Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 426: Chém giết, Thiên Sát Tu La

Chương 426: Chém giết, Thiên Sát Tu LaChương 426: Chém giết, Thiên Sát Tu La
 
 Chương 426: Chém giết, Thiên Sát Tu La
 
 "Vậy mà biết ta, các hạ cũng lộ ra bộ mặt thật đi."
 
 Niên tử được gọi là Viên Chấn Tuyết nhìn người áo đen nói.
 
 Người áo đen trầm mặc, tay nắm chặt trường kiếm, từ động tác có thể thấy được hắn rất kiêng ky Viên Chấn Tuyất.
 
 "Xem ra ngươi tình nguyện chết mới lộ mặt cũng không muốn lộ mặt vào lúc này."
 
 Viên Chấn Tuyết nhìn động tác của đối phương, đôi mắt vốn bình thản lóe hàn quang.
 
 Cảm nhận được sát ý trên người Viên Chấn Tuyết.
 
 Khí tức trên thân người áo đen cũng bắt đầu biến hóa:
 
 "Nghe đồn Tam Nguyên Cung Thanh Mạch Viên Chấn Tuyết tu hành một trong ngũ đại tuyệt học của Tam Nguyên Cung, Thiên Sát Tu La, ta rất muốn kiến thức một chút, có thể chết bởi tuyêt học Tam Nguyên cung, tại hạ chết cũng không tiếc."
 
 Giọng nói của người áo đen lúc này trở nên bình thản.
 
 Sát khí bắt đầu như thủy triều lấy hắn làm trung tâm ập về phía Viên Chấn Tuyết.
 
 Viên Chấn Tuyết bình thản thong dong nhưng cũng đã tăng khí kình bản thân lên đến cực hạn.
 
 Người áo đen muốn tung một kích toàn lực.
 
 Một kích như vậy, không động thủ thì thôi, một động thủ tất nhiên uy lực sẽ rất mạnh.
 
 Viên Chấn Tuyết cũng sẽ không để yên cho đối phương uẩn thế, chuẩn bị trạng thái mạnh nhất.
 
 Khí tức trên người Viên Chấn Tuyết bộc phát khiến thân hình người áo đen hơi lay động, nhưng bàn tay cầm kiếm của hắn rất vững.
 
 Trường kiếm trong tay hắn chém ra.
 
 Vị trí chém ra là trước trán của Viên Chấn Tuyết, hắn muốn đồng quy vu tận.
 
 Có lẽ chỉ đồng quy vu tận hắn mới có cơ hội sống sót.
 
 Đây là tìm đường sống trong chỗ chết.
 
 Xuất kiếm rồi thân hình cũng không dừng lại chút nào, hắn dùng một loại tốc độ mắt thường khó có thể theo kịp nhắm về phía Viên Chấn Tuyết.
 
 Nhìn thấy người áo đen ra tay, Viên Chấn Tuyết không chút suy tư, cái quạt trong tay nhẹ nhàng kép lại, sau đó trực tiếp điểm ra.
 
 Quạt xếp trong tay hắn không phải quạt xếp bình thường, là một vũ khí luyện từ Thiên ngoại huyền thiết, nếu như liên tục dùng khí kình bản thân uẩn dưỡng có thể trở thành vũ khí Khí cấp.
 
 Kendl
 
 Quạt xếp va chạm với trường kiếm của đối phương.
 
 Hai cỗ khí kình giao thoa.
 
 Thân hình người áo đen khẽ động, có máu từ cổ tay áo tràn ra nhưng mà thân thể hắn cũng không lui ngược lại còn tiến, nháy mắt vung kiếm chém ra, tạo thành một đạo kiếm quang bao phủ Viên Chấn Tuyết.
 
 Quạt xếp trong tay Viên Chấn Tuyết giống như chuồn chuồn lướt nước, toàn bộ điểm ở chỗ kiếm khí của đối phương phun trào, chấn nát kiếm khí của đối phương.
 
 Thân thể người áo đen nhoáng lên một cái.
 
 Tay phải cầm kiếm cũng xuất hiện một cỗ khí kình, trường kiếm suýt nữa rời tay.
 
 Thấy thế, tay trái của người áo đen đột nhiên điểm vài cái vào trong tâm mạch của mình, nhất thời một cỗ huyết khí khổng lồ bùng nổ, khí kình cũng tuôn trào.
 
 Bàn tay đối phương lại nắm chặt trường kiếm.
 
 Lúc này, kiếm pháp của đối phương phát sinh sự biến hóa, kiếm quang sắc bén khiến không khí chung quanh vặn vẹo chấn động.
 
 Sau đó kiếm quang dung hợp với ánh mặt trời, trong nháy mắt biến mất không thấy, nhưng lại có thể nghe được tiếng kiếm vút.
 
 Bởi vì tiếng kiếm vút còn kèm theo cả tiếng quỷ khóc thần gào.
 
 Ánh mắt Viên Chấn Tuyết đối diện ngưng tụ.
 
 Tuy rằng kiếm của đối phương chưa tới nhưng kiếm khí lại hung ác, hắn có thể cảm giác rõ ràng.
 
 Tại thời điểm hắn cảm giác được, kiếm quang chợt hiện giống như bão táp mưa sa tập kích. ...
 
 Tốc độ cực nhanh, chiêu thức còn có chút quỷ dị.
 
 Viên Chấn Tuyết vội vàng ngăn cản.
 
 Keng kengl
 
 Quạt xếp va chạm với trường kiếm của đối phương, có hỏa tinh bắn ra.
 
 Viên Chấn Tuyết cũng cảm giác được có một cỗ lực lượng truyên đến cổ tay mình.
 
 Cỗ lực lượng này để cho hổ khẩu của hắn khẽ chấn động, bàn tay nắm quạt như muốn buông lỏng.
 
 Viên Chấn Tuyết ăn chút thiệt thòi.
 
 Kiếm đạo của đối phương nháy mắt trở nên tàn nhẫn và hung mãnh như vậy.
 
 Cơ hội!
 
 Người áo đen nhận thấy Viên Chấn Tuyết để lộ sơ hở, biết cơ hội tới rồi, lập tức bước về phía trước, trường kiếm trong tay chuyển động theo một cách quỷ dị đâm hướng về phía cổ họng Viên Chấn Tuyết.
 
 Giờ khắc này Viên Chấn Tuyết cảm giác được hàn khí trong kiếm quang của đối phương.
 
 Trong lòng báo động nguy hiểm, cũng không giữ lại thực lực nữa, quạt xếp trong tay xoay chuyển rồi biến mất, sau đó bàn tay hóa thành màu đen đánh ra một chưởng.
 
 Trong chưởng phong mang theo một cỗ huyết sát chi khí oanh kích đối phương.
 
 Nhưng mà đối phương căn bản không có để ý tới bàn tay của Viên Chấn Tuyết, thân hình tiếp tục tiến về phía trước.
 
 “Chuyện này...'
 
 Viên Chấn Tuyết nhướng mày, thân hình cấp tốc chuyển biến, tránh thoát trường kiếm của đối phương.
 
 Nhưng tại thời điểm hắn tránh né, kiếm khí của đối phương giống như mưa to bao trùm tứ phía.
 
 Sắc mặt Viên Chấn Tuyết phát lạnh, tản ra một cỗ huyết sát chi khí nông đậm.
 
 Huyết sát chi khí ngưng tụ thành một tôn Tu La.
 
 Âm!
 
 Tu la ngăn cản kiếm khí sau đó nâng bàn tay xuyên thấu kiếm quang, trực tiếp vỗ một chưởng đánh về phía ngực đối phương!
 
 Bùm!
 
 Thân thể đối phương bị đánh bay ra ngoài ngã trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Hắn nhìn thoáng qua Viên Chấn Tuyết.
 
 "Toàn lực bộc phát mà vẫn không thể đả thương ngươi, Viên Chấn Tuyết không hổ là Viên Chấn Tuyết."
 
 Người áo đen nói xong, khí tức liền biến mất.
 
 Viên Chấn Tuyết nhìn thoáng qua đối phương, quạt xếp trong tay lại xuất hiện quét khăn che mặt của đối phương xuống, một khuôn mặt rất bình thường lộ ra trước mắt.
 
 "Không có ấn tượng, trên người cũng không có dấu hiệu của tổ chức sát thủ!"
 
 "Han là tử sĩ do một số người bí mật bồi dưỡng!"
 
 Lúc ny, Mai Huyền Sương tới gần.
 
 "Đối phương thật sự cẩn thận, ra tay với ta mà còn phái tử sĩ, lần này đa tạ Viên công tử."
 
 Mai Huyền Sương cảm ơn.
 
 "Đây là việc ta phải làm, bất quá qua chuyện này có thể xác định trong phủ đệ của Tứ hoàng tử có gian te, cân tra rõ!"
 
 Viên Chấn Tuyết mở miệng nói.
 
 Lần này Mai Huyền Sương một mình rời đi, ngoại trừ Tứ hoàng tử không ai khác biết.
 
 Nhưng đối phương lại tới ngăn Mai Huyên Sương, có thể thấy được người giám thị Mai Huyên Sương đang ở phủ đệ Tứ hoàng tử.
 
 "Xa phu bị giết rồi, để ta làm xa phu của Huyền Sương cô nương."
 
 Viên Chấn Tuyết nói.
 
 "Không cần đâu, Viên huynh làm phu xe quá mức chói mắt, cách trấn nhỏ gần nhất không xa, ta có thể tự mình đi."
 
 Tuy rằng Mai Huyền Sương bị thương, nhưng so với người bình thường vẫn mạnh hơn nhiều."
 
 "Nếu đã như vậy ta sẽ âm thầm hộ tống Huyên Sương cô nương một đoạn!"
 
 Viên Chấn Tuyết nói.
 
 Mai Huyền Sương lái xe rời đi, Viên Chấn Tuyết âm thầm đi theo.
 
 Sau khi hai người rời khỏi một thời gian.
 
 Có một bóng người xuất hiện ở nơi bọn Viên Chấn Tuyết giao thủ. Hắn xuất hiện trước mặt người áo đen bị giết, điêu tra vết thương trên người đối phương.
 
 "Ngực trúng một chưởng, sát khí nhập thể, hẳn là công pháp Thiên Sát Tu La của Tam Nguyên Cung!"
 
 "Chưởng lực hùng hậu, sát khí hung mãnh, là người nào bên Tam Nguyên Cung hộ tống Mai Huyền Sương đây?”
 
 "Xem ra đối phương đang câu cá, phải nhanh chóng bẩm báo chủ thượng cho thỏa đáng!"
 
 Người xuất hiện dò xét vết thương của người áo đen.
 
 Sau đó nắm lấy thi thể người áo đen tiến vào rừng cây cách đó không xa.
 
 Sát thủ, tử sĩ cuối cùng cũng phải bụi về bụi, đất về đất, không thể phơi thây dã ngoại.
 
 Ở Sơn Hà Môn.
 
 Tô Thân nhận được thư của Mai Huyền Sương, Mai Huyên Sương muốn tới Sơn Hà môn dưỡng thương.
 
 "Sao Mai Huyền Sương này sao lại muốn tới Sơn Hà Môn ta đây, nàng muốn làm gì?"
 
 Tô Thân khẽ cau mày.
 
 Hắn không biết Mai Huyên Sương đến chỗ hắn rốt cuộc có tính toán gì.
 
 Lúc này, Ngũ Độc Đồng Tử đi tới chỗ Tô Thần.
 
 "Chủ thượng, Đan Dương quận chúa bên Kinh sư gửi thư đến mệnh lệnh Tiếu Nhược Yến xuất thủ với ngươi, nhất định phải giết chết ngươi trong vòng ba ngày."
Bạn cần đăng nhập để bình luận