Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 71: Cửu U Hàn Mạch (1)

Chương 71: Cửu U Hàn Mạch (1)Chương 71: Cửu U Hàn Mạch (1)
 
 Chương 71: Cửu U Hàn Mạch (1)
 
 Chuyện này làm cho Tử Hàn Nguyệt đang thi triển công pháp ma đạo Thiên Ma Tử Vũ ngẩn ra, công pháp gián đoạn.
 
 Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc nhìn Tô Thần.
 
 "Chỉ là kinh ngạc, Tử cô nương, ngươi có thể tiếp tục!"
 
 Tô Thần mở miệng nói.
 
 Đương nhiên nếu không phải có âm thanh khen thưởng, Tô Thần còn muốn tiếp tục nhìn xem ảo cảnh biến hóa.
 
 Dù sao vũ đạo còn chưa bắt đầu, nếu có thể thưởng thức mà nói vẫn nên thưởng thức một trận.
 
 Chỉ là trong mắt Tử Hàn Nguyệt lại lộ ra một tia nghi hoặc.
 
 Nàng biết vừa rồi Tô Thần cũng không có bị nàng mị hoặc.
 
 Vậy nên không có tiếp tục ra tay, trực tiếp mở miệng nói:
 
 "Năm phần bản đồ của năm bí tàng do năm nguyên lão Đại Sở đế quốc mang theo rời đi."
 
 "Nhưng mà bí tàng trung tâm quan trọng nhất thì chỉ có mình hoàng nữ biết được, cho dù có bản đồ cũng không thể bắt được đồ vật bên trong."
 
 "Lúc ấy bọn họ gặp phải Đại Chu Trấn Phủ Tư, Thiên Hầu Sơn Trang, Xu Mật Viện cùng các cơ cấu khác bao vây tiêu trừ, có ba phần bản đồ bị Đại Chu đoạt được, hai phần không rõ tung tích."
 
 "Hai phân không rõ tung tích kia lại rơi vào trong tay Lục gia cùng với Khương gia, nghe đồn Lục gia có được bản đồ liền dùng lá vàng vẽ thành năm phân, do ngũ tử mang đi."
 
 "Lá vàng trong tay ngươi chính là phần thứ nhất!"
 
 "Trong tay ta còn có hai phần, cộng lại là ba phần, ta xác định được phạm vi đại khái là ở quanh Khánh Thành."
 
 "Ta cùng phụ thân ngươi hợp tác chính là muốn hắn dùng Kim Phong Tế Vũ Lâu giúp ta điều tra ra vị trí bí tàng, chờ ta mở ra bí tàng sẽ dùng đan dược trong đó trợ giúp hắn bước vào Luyện Phách cảnh."
 
 "Hiện tại phụ thân ngươi không còn nữa, chúng ta có thể tiếp tục hợp tác!"
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Than nói.
 
 "Ngươi làm sao biết được trong đó có đan dược đột phá Luyện Phách cảnh?"
 
 Tô Thần không khỏi hỏi.
 
 "Bởi vì trong mỗi bí tàng đều có một ít công pháp và đan dược của hoàng đế khai quốc Đại Sở Tử Nguyệt Thiên."
 
 Tử Hàn Nguyệt nói một cách chắc nịch.
 
 "Chỉ có đan dược và võ công, không có thứ khác sao?"
 
 Tuy rằng Tô Thần cảm thấy hứng thú đối với võ công cùng đan dược nhưng hắn tạm thời không có thiếu, cho nên cũng không có vội vàng. "Đương nhiên còn có tài bảo khác."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần, trong lòng có chút nghi hoặc.
 
 Từ trong lời nói của Tô Thần, nàng có thể nghe ra ý hắn không có hứng thú đối với võ công cùng đan dược.
 
 Thứ hắn cảm thấy hứng thú là tài bảo.
 
 Nàng nhìn chằm chằm Tô Thần.
 
 Muốn từ trong mắt Tô Thần nhìn ra một ít gì đó?
 
 Nhưng sắc mặt Tô Thần rất bình tĩnh.
 
 "Nói thật, tuy rằng chuyện Tử cô nương thực sự khiến người ta cảm thấy hứng thú, nhưng mà lại không đả động được tal"
 
 "Huống hồ ta đã nhường ra vị trí lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 "Hiện tại là một kẻ lẻ loi, ngươi để ta đi giúp ngươi tìm kiếm vị trí bí tàng, đây chính là thiên phương dạ đàm.”
 
 Tô Thần mở miệng nói.
 
 Trong lòng lại thầm nghĩ:
 
 "Ngươi cho rằng ngươi ẩn giấu rất sâu sao, Trấn Phủ Tư người ta đã sớm thiết cục chờ ngươi."
 
 Nghe lời Tô Thần nói, ánh mắt Tử Hàn Nguyệt hơi đổi.
 
 "Ngươi có thể che giấu sâu như vậy, chắc chắn cũng có an bài bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 "Mấy chuyện này ta liền không hỏi tới, ta chỉ muốn hỏi ngươi, ngươi thật sự không có hứng thú với bí tàng kia sao?”
 
 Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Ta hứng thú với tài bảo nha, nhưng mà ta không lấy không được thì cũng có ích lợi gì đâu?”
 
 "Ta không muốn hao phí tâm tư vào chuyện này, còn nữa, chuyện này có tính nguy hiểm quá lớn."
 
 Tô Thần lắc đầu nói.
 
 Ngoài miệng nói như vậy nhưng chỉ cần hắn có đủ thực lực, đồ vật bên trong phải thuộc về hắn.
 
 Vì sao phải chia sẻ cho người khác chứ?
 
 Một mình hưởng thụ chẳng lẽ không tốt hơn sao?
 
 "Hiện tại ngươi đã biết chuyện này, chẳng lẽ sẽ không sợ ta giết ngươi sao?"
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần, lạnh giọng nói.
 
 Nàng nói với Tô Thần kỳ thật là vì nhìn thấy Tô Thần ẩn giấu sâu, hẳn là có an bài tay chân ở Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 "Giết ta thì tin tức ngươi là Tử Hàn Nguyệt sẽ truyền khắp toàn bộ Khánh Thành hoặc Lĩnh Nam quận vào ngày mai.”
 
 "Ta nghĩ khi đó bất kỳ kế hoạch nào của ngươi đều phải ngâm nước nóng!"
 
 Tô Thần có vẻ rất là bình tĩnh.
 
 Tử Hàn Nguyệt có thực lực Luyện Thần đỉnh. Thời điểm lão tử đánh lén còn chém giết một tên đây?
 
 "AI Ngươi rất trấn định, xem ra ngươi có hậu thủ, tuy rằng không biết có chuẩn bị gì ở sau nhưng có thể để ngươi tự tin thế này, chắc chắn không đơn giản, ta liền không mạo hiểm."
 
 "Huống hồ ta là nhị nương của ngươi, nếu ta là người Hàn Nguyệt Giáo thì người ngoài cũng sẽ cho rằng ngươi là người Hàn Nguyệt Giáo."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
 
 "Ta không phải trấn định, lưng ta đã toát mồ hôi lạnh rồi, không tin ngươi có thể sờ thử!"
 
 Tô Thần nhìn đối phương mở miệng nói.
 
 Giọng điệu có vẻ trêu đùa.
 
 Nhưng thời điểm hắn nói xong thì thân hình Tử Hàn Nguyệt chợt lóe, giống như chuồn chuồn giam lên cành trúc rời đi.
 
 "Thân pháp này không tồi, có thời gian ta cũng muốn tu luyện thân pháp!"
 
 Nhìn Tử Hàn Nguyệt biến mất, Tô Thần lắc lắc đầu xoay người rời đi.
 
 Hôm nay hắn thu hoạch không nhỏ.
 
 Có được một ít tin tức mà mình không biết, còn đạt được công pháp ma đạo cùng năm tấm thẻ rút thăm trúng thưởng màu trắng.
 
 Có thể nói là không uổng một chuyến.
 
 Trở lại phòng.
 
 Tô Thần bắt đầu nghỉ ngơi.
 
 Tử Hàn Nguyệt không có ra tay với hắn, mặc kệ là nàng kiêng kị hay là gì đó, đại biểu tạm thời sẽ không ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận