Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 520: Quan Thất điên cuồng, Huyết Tôn uy hiếp, âm dương cổ trùng (2)

Chương 520: Quan Thất điên cuồng, Huyết Tôn uy hiếp, âm dương cổ trùng (2)Chương 520: Quan Thất điên cuồng, Huyết Tôn uy hiếp, âm dương cổ trùng (2)
 
 Chương 520: Quan Thất điên cuồng, Huyết Tôn uy hiếp, âm dương cổ trùng (2)
 
 Trong đầu người áo đen đột nhiên nhớ tới tin tức liên quan đến Quan Thất, Kim Mai Bình của Thanh Long Tự đang ở trên người Quan Thất.
 
 Quan Thất đang lợi dụng Kim Mai Bình khôi phục.
 
 "Ngươi dám sử dụng Kim Mai Bình như vậy!"
 
 Hắn gầm nhẹ một tiếng.
 
 Nhưng Quan Thất vẫn không có đình chỉ công kích, ngược lại quanh thân có thêm một cỗ khí kình màu đỏ tươi, đôi mắt cũng chuyển sang màu đỏ.
 
 Khiến cho người ta cảm giác hắn đã nhập ma.
 
 Ma nguyên trên Kim Mai Bình đã sớm bị Tô Thần hấp thu sạch.
 
 Quan Thất có thể sử dụng Kim Mai Bình không giới hạn, nhưng không thể để cho người ngoài biết được.
 
 Vậy nên gần đây Quan Thất đã tu luyện một loại ma công để cho biểu hiện như nhập ma, che mắt người khác.
 
 Thấy Quan Thất có dấu hiệu nhập ma.
 
 Người áo đen âm thâm mắng chửi, ta còn chưa nói xong ngươi đã bắt đầu nhập ma, đây không phải là hố ta sao?
 
 Hắn cố gắng chống cự nhưng ngực vẫn bị một đạo kiếm khí đâm thủng.
 
 Tiên thiên vô hình kiếm khí của Quan Thất tập trung công kích vết thương khiến cho người áo đen không thể chữa trị vết thương.
 
 Hắn nhanh chóng điều động lực lượng trong cơ thể cấp tốc lui về phía sau.
 
 Nhưng tốc độ của Quan Thất lại nhanh hơn, Quan Thất nâng bàn tay lên, tiên thiên vô hình kiếm khí ngưng tụ trong lòng bàn tay sau đó đánh ra một chưởng.
 
 Một chưởng ấn thẳng vào ngực đối phương.
 
 Xi xì! Xil
 
 Tiên thiên vô hình kiếm khí thô bạo tiến vào thân thể đối phương, phát nát tất cả.
 
 "Ngươi!"
 
 Người áo đen muốn nói gì đó nhưng bàn tay còn lại của Quan Thất đã đập tới.
 
 Âm!
 
 Bàn tay rơi vào trên đầu đối phương, kiếm khí cắt nát cái đầu, tướng chết cực kỳ tàn nhẫn khó coi.
 
 Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
 
 Mộ Phong Vân vì giảm thiểu thương vong đã hạ mệnh lệnh cho thủ vệ lui đi, cho nên thủ vệ cũng không biết tình huống hiện tại, cho dù có biết cũng không dám tiến đến.
 
 Dư ba từ cuộc chiến giữa các cường giả cấp độ này bọn họ căn bản không cách nào thừa nhận. Có đến cũng sẽ trở thành vong hồn vô tội.
 
 Lý Trâm Chu không có nhìn thi thể Mộ Phong Vân mà cùng Quan Thất đi tới trước mặt Tử Hàn Nguyệt.
 
 Hắn nhìn chằm chằm Huyết Tôn Giả.
 
 Lúc này Huyết Tôn Giả tiến lên, vòng qua Lý Trầm Chu nhìn về phía Quan Thất.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu hay là người Thiên Nhai Các?"
 
 Ánh mắt Huyết Tôn Giả trở nên sắc bén nhìn chằm chằm Quan Thất, lạnh lùng hỏi.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu đã giết Pháp Vương của Hàn Nguyệt Giáo.
 
 "Trách không được Hàn Nguyệt Giáo có thể tồn tại trong khi bị vương triều Đại Chu truy nã, thì ra thực lực không như chúng ta nhìn thấy."
 
 Quan Thất không để ý, trầm giọng nói.
 
 Hàn Nguyệt giáo chia thành nội giáo và ngoại giáo, lúc đầu xuất thế đều là thành viên ngoại giáo, thực lực không quá mạnh, kết cấu ngoại giáo và nội giáo không khác biệt nhiều, chỉ là ngoại giáo có phó giáo chủ, còn nội giáo thì không.
 
 Tử Hàn Nguyệt nhờ một ít công tích trở thành thánh nữ nội giáo.
 
 Lần này Hàn Nguyệt Giáo phái ra hai tên tôn giả, hiện tại một tên đang ở trước mặt bọn họ.
 
 Tại sao lại phái ít như vậy, là vì đã liên hợp với Thanh Long Hội.
 
 Hơn nữa có an bài người bên trong Thiên Sơn Phái để đánh lén ám toán, tự nhận có thể hoàn toàn bắt được Thiên Sơn Phái.
 
 Chỉ là bọn họ không nghĩ tới Hoắc Mộc Phong lợi hại hơn tưởng tượng, hiểu rõ kế hoạch của bọn họ, khiến bọn họ tổn thất nặng nề.
 
 Bất quá Thiên Sơn Phái và Quỷ Vực va chạm tạo ra cơ hội cho bọn họ xuất thủ.
 
 Nghe Quan Thất nói, ánh mắt Huyết Tôn nhìn về phía Quan Thất tràn ngập sát ý.
 
 Nhưng nhìn thoáng qua Lý Trầm Chu bên cạnh Quan Thất.
 
 Tuy rằng Lý Trâm Chu không nhúc nhích nhưng khí tức trên người vẫn khóa chặt lấy hắn, nên hắn không có động thủ.
 
 "Hôm nay nể mặt Lý Long Thủ không giết ngươi, nhưng hi vọng lần sau gặp mặt ngươi còn chung một chỗ với Lý Long Thủ."
 
 "Doãn trưởng lão mang theo Nguyễn Hồng Y, chúng ta rời đi!"
 
 Huyết Tôn Giả nói với Doãn trưởng lão.
 
 Thân hình Doãn trưởng lão lóe lên xuất hiện trước mặt Nguyễn Hồng Y, một tay bắt lấy Nguyễn Hồng Y rồi theo sau Huyết Tôn Giả nhanh chóng rời đi.
 
 Lý Trâm Chu nhìn thoáng qua Trác Nhất Hổ trọng thương, trầm giọng nói:
 
 "Cứu ngươi một mạng, có thể dùng mạng để hoàn lại không?”
 
 Trác Nhất Hổ nén thương thế, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Trâm Chu:
 
 "Nếu có thể sống, thê chết trung thành, nhưng chỉ giới hạn trong bản thân."
 
 Lý Trâm Chu cứu hắn, hắn có thể trung thành với Lý Trâm Chu, nhưng Hổ Khiếu Bảo cần sự tự do. "Được rồi!"
 
 Lý Trâm Chu gật đầu nói.
 
 Thứ hắn muốn không phải Hổ Khiếu Bảo, hắn muốn Trác Nhất Hổ này.
 
 Nói xong trong tay có thêm một viên đan dược.
 
 "Viên đan dược này có thể trợ giúp ngươi khôi phục thương thế, vê phần nội thương thì ngươi cần tự mình xử lý."
 
 Lý Trâm Chu nói.
 
 Trác Nhất Hổ không chần chờ trực tiếp nuốt xuống, bắt đầu khôi phục thương thế.
 
 "Chúng ta cũng nên đi rồi!"
 
 Lý Trâm Chu nói với Quan Thất, sau đó nhìn Trác Nhất Hổ đang khôi phục thương thế.
 
 "Sau khi thương thế khôi phục đi tìm Độc Cô Vô Địch, bọn họ có thể liên lạc với ta."
 
 Lý Trâm Chu nói xong cùng Quan Thất biến mất trong bóng đêm.
 
 Giờ phút này, nơi đây trở nên yên tĩnh, một lúc sau Trác Nhất Hổ mới kéo thân thể bị thương rời đi.
 
 Bạch Tương Thủ một mực ở trong phòng không ra cảm thấy kinh hãi.
 
 Tuy rằng hắn không có ra ngoài nhưng âm thanh chiến đấu đấu kịch liệt vẫn truyên vào tai hắn một cách rõ ràng.
 
 Chiến đấu có chút kịch liệt.
 
 Bây giờ bình tĩnh lại, hắn cũng không ra ngoài.
 
 Hắn không đi ra ngoài không có nghĩa là không có người đi, một ít Nam Sơn đệ tử xuất hiện, nhìn thấy giờ phút này thảm trạng tình hình, lập tức ôm Mộ Phong Vân thi thể gào thét.
 
 Có người nhanh chóng đem tình hình bên này, truyền tống ra ngoài.
 
 Về phần Bạch Tương Thủ hắn không có đi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận