Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chuong 119: Tam chi dan thien (1)

Chuong 119: Tam chi dan thien (1)Chuong 119: Tam chi dan thien (1)
 
 Chuong 119: Tam chi dan thien (1)
 
 Bàn tay có màu huyết sắc, huyết khí quấn quanh năm ngón tay.
 
 Hai người phối hợp tương đối ăn ý.
 
 Nhưng Bạch Sầu Phi ra tay trước, thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Trước khi hắn ra tay giết ngựa đã dự liệu tới lộ tuyến hành động của hai người, lúc phóng tới cũng giữ lực.
 
 Thân hình lui ra phía sau làm cho công kích của hai người thất bại.
 
 Hai người hạ xuống, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Sầu Phi.
 
 "Cùng nhau ra tay, bắt lấy hắn!"
 
 Võ Minh nói với Tần Trâm.
 
 Lúc nói chuyện, khí huyết trên người bành trướng quấn quanh thân thể, huyết kỳ chỉ thẳng Bạch Sầu Phi.
 
 Đối phương muốn giết bọn họ, bọn họ sẽ không có ngu ngốc mà lựa chọn một chọi một.
 
 Phải kiệt lực bắt lấy Bạch Sầu Phi, dò xét chi tiết.
 
 Bụp!
 
 Chân Võ Minh đạp mạnh xuống đất, thân ảnh to lớn đột nhiên phóng về phía Bạch Sầu Phi, huyết kỳ trong tay múa máy che chắn tâm mắt Bạch Sầu Phi, mũi thương lạnh lão trở nên sắc bén dị thường.
 
 Khí kình lưu chuyển muốn áp chế hành động của Bạch Sầu Phi.
 
 Quan sát Bạch Sầu Phi ra tay, cả hai biết thân pháp của hắn không đơn giản.
 
 Phía bên kia.
 
 Tần Trâm cũng ra tay, bàn tay có màu đỏ thẫm xuất hiện, một cỗ huyết khí cuồng bạo tản ra làm cho không khí không ngừng chấn động.
 
 Thân hình hóa thành một huyết ảnh công kích Bạch Sầu Phi.
 
 Không chỉ chiêu thức bá đạo, tốc độ cũng rất nhanh.
 
 Hai người phối hợp công kích tương đối ăn ý.
 
 Tuy rằng muốn bắt được Bạch Sầu Phi, nhưng bọn họ cũng sẽ không cho Bạch Sầu Phi cơ hội phản công đả thương người.
 
 "Thế công thật mạnh!"
 
 Ở trong bóng tối quan chiến, Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Hiện tại xem Bạch Sầu Phi ra tay như thế nào.
 
 Hắn tin tưởng Bạch Sầu Phi.
 
 Lúc này Bạch Sầu Phi cũng động, áo choàng màu đen trên người hắn đột nhiên bay vút ra, công kích Võ Minh.
 
 Trong lúc nhất thời ngăn trở tâm mắt Võ Minh, mũi thương trên huyết kỳ đâm lệch. Thân hình Bạch Sầu Phi lướt ngang hướng về phía Tần Trầm. [Tam chỉ đạn thiên] [Phá Sát].
 
 Bạch Sầu Phi trực tiếp thi triển Tam chỉ đạn thiên, ngón tay thứ nhất trực tiếp điểm vào lòng bàn tay Tần Trầm đang thi triển Huyết Sát Chưởng.
 
 Lực lượng bản thân ngưng tụ ở một ngón tay, ngón tay xuyên thủng khí huyết điểm vào lòng bàn tay Tần Trầm.
 
 Xuy!
 
 Một cái lỗ máu xuất hiện trên huyết chưởng của Tần Trâm.
 
 Tần Trầm lộ vẻ đau đớn, khí kình trên người hơi loạn.
 
 Bạch Sầu Phi lại thừa dịp thi triển thêm hai chiêu.
 
 【 Kinh Mộng ] , [Thiên Địch]
 
 Lập tức thi triển hai chiêu khác lưu loát, bày ra thủ đoạn giết người sắc bén.
 
 Tần Trầm một chiêu thất thủ lại tiếp tục bị ngón sắc bén công kích.
 
 Hắn muốn ngăn cản thế nhưng đầu ngón tay kia lại giống như quỷ thần xuyên thấu chưởng kình, trực tiếp rơi vào cổ họng.
 
 Phốc!
 
 Một lỗ máu xuất hiện trên cổ Tần Trầm.
 
 Phía bên kia.
 
 Mũi thương của Võ Minh xé nát áo choàng đen, tập kích Bạch Sầu Phi từ phía sau.
 
 Bạch Sầu Phi một kích đắc thủ, nhanh chóng xoay bàn tay, ngón tay điểm ra.
 
 Huyễn hóa vô hình, giống như thánh thủ ngăn cản mũi thương sắc bén.
 
 Sau vài chiêu.
 
 Thân hình hai người lui ra sau.
 
 Lúc này Tần Trâm một tay ôm cổ họng mình một tay chỉ Bạch Sầu Phi.
 
 Bạch Sầu Phi đã không còn khoác áo choàng, để lộ diện mạo.
 
 Một thân bạch y phối hợp với khuôn mặt anh tuấn, làn da trắng nõn, dáng người cao lớn, ngọc thụ lâm phong.
 
 Chỉ là trong ánh mắt tràn ngập sự lãnh khốc, làm cho người ta có cảm giác hắn vô cùng cao ngạo.
 
 "Ngươi là ail"
 
 Tần Trâm khàn khàn hỏi.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu, Bạch Sầu Phi."
 
 Giờ khắc này, Bạch Sầu Phi báo ra danh tính của mình.
 
 "Bạch Sầu Phi, Kim Phong Tế Vũ Lâu!
 
 Chuyện này... .ˆ
 
 Trong mắt Tần Trâm tràn ngập sự kinh ngạc và khó tin. Bọn ho đã điều tra Kim Phong Tế Vũ Lâu, thực lực mạnh nhất là Bạch Thiên Vũ, Bạch Sầu Phi này chưa từng hiện thân qua.
 
 Hắn muốn hỏi gì nữa nhưng cổ họng bị xuyên thủng, đã không còn cơ hội, máu tươi chảy xuôi, hô hấp không ra ngã ập xuống đất.
 
 Ánh mắt Võ Minh trở nên âm trầm, không nghĩ tới vừa giao thủ bên mình đã có một người chết trong tay đối phương.
 
 "Ngươi chính là kẻ giết chết Dương gia Dương Mộc Thần."
 
 Võ Minh nhìn Bạch Sầu Phi trầm giọng hỏi.
 
 "Đúng vậy!"
 
 "Nhưng hẳn là ngươi không phải kẻ giết Tân Thiên Hàn cùng Tần Hạo."
 
 Võ Minh nhìn chằm chằm Bạch Sầu Phi.
 
 Bạch Sầu Phi báo ra danh tính, hẳn là sẽ nói thêm gì đó?
 
 "Bọn họ đắc tội người không nên đắc tội!
 
 Bạch Sầu Phi lạnh giọng nói.
 
 Trong lúc nói chuyện đã nhanh chóng ra tay tiếp tục công kích Võ Minh.
 
 Huyết Kỳ trong tay Võ Minh va chạm với ngón tay của Bạch Sầu Phi.
 
 Nhưng lần va chạm này khiến vũ khí trong tay Võ Minh xuất hiện vết nứt, khí kình theo đầu ngón tay Bạch Sầu Phi không ngừng tràn vào, Huyết kỳ trực tiếp hỏng.
 
 Võ Minh biến sắc ném huyết kỳ.
 
 Nhưng thân hình vẫn không lùi.
 
 Hắn đột ngột phóng lên trên cao, mũi chân phát lực, không hề giữ lại chút khí kình nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận