Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 765: Vô Hoa hòa thượng sắp ra tay, Sơn Hà Môn bị tập kích

Chương 765: Vô Hoa hòa thượng sắp ra tay, Sơn Hà Môn bị tập kíchChương 765: Vô Hoa hòa thượng sắp ra tay, Sơn Hà Môn bị tập kích
 
 Chuong 765: V6 Hoa hoa thuong sap ra tay Son Ha Mon bi tap kich
 
 Trận chiến này không phải là một trận tỉ thí giang hồ.
 
 A Phi cũng không trực tiếp ra tay, chỉ nắm bắt thời cơ một kích tất sát.
 
 Hai người không thể tránh được khoái kiếm của hắn.
 
 A Phi bước vào trong biển ngưng thần vẫn chú trọng nhanh, một kích tất sát.
 
 Có thần thế gia trì, thân thế của địch nhân không ảnh hưởng đến hắn, hắn có thể bùng nổ năng lực nhất kiếm phong hầu.
 
 Muốn tránh kiếm của A Phi.
 
 Một là có thần thế đủ mạnh, thần thức nhạy bén, hoặc nói bản thân có phòng ngự như Kim cương bất hoại.
 
 Tất nhiên rất ít người có thể làm được điều này.
 
 Bởi vì chỉ cần ngươi lộ ra một chút sơ hở, A Phi sẽ nắm bắt cơ hội, ngươi không có đường sống.
 
 Đây chính là A Phi khoái kiếm đệ nhất thiên hạ.
 
 "Sau khi xong nhiệm vụ lần này, hẳn là thần thế của ta sẽ thành!"
 
 Liễu Sinh Nhất Kiếm nói rồi mang theo đầu lâu của Tào Chấn quay người rời đi.
 
 Hai người Tào Chấn vừa mới rời khỏi Tụ Bắc Quận không lâu đã bị chém giết.
 
 Ngày thứ hai.
 
 Đầu lâu của hai người được đưa đến trước mặt Thiên Đỉnh Công ở phủ Quận thủ.
 
 Đầu lâu được đặt ở trong đại sảnh.
 
 Sắc mặt Thiên Đỉnh Công vô cùng âm trầm.
 
 Hắn ta không ngờ hai người vừa mới đi ra hai ngày đã bị chém giết.
 
 Đây chính là hai cường giả trong biển ngưng thần.
 
 "Ngông cuồng, thật sự quá ngông cuồng rồi, giết người còn đặt đầu người ở phủ của lão phu, đây là đang cảnh cáo lão phu sao?”
 
 "Đã tìm được thi thể của hai người chưa?"
 
 Thiên Đỉnh Công mở miệng nói.
 
 "Chưa, hai người bị chém đầu, nhìn từ dấu vết, hẳn là do Liễu Sinh Nhất Kiếm và Tiết Y Nhân ra tay."
 
 "Nhưng cụ thể ra tay như thế nào thì không biết, nhưng trong con ngươi của hai người đều tràn ngập không cam lòng và kinh ngạc, hẳn là bị tập kích đột ngột, một kích trí mạng."
 
 Lão giả tóc đen mở miệng nói.
 
 "Thanh Long Hội là tổ chức sát thủ, bọn họ quên mất điểm này, sát thủ chỉ cần có cơ hội, sẽ lấy mạng ngươi."
 
 Thiên Đỉnh Công vỗ mạnh tay lên chén trà trên bàn.
 
 Chén trà dưới lòng bàn tay hắn ta vỡ vụn, nước trà không chảy ra mà bị khí kình trong lòng bàn tay làm bốc hơi. "Đã tìm được tung tích của Lý Trâm Chu chưa?"
 
 "Nhất định bọn hắn đang ở Tụ Bắc quận!"
 
 Thiên Đỉnh Công lạnh lùng nói.
 
 Bây giờ hắn muốn xé xác Lý Trầm Chu.
 
 "Sắp tìm được rồi, còn thiếu một chút!" Lão giả tóc đen trầm giọng nói.
 
 "Còn thiếu một chút sao, toàn lực tìm Lý Trầm Chu cho ta."
 
 "Đại Thiện Tự Huệ Giác hòa thượng đã đến Lĩnh Nam quận rồi chứ?"
 
 "Bảo hắn ta ra tay diệt Sơn Hà Môn, ta nghĩ Lý Trâm Chu sẽ có động tĩnh, tìm được hắn, lão phu muốn đích thân xé xác hắn."
 
 Thiên Đỉnh Công nói.
 
 Khi Thiên Đỉnh Công phái Tào Chấn và Viên Mạc đi cũng đã liên lạc với Đại Thiện Tự bảo bọn họ ra tay với Sơn Hà Môn.
 
 Hành trình của hai người Tào Chấn bị cản trở, có khả năng bị chặn lại nhưng người Đại Thiện Tự thì không.
 
 "Tuân lệnh! Ngay lập tức viết thư cho bọn ho
 
 "Tin rằng lúc này Thanh Long Hội vẫn đang trong trạng thái hưng phấn, Sơn Hà Môn bị diệt cũng để bọn họ biết thủ đoạn của Công gia."
 
 Lão giả tóc đen cúi người rời đi.
 
 Một nơi khác bên ngoài Lĩnh Nam Quận.
 
 Trong một ngôi miếu đổ nát, có năm người mặc áo cà sa đang ngồi thiền.
 
 Người đứng đầu là một vị tăng nhân trung niên, ánh mắt sắc bén, khí tức trên người cuồn cuộn, bên cạnh hắn ta có bốn người, khí tức trên người cũng bình thường nhưng thực lực cũng ở Thiên Nhân lục nạn.
 
 Kẽo kẹtI
 
 Một bóng người từ bên ngoài đi vào.
 
 "Thủ tọa, Tụ Bắc Quận có tin tức!"
 
 Vị tăng nhân đi vào đưa mật hàm trong tay cho vị tăng nhân đứng đầu.
 
 Tăng nhân trung niên mở mật hàm ra, sau đó sắc mặt thay đổi.
 
 "Không ngờ Tào Chấn và Viên Mạc lại bị người ta chém giết, đầu lâu còn được đưa đến trước mặt Thiên Đỉnh Công."
 
 "Thanh Long Hội các ngươi đang tự mình dựng lên đại địch cho mình sao?”
 
 Vị tăng nhân đứng đầu lạnh lùng nói.
 
 "Thủ tọa, vậy chúng ta!"
 
 "Chúng ta đến Sơn Hà Môn, diệt Sơn Hà Môn, nhưng cần phải thay áo cà sa của Thanh Long Tự."
 
 Tăng nhân trung niên đứng đầu nói.
 
 Thanh Long Tự ra tay diệt Sơn Hà Môn, đây chính là ép Thanh Long Tự đối đầu với Thanh Long Hội. Thanh Long Tự cũng không cần phải đóng cửa nữa.
 
 "ĐĨU
 
 Sáu người nhanh chóng chỉnh lại áo cà sa, sau đó đội đấu lạp lên.
 
 Trong tay mỗi người đều cầm một thanh giới đao đi hướng về phía Sơn Hà Môn.
 
 Ở Sơn Hà Môn, Gia Cát Chính Ngã cũng nhận được tin Tào Chấn và Viên Mạc bị giết, trên mặt lộ ý cười.
 
 "Không biết bước tiếp theo Thiên Đỉnh Công sẽ làm như thế nào?"
 
 Gia Cát Chính Ngã thầm nghĩ.
 
 Mặc dù lần này, bọn họ đã thể hiện thực lực, nhưng Thiên Đỉnh Công là người đứng đầu Lại bộ, hắn ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ chín quận phương Bắc như vậy.
 
 Chắc chắn sẽ có thủ đoạn khác.
 
 Nhưng không thể cứ mãi ở trong cục diện bị động như vậy.
 
 Cũng phải ra tay làm một số việc.
 
 Chờ đối phương ra tay, mãi mãi ở trong thế bị động, bọn họ phải thay đổi cục diện này.
 
 "Thực lực của Thiên Đỉnh Công không tâm thường, bên cạnh chỉ có một người, hơn nữa không ra khỏi phủ, tạm thời vẫn chưa thể vây giết đối phương."
 
 "Vậy thì ra tay với Thanh Long Tựt"
 
 "Không phải Thiên Đỉnh Công muốn hợp tác với Thanh Long Tự sao?"
 
 "Nếu phương trượng Thanh Long Tự và ba vị trụ trì chết, Thanh Long Tự làm sao hợp tác với các ngươi.'
 
 Ánh mắt Gia Cát Chính Ngã sáng lên.
 
 "Hiện tại nắm giữ Thanh Long Tự là phương trượng Phục Đức, còn có ba vị trụ trì, trước đó Đại Trí Pháp Vương bị Liễu Sinh Nhất Kiếm chém giết, còn lại hai vị Pháp Vương, Bảo Chí Pháp Vương, Thiên Nguyên Pháp Vương.
 
 Sau khi Đại Trí Pháp Vương bị giết, xuất hiện thêm một vị Pháp Vương khác thay thế vị trí của Đại Trí Pháp Vương.
 
 "Nếu những người này đều chết, tin rằng Thanh Long Tự sẽ hoảng loạn, đến lúc đó những lão cổ vật của Thanh Long Tự chắc chắn sẽ xuất hiện."
 
 "Thanh Long Tự chiến lực cụ thể mơ hồ, làm vậy cũng có thể thăm dò chiến lực của đối phương!"
 
 Gia Cát Chính Ngã nghĩ đến đây.
 
 Ngay lập tức bắt đầu viết một bức thư gửi cho Vô Hoa hòa thượng hiện đang ở Thanh Long Tự.
 
 Vô Hoa hòa thượng giết những người này, không cần tốn nhiều sức.
 
 Khi hắn gửi thư đi thì bên trong Sơn Hà Môn có tiếng chuông nổi lên.
 
 Sắc mặt Gia Cát Chính Ngã thay đổi.
 
 Tiếng chuông gấp gáp này, chắc chắn là có người ra tay với Sơn Hà Môn.
 
 Còn không phải là kẻ địch bình thường. Ke địch đến rất mạnh.
 
 Lúc này, ở sơn môn Sơn Hà Môn.
 
 Từng đệ tử Sơn Hà Môn bị một đao chém làm đôi, máu tươi chảy ròng ròng.
 
 "Thanh Long Tự, các ngươi dám ra tay với Sơn Hà Môn ta, Thanh Long Hội nhất định sẽ diệt các ngươi!"
 
 Một số người gầm lên, chỉ là khi bọn họ gầm lên thì có ánh đao lóe sáng, thân thể chia làm hai.
 
 Phù!
 
 Tăng nhân trung niên đứng đầu vươn tay ra nắm lấy, một đệ tử Sơn Hà Môn bị hắn ta nắm trong tay.
 
 "Nói cho ta biết Gia Cát Chính Ngã ở đâu!”
 
 Giọng nói ôn hòa, mang theo một luông dao động tinh thần.
 
 "Ở Sơn Hà Điện!"
 
 Đệ tử này mơ hồ nói, tay còn chỉ về một hướng.
 
 Tăng nhân trung niên lộ vẻ hung ác, bàn tay bóp chặt, rắc, cổ họng của đệ tử trực tiếp bị bóp nát.
 
 "Các ngươi xử lý những đệ tử khác của Sơn Hà, ta đi bắt Gia Cát Chính Ngã kia!"
 
 Nói xong thân hình hóa thành hóa thành tàn ảnh lướt về phía Sơn Hà Điện, nơi Gia Cát Chính Ngã đang ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận