Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 459: Âu Dương Hùng, tại sao người chết là ta

Chương 459: Âu Dương Hùng, tại sao người chết là taChương 459: Âu Dương Hùng, tại sao người chết là ta
 
 Chương 459: Âu Dương Hùng, tại sao người chết là ta
 
 "Các ngươi là ai?"
 
 Liễu Mục Phong dừng lại nhìn bốn người trước mặt, trâm giọng nói.
 
 Ba người phía sau hắn cũng dừng bước.
 
 Ánh mắt cảnh giác nhìn bốn người ngăn cản bọn họ.
 
 "Chỉ muốn ngăn cản mấy vị, để Dạ Đế và Nhật Hậu giải quyết một chút, bọn họ có ân oán cá nhân với Au Dương Hùng."
 
 Lão giả tên Lỗ Nguyên mở miệng nói.
 
 An oán cá nhân?"
 
 Ánh mắt Liễu Mục Phong hơi trợn, lóe hàn quang sắc bén.
 
 Trong bàn tay xuất hiện một luồng khí kình màu xanh, trong nháy mắt giơ tay chộp tới mặt lão giả, tốc độ cực nhanh.
 
 Động thủ trong nháy mắt.
 
 Phía sau hắn có một người cầm trường côn, khí kình trên người giống như nước lũ tuôn trào, có từng tiếng sấm trầm thấp phát ra từ cơ thể hắn.
 
 "Hỗn nguyên, lôi côn!"
 
 Người nọ quát khẽ một tiếng, thân hình vượt qua Liễu Mục Phong.
 
 Một côn nện xuống, khí kình cường đại giống như cơn lốc, nhấc lên một trận cuồng phong, trường côn giống như lôi điện oanh kích về phía lão giả.
 
 Một chiêu chiếm tiên cơ, lão giả liền biến sắc.
 
 "Cổ pháp, Chuy Sơn Cương!"
 
 Lão giả khẽ quát một tiếng, khí huyết quanh thân lưu chuyển, toàn bộ thân thể giống như biến lớn gấp đôi, khí huyết nháy mắt bộc phát ra, hóa thành cương khí huyết sắc.
 
 Bùm!
 
 Lôi côn cuồng bạo chạm vào cương khí huyết sắc tạo ra từng gợn sóng.
 
 Một kích không đắc thủ, cao thủ côn pháp kia rút côn về, trường côn giống như một thanh trường thương trực tiếp đâm tới.
 
 "Phá cho tat"
 
 Lực lượng khổng lồ tập trung vào một điểm, hung hăng đâm vào vòng bảo hộ.
 
 Rồi sau đó cương khí huyết sắc liền phát ra tiếng bạo liệt, đầu côn nhanh như chớp đậm tới đầu lão giả kia.
 
 Đối mặt với công kích mãnh liệt như vậy, lão giả giậm chân thật mạnh, mặt đất rạn nứt, sau đó đánh ra một quyền.
 
 Khí kình trên nắm tay tăng vọt. Âm!
 
 Nắm tay va chạm với trường côn.
 
 Thân hình hai người đồng thời thối lui, nhưng không lui nhiều lắm.
 
 Nhưng từ điểm này có thể thấy thực lực của lão giả mạnh hơn người xuất côn một ít, dù sao một người dùng vũ khí, một người dùng nắm tay công kích.
 
 "Thiên Lôi Đường Lôi Trận Phong, Can Khôn Lôi Kích Côn Pháp quả nhiên không tâm thường."
 
 Lão giả nhìn người ra tay nói.
 
 "Các hạ là ai? Hẳn không phải người của Thiên Nhai Các."
 
 Lúc này Liễu Mục Phong nhìn lão giả nói.
 
 Vừa mới ra tay thăm dò, thực lực của đối phương rất mạnh, khí huyết và khí kình đã bày ra một lần, rõ ràng là cảnh cáo bọn hắn.
 
 "Dạ Đế là bằng hữu của chúng ta, ra tay trợ giúp bằng hữu mà thôi."
 
 Lão giả không có báo ra danh hiệu của mình mà chỉ nói như vậy.
 
 Nghe được lời của lão giả, ánh mắt Liễu Mục Phong ngưng tụ, mắt nhìn sang Quách Tái Hưng bên cạnh muốn xem suy nghĩ của hắn.
 
 Lúc này Quách Tái Hưng lại nhìn về phía Âu Dương Hùng.
 
 Đúng lúc nhìn thấy Âu Dương Hùng bị Dạ Đế vỗ trúng, khí kình quanh thân tan rã.
 
 Thân hình Nhật Hậu chợt lóe, nhân cơ hội vỗ một chưởng vào ngực đối phương.
 
 Âm!
 
 Trên thân thể Âu Dương Hùng xuất hiện một tầng khí kình huyết sắc, ngăn chặn một kích này.
 
 Khóe miệng tràn máu tươi muốn xoay người chạy trốn.
 
 Nhưng Dạ Đế ngăn cản đối phương, lại đánh ra một chưởng, Âu Dương Hùng nâng bàn tay đón đỡi
 
 "Nát!"
 
 Dạ Đế khẽ quát một tiếng.
 
 Khí kình trong lòng bàn tay Âu Dương Hùng nổ tung, mạch máu trên cánh tay nổ tung, hắn phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
 
 "Cứu Âu Dương Hùng trước!"
 
 Quách Tái Hưng âm thầm truyền âm.
 
 Bọn họ đến đây giết người khác, nhưng cuối cùng lại bị người khác giết ngược lại một người, càng sỉ nhục hơn.
 
 "Các ngươi là bằng hữu, vậy có thể cùng chết."
 
 Quách Tái Hưng giậm chân xuống, thân hình nháy mắt vọt ra, tay nắm trường đao sau đó chém về phía lão giả.
 
 Thân hình Liễu Mục Phong chuyển hướng lướt về phía Dạ Đế.
 
 Đao khí hóa thành một đạo đao mang trong chém tới trước mặt lão giả.
 
 Bất quá một đao này vẫn bị lão giả ngăn cản. "Ngươi cho rằng hắn có thể cứu người sao?"
 
 Lão giả cười lạnh một tiếng.
 
 Lúc Liễu Mục Phong động thì có một bóng người màu trắng theo sát phía sau, đưa tay vỗ về phía sau Liễu Mục Phong.
 
 Chưởng lực mang theo một cỗ khí kình nóng bỏng, Liễu Mục Phong cả kinh xoay người tung một chưởng.
 
 Hai người còn lại cũng bị ngăn chặn.
 
 Trong lúc nhất thời, Liễu Mục Phong căn bản không thể trợ giúp Âu Dương Hùng.
 
 Mà sắc mặt Âu Dương Hùng cực kỳ khó coi.
 
 Chưởng pháp của Dạ Đế bá đạo, có chút tượng tự với công pháp của hắn, một mình hắn đã không thể ứng phó với Dạ Đế, bây giờ còn có thêm Nhật Hậu đột ngột xuất thủ khiến khí kình của hắn nhanh chóng tiêu hao.
 
 Nếu như không phải hắn có khí huyết cường hãn thì căn bản không thể kiên trì đến bây giờ.
 
 Ánh mắt nhìn về phía bốn người đi cùng bọn họ.
 
 Âu Dương Hùng lộ vẻ bi thảm, hắn có chút không rõ vì sao chỉ có mình bị hai người vây công, bản thân hắn cũng không phải người mạnh nhất trong năm người.
 
 Âm!
 
 Trong khoảnh khắc hắn phân tâm thì đã trúng một chưởng của Dạ Đế.
 
 Phốc!
 
 Hắn phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi hóa thành huyết tiễn bắn tới Nhật Hậu ở trước mặt.
 
 Nhật Hậu lách mình biến mất trước mặt hắn.
 
 Công kích bằng huyết tiễn thất bại, người lại xuất hiện trước mặt hắn.
 
 Bàn tay Nhật Hậu thò ra vỗ một chưởng vào vị trí trái tim Âu Dương Hùng.
 
 Bùm!
 
 Khí kình muốn đánh nát tâm mạch của Âu Dương Hùng.
 
 Các ngươi cũng quá coi thường Âu Dương Hùng ta, cho dù chết ta cũng phải kéo một cái đệm lưng.
 
 "Khí hải thôn thiên kình."
 
 Âu Dương Hùng khẽ quát một tiếng há mồm hút, khí kình lưu chung quanh giống như gió lốc tràn vào trong cơ thể hắn.
 
 Khí kình mà Nhật Hậu vừa mới đánh vào ngực hắn bị cỗ hấp lực này kéo tới đan điền.
 
 Không chỉ có khí kình chung quanh mà ngay cả kinh mạch, gân cốt, máu thịt trong cơ thể hắn đều đang tụ tập năng lượng.
 
 Gaol
 
 Sau đó Âu Dương Hùng gầm nhẹ một tiếng.
 
 Khí kình cuồng bạo từ trong miệng hắn bắn ra.
 
 Cỗ khí kình này giống như sóng biển trùng kích ma sát với không khí phát ra tiếng nổ lốp bốp. Sắc mặt Nhật Hậu đối diện hắn lại biến đổi, khí kình quanh thân nhanh chóng bảo ve thân thể, hình thành khí cương.
 
 Nhưng lực phòng ngự khí cương hình thành khẩn cấp hơi kém nên nhanh chóng xuất hiện vết rách.
 
 Mắt thấy Nhật Hậu sắp không chịu nổi.
 
 Âm!
 
 Lúc này Dạ Đế ở phía sau ra tay.
 
 Lực lượng cuồng bạo giống như đất đá chảy vào trong cơ thể Âu Dương Hùng, va chạm với khí kình trong cơ thể hắn.
 
 Âm!
 
 Có tiếng trâm đục từ trong cơ thể vang lên, khí kình phun trào đột nhiên dừng.
 
 Phốc!
 
 Âu Dương Hùng hộc máu, ánh mắt nhìn về phía Dạ Đế đằng sau rồi lại nhìn về phía Nhật Hậu trước mặt.
 
 Lúc này khóe miệng Nhật Hậu có máu tươi, đối phương dồn hết lực lượng tung một kích, nàng sơ suất nên đã bị thương.
 
 Nếu như không phải Dạ Đế kịp thời ra tay ngăn cản thì thương thế của nàng sẽ càng nặng hơn.
 
 Âu Dương Hùng quỳ một gối xuống, một tay chống mặt đất.
 
 Trong lòng hắn tràn ngập bi ai.
 
 Hắn không nghĩ tới một cự đầu Trấn Phủ Ti như mình, một võ giả Thiên Nhân Cửu Nan lại phải chết ở chỗ này.
 
 Hắn có chút không cam lòng.
 
 Tại sao chỉ có một mình hắn bị giết?
 
 Hắn khó hiểu nhưng không ai trả lời hắn.
 
 Bùm!
 
 Thân thể ngã nhào ra đất, sau đó khí tức biến mất.
 
 Trong lúc nhất thời, bau không khí trở nên yên tĩnh.
 
 Lúc này Liễu Mục Phong giơ tay hút lấy thi thể Âu Dương Hùng rồi quát khẽ một tiếng:
 
 "Đi
 
 Nói xong lập tức chạy mất.
 
 Ba người còn lại cũng nhanh chóng theo sau.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận