Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 615: Tiếp ta một đao, không chết, ngươi có thể rời đi

Chương 615: Tiếp ta một đao, không chết, ngươi có thể rời điChương 615: Tiếp ta một đao, không chết, ngươi có thể rời đi
 
 Chương 615: Tiếp ta một đao, không chết, ngươi có thể rời đi
 
 Trên một quan đạo có hai chiếc xe ngựa đang tiến về phía trước.
 
 Lục Hóa Viễn và Nạp Lan Dung Yên ở trong một chiếc xe ngựa.
 
 Trong ba tên đại hán theo hắn có một tên đang đánh xe ngựa.
 
 Về phần Lãnh Hối Thiện và Thiên Thiên Vũ đã bị trói buộc tu vi, đang ngồi trên một cỗ xe ngựa khác, một người trông coi bọn Lãnh Hối Thiện, một người đánh xe.
 
 "Nạp Lan cô nương, thời điểm ở Lĩnh Nam quận ngươi liền đầu nhập vào Bạch Sầu Phi, trợ giúp Bạch Sầu Phi thành lập Kim Phong Tế Vũ Lâu Lĩnh Nam quận."
 
 "Sau đó Bạch Sầu Phi đến Kinh sư, Nạp Lan cô nương cũng đi theo đến Kinh sư, có thể thấy được Bạch Sầu Phi rất tín nhiệm ngươi."
 
 "Han là ngươi biết rất nhiều bí mật của Thiên Nhai Các."
 
 "Ta rất muốn biết, không biết Nạp Lan cô nương có thể nói ra không?”
 
 Lục Hóa Viễn nhìn Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 "Lục tiên sinh, ta chỉ là người ngoài, có nhiều chuyện Bạch Sầu Phi sẽ không nói với ta.
 
 "Bất quá ta biết Thiên Nhai các rất cường đại, muốn nhắc nhở Lục tiên sinh, có một số việc đã làm thì không thể vãn hồi!"
 
 Nạp Lan Dung Yên mở miệng nói.
 
 Nàng biết rất nhiều chuyện, cho nên biết sự cường đại của Thiên Nhai Các đằng sau Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 "Không nghĩ tới Nạp Lan cô nương lại uy hiếp ta, ta có chút bội phục Nạp Lan cô nương."
 
 "Nhưng người thông minh, phải nên biết ta có rất nhiều phương pháp để cho ngươi nói ra."
 
 Lục Hóa Viễn híp mắt nhìn Nạp Lan Dung Yên.
 
 "Đúng là có rất nhiều biện pháp, nhưng Lục tiên sinh không nên làm khó một tiểu nữ tử như ta, ngươi rõ ràng hai vị kia là người Thiên Nhai Các, bọn họ biết nhiêu hơn ta, sao Lục tiên sinh không hỏi bọn họ?"
 
 Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 Nàng cũng muốn dò xét ý nghĩ của Lục Hóa Viễn.
 
 "Chính vì bọn họ là người Thiên Nhai Các cho nên ta mới không hỏi, rất nhiều thế lực vì phòng ngừa bí mật bị tiết lộ mà ẩn giấu một ít thủ đoạn đặc thù."
 
 Huống hồ giết đối phương, có thể sẽ hoàn toàn đối địch với Thiên Nhai Các.
 
 "Sở Thiên Đường chúng ta có thể đối địch với Kim Phong Tế Vũ Lâu, nhưng tốt nhất vẫn không nên đối địch với Thiên Nhai Các."
 
 "Không phải vừa roi Nạp Lan cô nương còn nhắc nhở ta sao?"
 
 Lục Hóa Viễn nhẹ giọng nói.
 
 Đột nhiên xe ngựa phía trước ngừng lại khiến cho xe ngựa này cũng ngừng lại.
 
 Lục Hóa Viễn khẽ cau mày. "Là ngươi!"
 
 Đại hán lái xe phía trước nhìn thấy Phó Hồng Tuyết giữa đường, đồng tử co lại, lớn tiếng nói.
 
 Hắn đã gặp quán trà, đại nhân còn muốn thu nạp đối phương.
 
 Nhưng bây giờ đối phương lại chặn trước xe ngựa, hắn tưởng rằng đối phương đã nghĩ thông suốt.
 
 "Ngươi tới đầu nhập vào đại nhân sao? Xem ra ngươi rất thức thời!"
 
 Đại hán nhìn Phó Hồng Tuyết nói.
 
 Phó Hồng Tuyết bình tĩnh, đôi mắt dưới nón lá giống như một đầm nước, không hề có sức sống.
 
 "Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu!"
 
 Giờ phút này, một tên đại hán khác từ thùng xe đi ra, lạnh giọng nói:
 
 "Cản đường chúng ta, ngươi muốn làm gì?"
 
 "Giết người!"
 
 Giọng nói lạnh như băng của Phó Hồng Tuyết truyền tới bên tai bọn họ.
 
 "Muốn chết!"
 
 Hai tên đại hán quát to một tiếng, một người cầm trường kiếm vọt tới, kiếm quang sắc bén hung ác hướng thẳng ngực Phó Hồng Tuyết.
 
 "Tên què chết tiệt dám ngông cuồng, chết cho ta!"
 
 Tên đại hán còn lại quát to, chân đạp càng xe nhảy lên tung một quyền công kích Phó Hồng Tuyết.
 
 Chỉ là bọn hắn tới gân Phó Hồng Tuyết.
 
 Trường đao đen kịt trong tay Phó Hồng Tuyết chém ra.
 
 Ánh đao lóe lên!
 
 Hai tên đại hán trực tiếp ngã nhào ra đất.
 
 Lúc này, Lãnh Hối Thiện và Bạch Thiên Vũ đi ra khỏi xe ngựa, bước tới bên cạnh Phó Hồng Tuyết.
 
 Lục Hóa Viễn cũng xuất hiện trước xe ngựa.
 
 Hắn nhìn thoáng qua Phó Hồng Tuyết đội nón lá trước mặt, rồi nhìn thoáng qua hai cỗ thi thể ngã trên mặt đất, đồng tử đột nhiên co lại.
 
 "Đao thật nhanh, không nghĩ tới ta lại nhìn lầm, ngươi là ai, đến từ phương nào?”
 
 Lúc Lục Hóa Viễn nói chuyện, tên đại hán còn lại kéo Nạp Lan Dung Yên xuống xe ngựa.
 
 Nhìn thi thể hai đồng bạn trên mặt đất và Phó Hồng Tuyết, sắc mặt hắn đại biến nhưng lại không nhúc nhích.
 
 Tuy rằng hai người chết có thực lực không bằng hắn, nhưng chênh lệch không lớn, đối phương dùng một đao chém giết hai người thì giết hắn cũng chỉ là chuyện một đao.
 
 "Ngươi không nên bắt ba người này?"
 
 Phó Hồng Tuyết nhìn Lục Hóa Viễn đạo.
 
 "Ngươi đến từ Thiên Nhai các?"
 
 Lục Hóa Viễn nghe Phó Hồng Tuyết nói, đồng tử chợt co lại, giống như nghĩ tới điều gì đó. "Bọn họ hẹn gặp ngươi?”
 
 Cùng lúc, Lục Hóa Viễn giậm chân, thân thể lao tới.
 
 Khi đối địch, kẻ ra tay trước sẽ chiếm tiên cơ.
 
 Đặc biệt là cường giả quyết đấu, tiên cơ chính là cơ hội, huống hồ hắn muốn thăm dò thực lực của Phó Hồng Tuyết.
 
 Hắn không cảm giác được thực lực của đối phương nên phải thử thăm dò.
 
 Khí kình lưu chuyển trong không khí, Lục Hóa Viễn ra tay như một tia chớp.
 
 Lục Hóa Viễn tu luyện Hải Kình Mãng Kinh, khí kình bao bọc khiến thân hình của hắn như bành trướng thêm một phân, khiến cho người ta có cảm giác dũng mãnh.
 
 Lục Hóa Viễn trông như thư sinh nhưng lại thi triển công pháp bá đạo.
 
 Tạo cho người ta một cảm giác quá tương phản.
 
 Lúc tới gần Phó Hồng Tuyết, hắn tung một quyền.
 
 Quyền kình giống như cự kình cuồng bạo trong biển rộng mang đến cảm giác áp bách rất mạnh.
 
 Lúc này, trường đao trong tay Phó Hồng Tuyết cũng chém ra, đao mang mang theo hàn ý thấu xương, đao khí tạo thành phong bạo ma sát với không khí phát ra tiếng rít gào cường hãn.
 
 Đao mang và nắm tay va chạm!
 
 Bùm!
 
 Một tiếng nổ lớn vang lên.
 
 Sau một kích, Lục Hóa Viễn lui về phía sau, giữ khoảng cách nhất định với Phó Hồng Tuyết.
 
 Hắn đã biết thực lực của đối phương không dưới hắn.
 
 Bởi vì đối phương không có vận dụng quá nhiều khí kình liền ngăn trở một quyền hung mãnh của hắn.
 
 "Thật sự không nghĩ tới thực lực của các hạ lại mạnh như thế, ta giao Nạp Lan Dung Yên cho ngươi, chúng ta kết thúc chuyện này?"
 
 Lục Hóa Viễn nhìn Phó Hồng Tuyết nói.
 
 Phó Hồng Tuyết ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua nón lá nhìn Lục Hóa Viễn, lạnh giọng nói:
 
 "Tiếp một đao của ta, không chết, ngươi có thể rời đi!"
 
 Nghe Phó Hồng Tuyết nói, ánh mắt Lục Hóa Viễn trở nên sắc lạnh.
 
 Một đaol
 
 Đối phương đang sỉ nhục hắn!
 
 Lục Hóa Viễn Hắn bước vào Thiên Nhân cửu nạn từ mười lăm năm trước, về sau không có xuất thủ qua.
 
 Người bên ngoài đều cho rằng hắn không có đột phá đến đan điền Hóa Hải.
 
 Nhưng thực tế năm năm trước hắn đã đạt tới Đan Điền Hóa Hải rồi.
 
 Hắn không tin mình không tiếp được một đao của Phó Hồng Tuyết.
 
 Phó Hồng Tuyết nói như thế khiến hắn cảm giác bị sỉ nhục. Bùm!
 
 Thời điểm hắn suy nghĩ, khí tức trên người Phó Hồng Tuyết bắt đầu kéo lên, sau lưng xuất hiện một cỗ đao thế, đao thế ngưng tụ thành một thanh trường đao đen kịt.
 
 Phó Hồng Tuyết ngưng tụ ra thần thế, chính là đao của hắn.
 
 "Trong biển ngưng thần!"
 
 Nhìn thấy đao ảnh khủng bố sau lưng Phó Hồng Tuyết, Lục Hóa Viễn hoảng hốt, nỗi sợ hãi từ trong lòng hắn trào dâng, đối phương lại là cường giả trong biển ngưng thần.
 
 Sau khi chiến đấu với trang chủ Hoắc gia trang, Phó Hồng Tuyết lĩnh ngộ mấy ngày, đã thành công đột phá đến trong biển ngưng thần.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận