Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 486: Hội tụ, người Thiên Giám Ti hiện thân

Chương 486: Hội tụ, người Thiên Giám Ti hiện thânChương 486: Hội tụ, người Thiên Giám Ti hiện thân
 
 Chương 486: Hội tụ, người Thiên Giám Ti hiện thân
 
 An Khánh Hầu khế nhướng mày.
 
 Thiên Giám T¡ Nhâm Vi An ở chỗ này, muốn đồ vật trong tay hắn, hắn nên cho, nhưng chuyện này liên quan đến một số chuyện của hắn.
 
 Hắn không muốn buông tha.
 
 "Đây chỉ là một thanh vũ khí, ta cùng với Phong trang chủ giao dịch vũ khí, hẳn là không nằm trong phạm vi quản lý của Thiên Giám Ti đi!"
 
 An Khánh Hầu trầm giọng nói.
 
 "An Khánh hầu, ta xem trên phân thượng ngươi là Hầu gia nên đã nhượng bộ, nếu như ngươi muốn tham dự việc này, lão phu cũng chỉ có thể đưa cả ngươi về Thiên Giám Ti."
 
 Nhâm Vi An nhìn An Khánh Hầu, giọng nói trở nên lạnh lẽo.
 
 Trong suy nghĩ của hắn, ngay cả An Khánh Hầu cũng cần bắt, chỉ là Mộ Dung công chúa không muốn mở rộng tình thế cho nên không muốn mang An Khánh Hầu đi.
 
 Đương nhiên nếu An Khánh Hầu muốn chết, hắn cũng không ngại mang An Khánh hầu đi.
 
 "Nhậm Vi An, lời ngươi nói có chút càn rỡ, ngươi đối mặt với An Khánh Hầu của vương triều Đại Chu, Hầu gia xếp hạng thứ trong triều."
 
 Lúc này có tiếng quát khẽ từ trong xe ngựa của An Khánh Hầu truyên ra.
 
 "Thái Kinh Đào, ngươi muốn ngăn cản chúng ta phá án, muốn cho thống lĩnh đến An Khánh hầu phủ một chuyến sao?"
 
 Nghe người trong xe ngựa nói, Nhậm Ví An lạnh lùng đáp lại.
 
 "Nhâm Vĩ An, chỉ bằng ngươi và những người ngươi mang theo, có thể ngăn cản chúng ta sao?"
 
 Người bên trong xe ngựa cũng không có bởi vì Nhâm Vi An uy hiếp mà tức giận, bình tĩnh nói tiếp.
 
 "Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta thật sự đến một mình sao? Tả lão đầu, ngươi cũng nên hiện thân."
 
 Nhậm Vi An mở miệng nói.
 
 Một bóng người từ xa vọt tới, thời điểm xuất hiện có hàn ý tràn ngập khu vực.
 
 "Tả Vân Lãnh, không nghĩ tới ngươi cũng tới, xem ra lần này các ngươi muốn đối phó người không đơn giản, có thể cho ta biết các ngươi muốn đối phó người nào không?"
 
 Cảm giác người đến, người trong xe ngựa có vẻ kinh ngạc.
 
 "Muốn biết thì từ trong xe ngựa lăn xuống cho lão tử."
 
 Trong lúc nói chuyện, lão giả Tả Vân Lãnh hừ lạnh một tiếng.
 
 Hắn đưa tay đánh ra một chưởng, một cỗ hàn khí nồng đậm quét về phía xe ngựa.
 
 Lão giả dựa vào giá xe ngẩn ra, lộn một vòng tránh một kích này.
 
 Có một bóng người lao ra khỏi xe ngựa vung tay vỗ một chưởng.
 
 Bàn tay đánh ra một cỗ khí kình màu vàng ngưng tụ thành cự hổ rít gào ngăn chặn hàn khí. Âm!
 
 Hai cỗ khí kình va chạm nhấc lên khí lãng, hàn khí phát tán khiến cây cỏ xung quanh phủ sương lạnh.
 
 Khí kình hình hổ cũng nhanh chóng tiêu tán.
 
 "Tả Vân Lãnh, ngươi dám ra tay."
 
 Thái Kinh Đào ra khỏi xe ngựa, ánh mắt âm lãnh nhìn lão giả xuất hiện.
 
 "Có gì mà không dám, bất quá ta không nghĩ tới ngươi lại luyện Thiên Nguyên Liệt Hổ Công đến trình độ khí kình hóa hình, xem ra sắp đại thành!"
 
 "Bất quá dưới sự liên thủ của hai ta, ngươi chắc chắn bại, hơn nữa còn bại rất thảm."
 
 Tả Vân Lãnh nhìn Thái Kinh Đào nói.
 
 "Thiên Giám Ti các ngươi thật sự bá đạo! Hầu gia, đưa đồ cho bọn họ, chúng ta rời đi."
 
 Thái Kinh Đào nhìn thoáng qua Tả Vân Lãnh rồi nói với An Khánh Hầu.
 
 Đúng lúc này một lão giả từ xa chạy tới, tốc độ cực nhanh xuất hiện ở đình viện.
 
 Lão giả chính là Lỗ Nguyên.
 
 "Hầu gia đã giúp chúng ta lấy được đồ vật, thật sự cảm tạ Hầu gia, Hầu gia có thể mang theo vũ khí đi gặp mặt tam minh chủ một lần, đến lúc đó chúng ta sẽ đưa đồ Hầu gia muốn tới Hầu phủ."
 
 Sau khi Lỗ Nguyên xuất hiện liền nói với An Khánh Hầu.
 
 "Ngươi không trực tiếp mang đi đi."
 
 An Khánh Hầu nhìn Lỗ Nguyên, trâm giọng nói.
 
 "Ta đương nhiên không thích hợp mang đi, ta chỉ tới hiệp trợ Hầu gial"
 
 Lúc Lỗ Nguyên nói chuyện, mũi chân điểm một cái, thân hình đột nhiên hóa thành bóng đen, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi xuất hiện phía sau Tam Tỉnh Hùng Sư Nhậm Vi An.
 
 Bàn tay mở ra, vài đạo hàn quang bắn tới.
 
 Mấy người đi theo sau Nhậm Vi An thấy thế lập tức rút đao, thế nhưng một cỗ tinh thần lực vô hình bao phủ mấy người làm cho thân hình bọn họ cứng lại.
 
 Võ giả giao thủ mà trì hoãn nửa khắc thôi cũng đã đủ mất mạng.
 
 Xoet! Xoetl Xoetl
 
 Hàn mang đâm vào mi tâm mấy người.
 
 "Ngươi dám!"
 
 Lúc này Nhâm Vi An cũng phục hồi tinh thần, nâng bàn tay vỗ một chưởng về phía Lỗ Nguyên, khí kình màu vàng rực rỡ bùng nổ trong lòng bàn tay hắn.
 
 Lỗ Nguyên không có ý định giao thủ chính diện với Nhậm Vi An.
 
 Thân hình xoay chuyển một cách quỷ dị tránh thoát công kích của đối phương.
 
 Nhưng lúc này Tả Vân Lãnh lại ra tay, bàn tay giống như biết Lỗ Nguyên muốn dịch về hướng nào, hơn nữa cò có một cỗ hàn khí cực kỳ sắc bén từ bàn tay hắn bộc phát quét thẳng tới ngực đối phương.
 
 Lỗ Nguyên biến sắc nâng bàn tay, khí kình trong cơ thể ngưng tụ trong lòng bàn tay rồi vỗ ra một chưởng va chạm với chưởng của Tả Vân Lãnh. Bàn tay hai người va chạm, âm thanh răng rắc vang lên, Tả Vân Lãnh không nhúc nhích chút nào, còn Lỗ Nguyên bị chấn bay ngược ra ngoài.
 
 Lòng bàn tay phủ kín hàn sương, cánh tay không ngừng phát run.
 
 "Lá gan của ngươi rất lớn, dám giết người của Thiên Giám Ti ta, hôm nay lão phu muốn chém ngươi."
 
 Tả Vân Lãnh nhìn chằm chằm Lỗ Nguyên, mắt lóe hàn mang.
 
 "Giết ta sao, e rằng các ngươi không làm được."
 
 Lúc Lỗ Nguyên nói chuyện, khí kình lưu chuyển khắp cánh tay xua tan hàn khí, nhưng cánh tay vẫn còn run rẩy.
 
 "Ngươi muốn nói hắn sẽ bảo vệ ngươi!"
 
 Tả Vân Lãnh nhìn về phía Thái Kinh Đào, lạnh giọng nói.
 
 Lúc này ánh mắt Thái Kinh Đào ngưng tụ, tình thế vượt qua dự đoán của hắn.
 
 Dựa theo ý định trước đó bọn hắn chỉ mang đồ đi thôi, không động thủ giết người.
 
 Nhưng bây giờ đối phương đã giết người của Thiên Giám Ti.
 
 Đám người Thiên Giám Ti giống như người điên, sẽ đuổi theo không bỏ.
 
 Huống hồ người chưởng khống Thiên Giám Ti là hoàng tộc, sau chuyện này An Khánh hầu sẽ chịu áp lực lớn.
 
 Sự tình trở nên có chút phiền toái.
 
 "Thái huynh, chúng ta liên thủ giết chết những người này, sẽ không có người nào biết!"
 
 Lúc này Lỗ Nguyên mở miệng nói.
 
 Nghe được lời Lỗ Nguyên nói, bầu không khí trở nên khẩn trương.
 
 Trong bóng tối, sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần cũng trở nên khó coi.
 
 "Tiểu thư, chúng ta muốn phát tín hiệu cứu viện sao?"
 
 Một nữ tử áo đen phía sau Mộ Dung Khinh Trần nói.
 
 "Không thể, một khi phát ra tín hiệu cứu viện, vị trí của chúng ta sẽ bại lộ, đến lúc đó công chúa có thể gặp nguy hiểm."
 
 "Công chúa ở trong mắt người ngoài đã chết, nếu như lại chết cũng sẽ không có người để ý, cũng không nhấc nổi bất kỳ gợn sóng nào."
 
 Thái Vi lập tức lắc đầu nói.
 
 Người chết rồi lại chết thêm một lần đương nhiên sẽ không gây ra sóng gió gì.
 
 "Chúng ta không cần lo lắng cho sự an toàn của Nhâm lão và Tả lão, với thực lực của bọn họ phát ra tín hiệu trợ giúp không thành vấn đề."
 
 Mộ Dung Khinh Trân mở miệng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm đình viện.
 
 Cho dù Lỗ Nguyên và Thái Kinh Đào liên thủ cũng không có khả năng áp chế hai người Nhậm Vi An, nàng không biết đối phương lấy đâu ra lòng tin.
 
 "Chẳng lẽ chung quanh còn có cao thủ."
 
 Mộ Dung Khinh Trần nhíu mày. "Giết chúng ta, hai người các ngươi liên thủ có thể làm được sao?"
 
 Tả Vân lạnh lùng nói.
 
 "Là làm không được, ta cũng chỉ nói như vậy, bất quá hai vị cũng không bắt được ta, sao không tới đây là ngừng?”
 
 Lỗ Nguyên nói với Tả Vân Lãnh.
 
 "Nhâm huynh, ngươi ngăn Thái Kinh Đào, ta tới tháo đầu hắn xuống."
 
 Tả Vân Lãnh nói chuyện, thân hình đột nhiên bắn ra, bàn tay hóa trảo hung hăng chộp tới đầu Lỗ Nguyên.
 
 "Dạ Đế các hạ sẽ không nhìn ta bị bắt đi!"
 
 Lỗ Nguyên đứng bất động, miệng nói một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận