Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 563: Kiếm của ta nhanh hơn đao của ngươi, Thập nhỉ thiên tỉnh bài

Chương 563: Kiếm của ta nhanh hơn đao của ngươi, Thập nhỉ thiên tỉnh bàiChương 563: Kiếm của ta nhanh hơn đao của ngươi, Thập nhỉ thiên tỉnh bài
 
 Chương 563: Kiếm của ta nhanh hơn đao của ngươi, Thập nhỉ thiên tỉnh bài
 
 Ánh mắt Tiết Y Nhân ngưng tụ.
 
 Khí tức thô bạo trên người đối phương làm cho hắn biết đối phương cũng là một người am hiểu giết chóc.
 
 Hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, đôi mắt màu đen trở nên lạnh lùng.
 
 Kiếm ý trên người cũng bắt đầu ngưng tụ, khí tức giết chóc vô hình tản ra.
 
 Bá đao Tả Phi Vân cảm nhận được kiếm ý giết chóc mà Tiết Y Nhân tản ra, ánh mắt chuyển sang màu đỏ tươi.
 
 "Giết chết ngươi, sát ý của ta hẳn là có thể tiến thêm một bước, tiến vào tầng thứ hóa hải!"
 
 Tả Phi Vân lạnh giọng nói.
 
 "Giết chết ngươi, kiếm ý của ta cũng sẽ tăng một bậc, hẳn là có thể giúp ta trong thời gian ngắn bước vào tâng thứ hóa hải."
 
 Tiết Y Nhân cũng mở miệng nói.
 
 "Vậy sao? Vậy phải xem ai có thể rời đi!"
 
 Tả Phi Vân nói xong ánh mắt càng hung lệ, một cỗ đao ý khủng bố tràn ngập trên người hắn.
 
 Kiếm ý của Tiết Y Nhân rất mạnh.
 
 Hắn phải bộc phát thực lực tuyệt đối.
 
 Bùm!
 
 Bàn chân hắn đạp mạnh xuống đất, thân hình giống như mũi tên lóe lên xuất hiện phía trước Tiết Y Nhân, trường đao màu đỏ sậm sau lưng đã xuất hiện trong tay, đao mang sắc bén chém về phía cổ họng Tiết Y Nhân.
 
 Ra tay tàn nhãn lão luyện, nhưng lại không thể hiện ra đao ý khủng bố.
 
 Xem ra đang thăm dò kiếm ý của Tiết Y Nhân.
 
 Đao mang xet qua trong mắt Tiết Y Nhân, chân Tiết Y Nhân nhẹ nhàng chuyển động lui về phía sau, tránh thoát một đao này.
 
 Đao mang sắc bén xẹt qua cổ họng hắn, mang theo tiếng xé gió.
 
 Nhưng ánh mắt Tiết Y Nhân lại không có chút dao động, tay phải nắm chuôi kiếm không hề run rẩy.
 
 "Công kích như vậy, ngươi khinh thường xuất kiếm sao?"
 
 Không thấy Tiết Y Nhân xuất kiếm, con ngươi Tả Phi Vân đột nhiên co rụt lại.
 
 Trường đao màu đỏ sậm trong tay đột nhiên xoay chuyển, đao khí khủng bố bộc phát, phô thiên cái địa như gió lốc công kích mấy chỗ yếu hại trên thân thể Tiết Y Nhân.
 
 Thấy vậy Tiết Y Nhân khẽ cau mày, thân hình tiếp tục lui ve phía sau tránh né đao mang bao phủ mình.
 
 "Chẳng lẽ ngươi cho rằng bằng vào đao ý như vậy đã muốn ta xuất kiếm, ngươi tự xưng Bá Đao, có thấy nhục với danh hiệu này không?”
 
 Tiết Y Nhân lui vê phía sau lạnh giọng nói. Lúc nói chuyện, thân sắc Tiết Y Nhân không ha lơi lỏng.
 
 Trên giang hồ cho tới bây giờ đều có một câu nói như vậy.
 
 Chỉ có gọi sai tên nhưng không có gọi sai danh hiệu, người này tự xưng Bá Đao
 
 Xuất đao tuyệt đối không đơn giản như vậy.
 
 Nghe Tiết Y Nhân nói, sắc mặt Bá Đao Tả Phi Vân không thay đổi, nhưng khí tức trên người hắn phát sinh biến hóa, trường đao màu đỏ sậm lóe sáng.
 
 Sau đó hắn chém ra một đao, đao mang chói mắt như lửa.
 
 Đao vừa ra, bầu trời vốn đã bắt đầu tối nháy mắt sáng lên, đao quang lấy thế bổ sông bổ núi chém về phía Tiết Y nhân.
 
 Bùm!
 
 Thân hình Tiết Y Nhân nhanh chóng lui về phía sau, chỗ đất hắn vừa đứng có thêm một rãnh sâu.
 
 Một đao bá đạo đến cực điểm.
 
 Tóc bên tai Tiết Y Nhân bị chém rơi vài sợi.
 
 Sau khi đao quang qua đi, Tả Vân Phi phóng lên cao, một cỗ đao khí bá đạo từ trên thân hắn xông thẳng lên trời.
 
 "Không phải muốn xem đao của ta sao?"
 
 "Không biết ngươi có thể ngăn cản mấy đao."
 
 Ánh mắt Tả Phi Vân tập trung vào Tiết Y Nhân, trường đao tiếp tục chém ra.
 
 Một đao này giống như rút đao đoạn thủy, trước mắt toàn là đao mang.
 
 Đao quang như sóng nước quét về phía Tiết Y Nhân.
 
 Mi tâm Tiết Y Nhân run ray thực lực của Bá Đao Tả Phi Vân có chút ngoài dự liệu của hắn.
 
 Ánh mắt ngưng trọng, nhưng kiếm đạo của Tiết Y Nhân hắn cũng bá đạo, cũng khủng bố.
 
 Quát một tiếng, thân hình Tiết Y Nhân bay lên không, trường kiếm trong tay nháy mắt chém ra.
 
 Kiếm khí tung hoành!
 
 Kiếm khí dày đặc va chạm với đao mang như sóng nước.
 
 Bùm!
 
 Lực lượng cuông bạo từ vị trí va chạm bộc phát ma sát với không khí, phát ra âm thanh chói tai.
 
 Một lát sau đao khí cùng kiếm khí tiêu tán.
 
 Nhưng khoảnh khắc tiêu tán bên tai hai người đều có tiếng đao minh và tiếng kiếm minh, ngẩng đầu liền thấy một bên là đao mang màu đỏ sậm một bên là kiếm khí xám xịt.
 
 Trong lòng song phương cùng có nguy cơ mãnh liệt dâng trào.
 
 Âm!
 
 Thân hình cả hai đồng thời lui về phía sau tránh né kiếm khí và đao mang.
 
 Bất quá bọn họ vừa tránh né xong liền đạp chân xuống đất phóng về phía đối phương, trường kiếm và trường đao va chạm. Keng keng kengl
 
 Sau đó kiếm quang và đao quang bao bọc hai người, căn bản không nhìn thấy bóng dáng.
 
 Mã phu đánh xe bị kiếm khí và đao mang quét trúng bay ngược ra ngoài, miệng phun ra máu tươi, ngã nhoài trên mặt đất không còn hơi thở.
 
 Hai người giao thủ không biết qua bao lâu.
 
 Trường đao trong tay Tả Phi Vân đột nhiên biến chiêu, Tiết Y Nhân nâng kiếm ngăn cản nhưng một chiêu của Tả Phi Vân nháy mắt phân thành ba chiêu, ba chiêu liên tiếp còn mang theo một cỗ lực lượng cương mãnh.
 
 Bàn tay cầm kiếm của Tiết Y Nhân khẽ động.
 
 Khí kình đối phương thông qua trường đao chấn động cổ tay hắn, nếu tiếp tục kéo dài thì cổ tay của hắn sẽ vì lực lượng trùng kích lớn mà tách rời.
 
 Một khi tách rời gặp thế đao của đối phương không dứt sẽ chết.
 
 Giờ khắc này Tiết Y Nhân cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
 
 Phốc!
 
 Lại một cỗ đao kình xuyên qua trường kiếm tác động tới cổ tay Tiết Y Nhân, một sợi kinh mạch xuất hiện vết rách, có máu tươi bắn ra.
 
 Nhìn thấy cảnh này, gương mặt Tả Phi Vân trở nên dữ tợn, trường đao quét tới cổ tay Tiết Y Nhân.
 
 Tiết Y Nhân muốn tránh né trường đao nhưng đã bị thương.
 
 Trường kiếm trong tay rơi xuống đất.
 
 Tả Phi Vân giậm chân áp sát Tiết Y Nhân, trường đao chuyển hướng chém tới ngực Tiết Y Nhân, muốn một đao cắt thân thể Tiết Y Nhân thành hai nửa.
 
 Lúc này chân phải Tiết Y Nhân phát lực xoay người tránh khỏi một đao này.
 
 Khoảnh khắc tránh đao, tay trái của hắn hút lấy trường kiếm trên đất.
 
 Sau đó kiếm khí từ trường kiếm bắn ra với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, xuyên thấu cổ họng đối phương.
 
 Phốc!
 
 Tiết Y Nhân nhanh chóng thối lui.
 
 Nháy mắt liên tục bắn ra mấy luồng kiếm khí đâm xuyên trái tim và tứ chỉ.
 
 Tả Phi Vân thần sắc kinh ngạc ngã xuống, mắt trừng tràn ngập sự khó tin.
 
 Hắn sẽ giết chết Tiết Y Nhân.
 
 "Ta lộ ra sơ hở để cho ngươi xuất thủ, ngươi nắm chắc nhưng mà đao của ngươi không nhanh bằng kiếm của ta, cho nên ngươi chết!"
 
 Tiết Y Nhân chống trường kiếm trên mặt đất nhìn thi thể Tả Phi Vân, trầm giọng nói.
 
 Nói xong cũng không nán lại thêm mà nhanh chóng rời đi.
 
 Đây không phải xe ngựa đối phương vận chuyển tài vật, như vậy cỗ xe vận chuyển vẫn còn trong thành. Hơn nữa đối phương đang tính toán bọn họ.
 
 Nói như vậy Liễu Sinh Nhất Kiếm có thể gặp nguy hiểm.
 
 Lúc này ở một biệt viện trong thành, Tiêu Biệt Nhất đang cầm một khối ngọc bài có khắc hình con chuột, chậm rãi bỏ vào trong hộp gấm.
 
 "Có chuột bài này, hẳn là quân sư đại nhân có thể suy tính vị trí của mấy Thiên tinh bài khác."
 
 "Một khi minh chủ đại nhân đạt được Thiên tinh bài, nhất định có thể ngộ được ảo diệu bên trong, thực lực tiến thêm một bước!"
 
 Ánh mắt Tiêu Biệt Nhất trở nên nóng rực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận