Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 369: Thiên Nhân cảnh, đánh lén

Chương 369: Thiên Nhân cảnh, đánh lénChương 369: Thiên Nhân cảnh, đánh lén
 
 Chương 369: Thiên Nhân cảnh, đánh lén
 
 Bên ngoài trang viên.
 
 Mắt Tô Thần lóe hàn mang.
 
 Thái Hư chân nhân và Kim Ngọc Lăng đều muốn lợi dụng hắn.
 
 Thái Hư chân nhân hẳn là nhằm vào Tứ hoàng tử.
 
 Hiện giờ Sơn Hà Môn của Tô Thần đã trở thành môn phái đệ nhất Lĩnh Nam quận.
 
 Thực lực và thanh thế đều có.
 
 Thái Hư chân nhân thu hắn làm đệ tử ký danh sẽ không cần trả giá bất kỳ cái giá nào cũng có thể bắt lấy Sơn Hà Môn.
 
 Còn có thể lợi dụng Sơn Hà Môn khuếch trương ra bên ngoài.
 
 Về phần Kim Ngọc Lăng, muốn lợi dụng Tô Thần đối phó Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Một khi mình bên này trợ giúp Kim Ngọc Lăng bắt được Bạch Sầu Phi.
 
 Như vậy kế tiếp hắn chỉ có thể dựa vào Kim Ngọc Lăng để chống đỡ lửa giận của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Nhưng Kim Ngọc Lăng lại không biết Tô Thân chính là chủ nhân chân thật sự đứng phía sau Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Hắn gài bẫy Tô Thần cũng là Tô Thần đang gài bẫy hắn.
 
 Sau đêm nay.
 
 Kim Ngọc Lăng sẽ biến mất khỏi Lĩnh Nam quận.
 
 Tô Thần nhanh chóng tiến về phía Kim Phong Tế Vũ Lâu ở Lĩnh Nam quận.
 
 Hẹn Bạch Sầu Phi gặp mặt ở thuyền hoa đêm nay.
 
 Về phần hành tung của Quan Thất, hẳn là bị theo dõi chặt. không thể động đây trước.
 
 Cho nên Tô Thần an bài Hướng Ứng Thiên ra tay.
 
 Lần trước ở Khánh Thành, Hướng Ứng Thiên không ra tay, gần đây đang chuẩn bị đi ngoại quận.
 
 Đúng lúc nhân cơ hội hiện thân.
 
 Sắp xếp xong xuôi, Tô Thần rời khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu đi tới bên thuyền hoa.
 
 Trong chốc lát mập mạp cũng tới chỗ thuyên hoa.
 
 "Chưởng giáo, đã giao khế đất cho Âm Khoát Hải!"
 
 Tâm tình mập mạp có chút mất mát.
 
 Hắn dựa theo chỉ thị của Tô Thần, bắt đầu chèn ép tiên trang của Kim Tiền bang, nhưng còn chưa bao lâu thì Tô Thần liên bán tiền trang cho Kim Tiền bang.
 
 "Không nên mất mát, hôm nay mất đi là vì ngày mai đạt được, huống hồ lần này bọn họ ra giá gấp đôi!"
 
 "Có tiền rồi ngươi cần tiếp tục khuếch trương tiền trang." Tô Thần vỗ vai mập map nói.
 
 "Chưởng giáo, là thật sao?"
 
 Mập mạp nghe vậy mở miệng nói.
 
 “Ngày mai ngươi sẽ bận rộn hơn!"
 
 "Nhớ kỹ, tiền trang của Sơn Hà Môn ta cũng không thể vẻn vẹn chỉ làm ở Lĩnh Nam quận, chín quận phương bắc rất lớn!"
 
 "Ngươi về trước đi!"
 
 Nói xong Tô Thần phân phó.
 
 Đêm nay ở thuyền hoa sẽ phát sinh một trận đại chiến.
 
 Mập mạp ở lại đây có chút nguy hiểm.
 
 Mập mạp gật đầu, nhanh chóng rời đi.
 
 Sau khi mập mạp rời đi, Tô Thần đi sâu vào khoang thuyền.
 
 Sâu trong khoang thuyền.
 
 Âm Khoát Hải nhìn thấy Tô Thần tiến vào liền nói:
 
 "Tô chưởng giáo, lúc này chúng ta không nên gặp mặt mới tốt, miễn cho Bạch Sầu Phi nghi ngời”
 
 "Đúng là như thế, bất quá ta muốn xác nhận một chút, Âm trưởng lão ngươi có mang một nửa tiền không!"
 
 "Đừng để ta giúp các ngươi hẹn người tới, các không thương lượng được với đối phương rồi cũng không đưa tiền cho ta."
 
 Tô Thần nhìn Âm Khoát Hải nói.
 
 "Tô chưởng giáo cứ yên tâm, tiền ở trên người ta, chỉ cần Bạch Sầu Phi đến ta sẽ đưa tiên cho Tô chưởng giáo!"
 
 "Đương nhiên chúng ta cũng phải xác nhận Quan Thất không rời khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Âm Khoát Hải nhìn Tô Thần nói.
 
 "Được!"
 
 "Vậy thì ta an tâm rồi."
 
 Tô Thần không nói gì nữa, quay người đi lên lầu.
 
 Nhìn bóng dáng Tô Thần rời đi.
 
 Âm Khoát Hải nở nụ cười lạnh, Bạch Sầu Phi không đến được thuyền hoa này.
 
 Bởi vì đêm nay không phải động thủ ở thuyền hoa mà động thủ trên đường Bạch Sầu Phi đến thuyền hoa.
 
 Ban đêm, Lĩnh Nam quận thành vẫn đèn đuốc vẫn sáng trưng, đường phố sáng như ban ngày.
 
 Một chiếc xe ngựa chạy chậm trên đường phố.
 
 Đúng là xe ngựa của Bạch Sầu Phi.
 
 Ở trong xe ngựa không chỉ có Bạch Sầu Phi, còn có Nạp Lan Dung Yên. "Lâu chủ, thời điểm này rời khỏi Kim Phong Tế Vũ Lâu có chút không sáng suốt!"
 
 "Chuyện Tô Thần mời ngài ta cảm giác không đơn giản!"
 
 Nạp Lan Dung Yên ngôi đối diện Bạch Sầu Phi nói.
 
 Tô Thần đột nhiên mời Bạch Sầu Phi vào buổi tối, Nạp Lan Dung Yên cảm giác sự tình có chút kỳ quái, nhưng Bạch Sầu Phi vẫn muốn đến chỗ hẹn.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 "Có một số việc bây giờ ngươi còn không rõ, sau này ngươi sẽ biết!"
 
 Bạch Sầu Phi thu hồi tâm mắt, nhìn Nạp Lan Dung Yên đáp.
 
 Nạp Lan Dung Yên không hiểu ý Bạch Sầu Phi.
 
 Nàng đang muốn hỏi thì...
 
 Xi!
 
 Ngựa kéo xe đột nhiên gào thét một tiếng, sau đó thân hình dừng lại.
 
 Hai người trong xe ngựa không khỏi lắc lư.
 
 "Xem ra đã xảy ra chuyện?”
 
 Bạch Sầu Phi bình tĩnh nói.
 
 "Lâu chủ, phía trước có mấy người chặn đường!"
 
 Người đánh xe mở miệng nói.
 
 Sắc mặt Bạch Sầu Phi và Nạp Lan Dung Yên hơi đổi.
 
 "Lâu chủ, có người muốn động thủ với chúng tal"
 
 Nạp Lan Dung Yên mở miệng nói.
 
 "Đúng vậy, ta rất muốn nhìn xem là ai động thủ với chúng ta."
 
 Lúc Bạch Sầu Phi nói chuyện đã vén rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
 
 Ở bên ngoài có ba người, cầm đầu là thanh niên mặc cẩm bào, chính là Diêm Huyền đến từ Thiên Hạ Minh.
 
 "Nếu Bạch lâu chủ đã đến, vậy thì mời xuống xe ngựa, Diêm mỗ đã chờ lâu!"
 
 Diêm Huyền cầm đầu mở miệng nói.
 
 Trong lúc hắn nói chuyện thì có bóng người từ lầu các bên đường vọt xuống.
 
 Người này nhấc chân đạp, một cỗ khổng lồ khí kình khổng lồ phát ra.
 
 Tiếng xé gió vang lên!
 
 Bùm!
 
 Khí kình cường đại oanh kích xe ngựa, xe ngựa bị chia thành hai.
 
 Có hai bóng người từ trong xe ngựa lao ra.
 
 Xa phu đánh xe bị khí kình đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu tươi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
 
 "Diêm Huyền!"
 
 Nạp Lan Dung Yên nhìn Diêm Huyền mở miệng nói. Khi nói chuyện đã gửi tín hiệu cầu cứu.
 
 Xil
 
 Một đạo kiếm quang trực tiếp cắt đứt pháo hoa trong tay nàng.
 
 Người ra tay chính là một nam tử ôm kiếm đứng bên đường.
 
 "Đừng lộn xộn, lại động cái nữa ta một kiếm giết ngươi!"
 
 Nam tử ôm kiếm nhìn Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 Nhưng hắn vừa dứt lời thì xa xa có mấy tia pháo hoa phóng lên.
 
 Thám tử Kim Phong Tế Vũ Lâu ở phân tán khắp Lĩnh Nam quận.
 
 "Lâu chủ!"
 
 Nạp Lan Dung Yên lo lắng nhìn về phía Bạch Sầu Phi bên cạnh.
 
 Lúc này Bạch Sầu Phi rất bình tĩnh.
 
 "Diêm Huyền, chuyện bên này Kim Phong Tế Vũ Lâu đã biết, các ngươi không muốn ra khỏi Lĩnh Nam quận sao?”
 
 Bạch Sầu Phi nhìn Diêm Huyền nói.
 
 Sự tình nằm ngoài dự liệu của hắn.
 
 Vốn còn tưởng rằng người ra tay đối phó hắn sẽ là Kim Ngọc Lăng của Kim Tiền bang, không nghĩ tới lại là Diêm Huyền của Thiên Hạ Minh.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu biết thì thế nào, ngươi muốn trông cậy vào Quan Thất sao? Phỏng chừng hắn hiện cũng gặp phải đối thủ rồi."
 
 Diêm Huyền mở miệng nói.
 
 "Như vậy sao? Thật sự tính toán hay, xem ra là các ngươi an bài Tô chưởng giáo hẹn ta."
 
 Bạch Sầu Phi nhìn Diêm Huyền nói.
 
 "Ngươi tin nhâm người rồi!"
 
 Diêm Huyền nói.
 
 Bên kia, Tô Thân bên một mực chờ đợi Bạch Sầu Phi đến.
 
 Đột nhiên nhìn thấy pháo hoa trên bầu trời, đồng tử co lại.
 
 "Nửa đường động thủ rồi!"
 
 Sắc mặt Tô Thần trở nên âm trâm.
 
 Lúc này, Âm Khoát Hải đi tới trước mặt Tô Thần.
 
 "Tô chưởng giáo, lần này đa tạ ngươi, nhưng mà Bạch Sầu Phi không tới thuyên hoa cho nên ước định giữa chúng ta không có hiệu lực."
 
 “Ta sẽ không lưu lại nơi này!"
 
 Âm Khoát Hải nói xong xoay người chuẩn bị rời đi.
 
 Thế nhưng sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, vì có một thanh trường đao đâm xuyên qua ngực hắn.
 
 "Ngươi!" Hắn muốn nói gì đó nhưng lại có một bàn tay rơi vào trên đầu hắn, đánh đầu hắn lún xuống cổ. "Cường giả Thiên Nhân cảnh bị đánh lén cũng sẽ chết!" Tô Thân chậm rãi rút Tế Vũ Đao khỏi thân thể đối phương, lạnh giọng nói. Chuong 370: Thien Ha Minh, Thien Hoa duong chu
 
 Lục soát thi thể là chuyện cần làm sau khi giết người.
 
 Tô Thần thuận lợi lấy lại khế đất mà mập mạp đã giao, còn lấy một xấp ngân phiếu.
 
 Bốp! Bốp!
 
 Sau đó hắn vỗ tay, có hai người xuất hiện.
 
 "Chưởng giáo!"
 
 Hai người khom người nói.
 
 "Xử lý hai thi thể này đi.
 
 Tô Thân hướng về phía hai người phân phó.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Hai người nhanh chóng kéo thi thể Âm Khoát Hải đi.
 
 "Nửa đường ra tay, Kim Ngọc Lăng vẫn rất cẩn thận, chỉ là không biết ngươi sẽ mời người như thế nào ra tay."
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Hắn nhanh chóng rời khỏi thuyên hoa hướng về nơi có pháo tín hiệu.
 
 Ở chỗ tối, Tô Thần thay đồ dạ hành.
 
 Lúc này, bên trong một tòa lầu các ven đường.
 
 Kim Ngọc Lăng vắt tay sau lưng nhìn cảnh tượng trên đường phố, trong mắt có ý cười.
 
 Sau khi bắt được Bạch Sầu Phi, hẳn là hắn có thể hiểu rõ Kim Phong Tế Vũ Lâu và thế lực phía sau.
 
 "Kim bang chủ thật sự có thủ đoạn tốt!"
 
 "Bạch Sầu Phi chắc chắn bị bắt, còn không cần ngươi ra tay."
 
 Một người áo đen bên cạnh hắn nói.
 
 "Sự tình tiến triển rất thuận lợi nhưng Kim Phong Tế Vũ Lâu không tầm thường, lúc trước Bạch Thiên Vũ ở Khánh Thành chỉ có tu vi Luyện Phách cảnh!"
 
 "Nhưng cuối cùng lại thể hiện ra thực lực Thiên Nhân cảnh, có thể Bạch Sầu Phi này cũng vậy!"
 
 Kim Ngọc Lăng thu lại ý cười trên mặt, mở miệng nói:
 
 "Han là không có khả năng, Bạch Sầu Phi còn rất trẻ, tuổi như hắn mà đạt tới Thiên Nhân cảnh, thiên phú không tâm thường!"
 
 "Có thực lực như vậy hắn sẽ không khiêm tốn đâu."
 
 Người áo đen nói.
 
 "Hy vọng như thế, bên Quan Thất có chân nhân trấn áp hay không!"
 
 Kim Ngọc Lăng dò hỏi.
 
 Hắn mời Thái Hư chân nhân ra tay áp chế Quan Thất ở Kim Phong Tế Vũ Lâu. Với thực lực của Thái Hư chân nhân thì Quan Thất sẽ bị áp chế dễ dàng.
 
 Quan Thất không tới, có thể dễ dàng bắt lấy Bạch Sầu Phi.
 
 "Chân nhân đã ở bên ngoài Kim Phong Tế Vũ Lâu, chỉ cân Quan Thất xuất hiện sẽ bị trấn áp!" "Kim bang chủ có thể yên tâm!"
 
 Người áo đen nói xong đưa mắt nhìn về phía Bạch Sầu Phi trên đường phố.
 
 Đường phố trở nên yên tĩnh.
 
 Bạch Sầu Phi cùng Nạp Lan Dung Yên đứng cách Diêm Huyền không xa.
 
 Nạp Lan Dung Yên khẩn trương không thôi còn Bạch Sầu Phi thì bình thản.
 
 Hắn nhìn Diêm Huyền nói:
 
 "Diêm Huyền, ngươi cho là ngươi có thể mang ta đi?"
 
 "Chẳng lẽ Bạch lâu chủ muốn chờ Quan Thất tiên sinh?"
 
 "Đáng tiếc Quan Thất tiên sinh không tới được."
 
 Diêm Huyền nhìn Bạch Sầu Phi nói:
 
 "Đi theo chúng ta đi, thực lực của ngươi ngay cả Thần phách hợp nhất cũng không tới!"
 
 "Hai người trước mặt ngươi đều là võ giả Thân phách hợp nhất."
 
 Diêm Huyền mở miệng nói.
 
 Bạch Sầu Phi ra tay rất nhiều lần, thực lực thể hiện ra chỉ là Luyện Phách cảnh, quá bình thường. Hai tên cao thủ Thần phách hợp nhất xuất thủ hoàn toàn có thể mang Bạch Sầu Phi đi.
 
 "Hai tên Thần phách hợp nhất sao, chỉ với chút thực lực này mà muốn bắt ta."
 
 Bạch Sầu Phi thản nhiên nhìn thoáng qua người ra tay trước.
 
 "Xem ra Diêm Huyền ngươi điều tra về Kim Phong Tế Vũ Lâu chúng ta hơi ít."
 
 Bạch Sầu Phi nhìn Diêm Huyền nói.
 
 Lúc nói chuyện, Bạch Sầu Phi đột nhiên công kích đại hán đạp nát xe ngựa.
 
 Thân thể hóa thành tàn ảnh.
 
 Đồng tử trong mắt đại hán đột nhiên co rút lại, hắn chỉ nhìn thấy một tàn ảnh lướt tới.
 
 Sắc mặt đại biến, quát to một tiếng tung quyên.
 
 "Liệt Hổ Mãng Quyên!"
 
 Khí kình khổng lồ tạo thành một tiếng hổ gam công kích tàn ảnh.
 
 Còn thân hình hắn lại cấp tốc lui về phía sau.
 
 Bởi vì hắn căn bản không thấy rõ vị trí của đối phương.
 
 Chỉ có thể đáng ra một quyền.
 
 Quyền kình của hắn trực tiếp xuyên thấu tàn ảnh đánh vào khoảng không, không có trúng mục tiêu. Hắn nhìn thấy vài tàn ảnh ngón tay xuất hiện trước mặt rồi hướng về ngực.
 
 Đại hán nhanh chóng thu quyền nhưng mà không kịp, ngón tay đã điểm tại trái tim của hắn vị trí, một cỗ khổng lồ khí kình giống như rắn độc trực tiếp đâm vào trái tim.
 
 Một cơn đau dữ dội bùng phát, hắn lập tức nâng chân phải lên quét ngang về phía trước.
 
 Âm!
 
 Chân phải bị một bàn tay ngăn cản sau đó chân phải chịu lực phản chấn, thân thể bay ngược ra ngoài.
 
 Lắc lư một lúc mới ổn định thân hình.
 
 Nhưng khoảnh khắc ổn định được thân hình thì lại ngã nhào xuống đất, không kịp nói gì.
 
 Bạch Sầu Phi bình tĩnh thu tay về, trên đầu ngón tay còn lưu lại một chút máu tươi.
 
 Vừa rồi hắn dùng một ngón tay đâm xuyên trái tim đối phương.
 
 Trái tim bị xuyên thủng nhất thời không chết cho nên mới có thể tung một cước.
 
 Sau đó đưa mắt nhìn về phía nam tử ôm trường kiếm.
 
 "Kiếm của ngươi rất nhanh!"
 
 "Không biết là kiếm của ngươi nhanh hơn hay là ngón tay của ta nhanh hơn đây!"
 
 Sắc mặt nam tử ôm kiếm trở nên ngưng trọng.
 
 Tốc độ của Bạch Sầu Phi cả hắn cũng không bắt kịp.
 
 "Thực lực của ngươi tuyệt đối không phải Luyện Phách cảnh, ngươi ẩn giấu thực lực!"
 
 Nam tử ôm kiếm khẩn trương nói.
 
 Lúc này sắc mặt Diêm Huyền cực kỳ âm trầm, hắn điều tra rõ thực lực của Bạch Sầu Phi.
 
 Nhưng hiện tại thực lực của Bạch Sầu Phi lại không giống như hắn điều tra.
 
 Lúc trước Bạch Sầu Phi đã bước vào Thần phách hợp nhất.
 
 Tô Thần cho hắn đan dược, hắn cũng không có giữ lại mà phục dụng.
 
 May mắn một lần đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
 
 Chỉ là căn cơ của hắn không có thâm hậu như Lãnh Hối Thiện nên thực lực chỉnh thể yếu hơn Lãnh Hối Thiện rất nhiều.
 
 Nhưng mặc kệ như thế nào, thực lực của hắn đúng là Thiên Nhân cảnh.
 
 "Thiếu chủ thực lực của đối phương ở Thiên Nhân cảnh!"
 
 Lúc này có một người đi ra từ trong bóng tối, người này mặc thanh sam, cánh tay lộ ra, đưa mắt nhìn chằm chằm.
 
 "Han là ngươi vừa mới bước vào Thiên Nhân cảnh, khí kình còn chưa có lưu chuyển trôi chảy!"
 
 "Bất quá thực lực Thiên Nhân nhất nạn thật sự không tính là gì!"
 
 "Xem ngươi có thể tiếp một quyền của ta hay không."
 
 Âm!
 
 Còn chưa dứt thì nam tử đã giậm chân, khí kình nổ tung, nháy mắt vọt về phía Bạch Sầu Phi.
 
 Nam tử thanh sam không có vận dụng thân pháp, chỉ dùng lực lượng cường đại nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Bạch Sầu Phi đánh ra một quyền.
 
 Nam tử áo xanh vừa ra tay, khí tức giống như núi lửa. Khí kình như muốn thiêu đốt tất cả.
 
 "Thiên Hạ Minh! Đường chủ Thiên Hỏa Đường, Liệt Diễm Dương."
 
 Thấy người xuất hiện.
 
 Kim Ngọc Lăng trong lầu các nhẹ giọng nói:
 
 "Thiên Hạ Minh có ba đường chủ, không ngờ còn âm thầm phái người đến."
 
 Bạch Sầu Phi giao thủ với hắn, thân hình cấp tốc lui vê phía sau.
 
 Đối phương có khí kình hùng hậu, thực lực vượt qua Thiên Nhân nhất nạn, hắn không thể đối cứng.
 
 Nạp Lan Dung Yên quan chiến mà dựng tóc gáy, mặt nghẹn đến đỏ bừng, phổi như muốn nổ tung.
 
 Nàng bị một cỗ khí kình đẩy ra xa.
 
 Lúc Bạch Sầu Phi lui vê giúp nàng một tay!
 
 “Còn giúp đỡ người khác, ngươi lo cho chính mình đi."
 
 Nam tử thanh sam lạnh giọng gầm nhẹ, lại vọt tới lần nữa, nắm đấm hóa thành hỏa ảnh bao phủ tất cả đường lui của Bạch Sầu Phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận