn xem quyền của ai r
 
 Chương 577: Kiếm đoạn, cờ kém một nước, Lý Trâm Chu, ta rất muốn nhìn xem quyền của ai mạnh hơn
 
 Nghe Liễu Sinh Nhất Kiếm nói, ánh mắt Tiêu Biệt trở nên âm trầm.
 
 "Liễu Sinh Nhất Kiếm, kiếm của ngươi quả thật rất bá đạo, nhưng ngươi cũng không thể xem thường Tiêu Biệt Nhất ta."
 
 "Mục tiêu của ta chính là Lý Trâm Chu, nghe đồn Tam long thủ của các ngươi ngưng tụ thần thế, ta rất muốn xem thực lực của hắn."
 
 Tiêu Biệt Nhất nhìn Liễu Sinh Nhất Kiếm nói.
 
 "Chiến thắng ta, hoặc giết ta là có thể giao thủ với Tam long thủ."
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếm bình thản nói.
 
 Thời điểm hắn giết đại hán, trên thân Tiêu Biệt Nhất xuất hiện một cỗ dao động, dao động rất mạnh.
 
 "Vậy sao? Vậy giết chết ngươi trước."
 
 Lúc Tiêu Biệt nói chuyện đã lấy ra một cái găng tay màu đen, găng tay mỏng như tơ tằm, nhưng có thể được Tiêu Biệt Nhất lấy ra chắc chắn không tâm thường.
 
 "Trên giang hồ có rất ít người thấy ta ra tay, hoặc có thể nói người thấy ta ra tay đều đã chết, cho nên các ngươi biết rất ít về ta đi."
 
 "Trước khi Tiêu Biệt Nhất ta trước chưa trở thành minh chủ thứ hai của Thiên Hạ Minh, có một danh hiệu là Thanh Sát hung ma."
 
 Tiêu Biệt Nhất trâm giọng nói.
 
 Khi hắn nói chuyện, khí kình trên người lưu chuyển, bao tay màu đen phát ra khí tức hung sát quỷ dị.
 
 Bao tay trông bình thường dưới tác dụng của kình hiện lên hoa văn màu đen, hoa văn trông dữ tợn, hơn nữa ngón tay còn phát ra hắc quang.
 
 Khí tức hung sát cộng thêm sự sắc bén làm cho không khí chung quanh dao động.
 
 Một ít côn trùng xuất hiện trong mưa nhanh chóng chạy mất.
 
 Trong lòng Liễu Sinh Nhất Kiếm xuất hiện một cỗ cảm giác sắc bén khó có thể nói nên lời, ngưng trọng nhìn Tiêu Biệt Nhất.
 
 Khí kình sôi trào, toàn bộ tu vi bộc phát.
 
 Âm!
 
 Khi khí kình của Liễu Sinh sôi trào, Tiêu Biệt Nhất nháy mắt vọt tới, tốc độ nhanh như chớp.
 
 Năm luồng khí kình màu đen sắc bén từ năm ngón tay hóa thành lưỡi dao chém về phía Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Trong khoảnh khắc năm luồng khí kình xuất hiện, kiếm quang từ trường kiếm trong tay Liễu Sinh Nhất Kiếm chợt lóe xé rách màn mưa đón lấy khí kình màu đen.
 
 Hai cỗ lực lượng va chạm, có tiếng nổ vang lên, năm luồng khí kình màu đen bị kiếm quang bao phủ.
 
 Nhưng trong kiếm quang lại có một đạo bàn tay đen kịt không màng kiếm quang, tập kích Liễu Sinh Nhất Kiếm. Đồng tử Liễu Sinh Nhất Kiếm co lại.
 
 Trường kiếm trong tay lập tức xoay chuyển va chạm với bàn tay đen nhánh kia.
 
 Tiếng kim loại va chạm vang lên.
 
 Sau đó hai bóng người tách ra.
 
 "Kiếm khí của ngươi không phá được thủ giáp của ta, trước mặt ta, ngươi không có cơ hội thắng!"
 
 Tiêu Biệt dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Liễu Sinh Nhất Kiếm. ...
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếm ngưng trọng, trường kiếm không chém rách được bao tay của đối phương, trong lúc vô hình hắn đã rơi vào thế yếu.
 
 "Giết!"
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếp tiếp tục động, kiếm ý tràn ngập quanh thân, trường kiếm trong tay hóa thành một đạo lưu quang xuất hiện trước mặt Tiêu Biệt Nhất rồi nổ tung, phân hóa thành vô số kiếm ảnh.
 
 Kiếm ảnh bao phủ Tiêu Biệt, công kích các chỗ yếu hại của hắn.
 
 "Phân Ảnh Huyễn Thủ!"
 
 Kiếm quang của Liễu Sinh Nhất Kiếm phân tán, bàn tay đối phương cũng phân tán thành mấy đạo thủ ảnh ngăn cản kiếm quang của Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 "Công pháp bàn tay của Tiêu Biệt Nhất rất cao thâm."
 
 "Mình Liễu Sinh Nhất Kiếm e là không bắt được đối phương."
 
 Tiết Y Nhân trong bóng tối trầm giọng nói.
 
 "Bao tay của hắn không đơn giản, bất quá Tiêu Biệt Nhất này còn chưa dùng hết toàn lực, Liễu Sinh Nhất Kiếm còn chưa thi triển kiếm chiêu mạnh nhất, chúng ta nên chờ một chút."
 
 Lý Trâm Chu mở miệng nói.
 
 Tuy Tiêu Biệt Nhất và Liễu Sinh Nhất Kiếm chiến đấu kịch liệt nhưng Tiêu Biệt Nhất còn lưu lực, hắn đang chờ người khác ra tay, có lẽ là chờ Tiết Y Nhân.
 
 "Có chút thú vị, ta cũng muốn biết thực lực thật sự của Tiêu Biệt Nhất."
 
 Lý Trâm Chu thì thào nói.
 
 Bên kia Triệu Tiểu Điệp và nữ tử áo lam che ô giấy quan chiến đấu, ánh mắt có chút kinh dị.
 
 "Tiêu Biệt Nhất áp chế Liễu Sinh Nhất Kiếm!"
 
 Nữ tử áo lam trầm giọng nói.
 
 "Không biết tên cao thủ kiếm đạo kia có xuất thủ hay không?”
 
 Triệu Tiểu Điệp nhẹ giọng nói.
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếm và Tiết Y Nhân chính là hai cao thủ kiếm đạo xuất hiện ở Tụ Bắc quận, hiện giờ Liễu Sinh Nhất Kiếm ra tay, theo lý thì Tiết Y Nhân sẽ ra tay trợ giúp Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Nếu như hai tên cao thủ kiếm đạo đồng thời vây công Tiêu Biệt Nhất, hẳn là Tiêu Biệt Nhất sẽ không ngăn được.
 
 Lúc trước nhìn thấy đại hán khôi ngô xuất hiện.
 
 Nàng đoán được Tiêu Biệt Nhất muốn dùng đại hán kiềm chế một người, tự mình giải quyết một người khác.
 
 Keng keng kengl
 
 Chiến đấu kịch liệt, bàn tay Tiêu Biệt Nhất chạm với kiếm khí sắc bén của Liễu Sinh.
 
 Lúc va chạm có hỏa tinh lóe lên, khí kình khuếch tán ra chung quanh ngăn cản mưa phùn rơi xuống.
 
 Hai người đã tiến vào giai đoạn chiến đấu gây cấn, mặt đất vỡ vụn, từng hố sâu xuất hiện, khí kình cuồng bạo bao quanh hai người, không người có thể tới gần.
 
 Kiếm đạo của Liễu Sinh Nhất Kiếm hung mãnh, từng chiêu đều tất sát, nhưng tay của Tiêu Biệt rất nhanh, hơn nữa thân pháp cũng sắc bén.
 
 Kiếm khí của Liễu Sinh căn bản không thể tổn thương đối phương.
 
 Sau vài chiêu, song phương đều tự lui về phía sau.
 
 "Liễu Sinh Nhất Kiếm, xuất ra chiêu người dùng để giết Hôi Thương đi!"
 
 Tiêu Biệt Nhất nhìn Liễu Sinh Nhất Kiếm nói.
 
 Qua một lúc giao thủ hắn đã nắm rõ uy lực kiếm đạo của Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Hiện tại hắn muốn nhìn một chút chiêu thức mà đối phương đã dùng để chém giết Hôi Thương.
 
 Sau khi rời đi hắn đã trở ve kiểm tra qua vết thương trên người Hôi Thương, một kiếm cuối cùng bá đạo và sắc bén đến cực điểm.
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếm giằng co với hắn đã một thời gian nhưng chưa từng vận dụng.
 
 Hai tay Liễu Sinh Nhất Kiếm cầm chặt trường kiếm, khí tức quanh thân ngưng tụ, tinh khí thần hợp nhất.
 
 "Tuyệt Tình Tuyệt Diệt Trảm"
 
 Chân hắn đạp đất, thân hình phóng lên cao chém ra một kiếm.
 
 Kiếm xuất, mưa phùn liên miên rơi xuống giống như nháy mắt dừng lại, giờ phút này chỉ có một đạo kiếm quang xuất hiện ở trong thiên địa.
 
 Cảm giác nguy hiểm cực độ dâng lên trong lòng Tiêu Biệt.
 
 Bàn tay hắn lập tức nắm chặt thành quyên.
 
 "Trảm Ma Diệt Quyên!"
 
 Tiêu Biệt Nhất quát một tiếng, ánh mắt trở nên hung ác.
 
 Trên nắm tay xuất hiện một cỗ khí kình màu đen hình thành phong bạo va chạm với kiếm quang.
 
 Bùm! Bùm! Bùm.
 
 Một loạt tiếng nổ vang lên, sau đó là hai bóng người tách ra.
 
 Trên bao tay của Tiêu Biệt Nhất xuất hiện một vết kiếm, nhưng lại không bị cắt đứt.
 
 Ánh mắt nhìn về phía Liễu Sinh Nhất Kiếm cách đó không xa.
 
 Lúc này trường kiếm trong tay Liễu Sinh Nhất Kiếm đã đứt đoạn, trong mắt có chút cô đơn, vì hắn bại.
 
 "Liễu Sinh Nhất Kiếm bại, kiếm gấy rồi!"
 
 Thấy một màn như vậy, Triệu Tiểu Điệp ngẩn ra, cường giả kiếm đạo để kiếm mình bị gãy, kết quả trận chiến đã rõ. "Thật sự không nghĩ tới Tiêu Biệt Nhất mạnh như vậy, có thể đánh gãy kiếm của Liễu Sinh Nhất Kiem. "Ta tới gặp hắn, xem hắn dựa vào đâu mà muốn giao thủ với ta."
 
 Lý Trâm Chu mở miệng nói rồi nhấc chân bước ra.
 
 Tiết Y Nhân theo sau Lý Trâm Chu, lúc này không cần che giấu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận