Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 450: Bạch Sầu Phi vào Kinh sư, thẳng hướng Trấn PhuTi

Chương 450: Bạch Sầu Phi vào Kinh sư, thẳng hướng Trấn PhuTiChương 450: Bạch Sầu Phi vào Kinh sư, thẳng hướng Trấn PhuTi
 
 Chương 450: Bạch Sầu Phi vào Kinh sư, thẳng hướng Trấn Phủ Ti
 
 Kinh sư không chỉ có mấy người này đang nói về Bạch Sầu Phi và Í Kim Phong Tế Vũ Lâu ] .
 
 Rất nhiều người cũng đang thảo luận.
 
 Trong đó đặc biệt là Thất hoàng tử và Thanh Long hội có thù oán, cho nên hắn không thoải mái lắm!
 
 "Khổ tiên sinh, bên tam ca ta có động tĩnh sao? Han là hắn cũng không muốn đến kinh sư, có ý định động thủ sao?"
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ mở miệng nói.
 
 Khổ tiên sinh bên cạnh hắn lắc đầu đáp:
 
 "Không có tin tức gì vê bên Tam hoàng tử, phỏng chừng đến ngày mai Bạch Sầu Phi tới Trấn Phủ Ti mới có thể nhìn ra thái độ của hắn."
 
 "Không cần để ý những người khác, nói cho Tư Long, trước kẹp lấy [ Kim Phong Tế Vũ Lâu ] đăng ký lập sách, ta muốn nhìn một chút xem bọn họ không cầm được lập sách, làm sao thành lập Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 "Còn nữa Khổ tiên sinh, Trấn Phủ Ti có tin tức về thích khách sao? Nếu như không có tin tức, tam tử của Liệt Vũ Vương Nhiếp Trùng sẽ tới Kinh sư"
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ trầm giọng nói.
 
 "Trấn Phủ Ti bên kia xác định Đan Dương quận chúa bị giết vì có người muốn báo thù, chỉ là hung thủ thật sự có phải môn khách Viên Thuật của phủ Thái sư hay không, không có chắc chắn!"
 
 "Bởi vì ngày đó Viên Thuật đang ở Thúy Hoa Lâu cùng với hoa khôi, hoa khôi Thúy Hoa Lâu có thể làm chứng."
 
 Khổ tiên sinh mở miệng trả lời.
 
 Lời của hoa khôi kia có đáng tin không?
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ hỏi.
 
 "Lúc ấy chỉ có hai người bọn họ, không có những người khác, cho nên chỉ có thể tin một nửa, bất quá ta thấy Viên Thuật này không có gan giết Đan Dương quận chúa, cũng không có động cơ giết Đan Dương quận chúa.”
 
 Khổ tiên sinh lắc đầu nói.
 
 "Nhưng không tìm thấy manh mối có đôi khi cũng cần hy sinh, ta tin tưởng Thái sư sẽ vì đại cục cân nhắc!"
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ nói tiếp.
 
 Qua những lời này có thể thấy được Viên Thuật phải làm người chịu tội thay.
 
 Khổ tiên sinh không nói gì.
 
 Hắn chỉ là mưu sĩ bên cạnh Thất hoàng tử, có đôi khi không thể quyết định suy nghĩ của chủ tử, huống hồ chuyện này thật sự không thể tùy ý quyết định.
 
 "Điện hạ, Tứ hoàng tử bắt được một tên bên cạnh thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, có lẽ chúng ta có thể tiếp xúc với Tứ hoàng tử!"
 
 Khổ tiên sinh đề nghị.
 
 "Lấy Viên Mộc làm người chịu tội thay, cũng chỉ có thể là biện pháp cuối cùng."
 
 "Tứ huynh của ta có thủ đoạn rất tốt, một mình ra khỏi thành dẫn dụ người Hoàng Tuyền Bất Quy, bất quá bọn sát thủ kia dám công khai ám sát hoàng tộc, nên bị tiêu diệt."
 
 "Sáng sớm ngày mai ta sẽ đến bái kiến Tứ hoàng huynhi"
 
 Thất hoàng tử khoát tay nói.
 
 Ngày hôm sau, ở cửa thành.
 
 Xe ngựa của Bạch Sầu Phi dừng lại bên ngoài.
 
 Về phần xe ngựa của Hách Liên Tiểu Yêu, vào thời điểm tới gần Kinh sư đã tách ra khỏi bọn họ, sớm tiến vào trong thành rồi.
 
 Bạch Sầu Phi đang bị chú ý, Hách Liên Tiểu Yêu không muốn bị chú ý.
 
 "Lâu chủ, phía trước chính là Kinh sư!"
 
 Nạp Lan Dung Yên nhìn tường thành to lớn ngoài cửa sổ, mở miệng nói.
 
 "Vào thành!"
 
 Bạch Sầu Phi không có ý định xuống xe ngựa, trực tiếp cho người đánh xe ngựa tiến vào.
 
 Lúc này trên cổng thành có một nam tử mặc nhuyễn giáp nhìn thấy xe ngựa Bạch Sầu Phi, mắt lóe hàn quang, phất tay.
 
 Một tên thủ vệ cửa thành đi tới trước mặt nam tử.
 
 "Tuyên bố nghiêm tra một chút, đuổi người trong chiếc xe ngựa kia ra, ta muốn bọn họ đi bộ vào Kinh sưt
 
 Nam tử mở miệng nói với người tới.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Người tới không dám có chút chậm trễ, cầm lấy chiêng đồng nhanh chóng xuống phía dưới.
 
 Sau đó là một tiếng chiêng vang dội.
 
 "Xe ngựa qua lại cần trải qua kiểm tral"
 
 Thị vệ thủ thành nhanh chóng ngăn người.
 
 "Xuống xe kiểm tral"
 
 Đúng lúc ngăn cản xe ngựa của Bạch Sầu Phi.
 
 "Lâu chủ, chúng ta... “
 
 Nạp Lan Dung Yên thấy vậy, sắc mặt trở nên lạnh lùng.
 
 "Đi bộ vào Kinh sư cũng chưa không phải không thểt"
 
 Bạch Sầu Phi bình tĩnh xuống khỏi xe ngựa.
 
 Lúc này hắn mặc áo trắng, khoác áo lông chồn chống lạnh, khí chất rất nho nhã.
 
 Nạp Lan Dung Yên duyên dáng yêu kiều, đeo khăn che mặt che đi dung nhan diễm lệ. Hai người đứng cùng một chỗ, cảm giác như đất trời tạo tác.
 
 "Người này chính là Bạch Sầu Phi, rất có thể nhẫn, nhưng không biết có thể nhẫn đến khi nào?”
 
 Trên thành lâu, nam tử mặc nhuyễn giáp nhìn thấy Bạch Sầu Phi, ánh mắt khẽ động.
 
 Thủ vệ cửa thành cũng không làm khó Bạch Sầu Phi.
 
 Bọn họ nhận được mệnh lệnh là bắt người xuống ngựa điều tra, đối phương xuống ngựa, bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
 
 Người có thể khiến cấp trên chú ý đều không phải nhân vật đơn giản.
 
 Bọn họ cũng không muốn vì lấy lòng mà chôn vùi tính mạng của mình.
 
 Xe ngựa đi theo sau Bạch Sầu Phi chậm rãi tiến vào trong thành.
 
 "Lâu chủ, hôm nay chúng ta có nghỉ ngơi hay không, ngày mai tới Trấn Phủ Ti."
 
 Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 Trực tiếp đi tới Lập Sách đường của Trấn Phủ Ti, đăng ký lập sách!
 
 Bạch Sầu Phi mở miệng nói.
 
 Hắn rất muốn nhìn xem đối phương còn muốn làm gì? Hắn đã được Tô Thần bày mưu đặt kế, Nhật Hậu và Dạ Đế có thể đích thân tới Trấn Phủ Ti.
 
 Nghe Bạch Sầu Phi nói vậy, Nạp Lan Dung Yên gật gật đầu.
 
 Nàng đỡ Bạch Sầu Phi tiến vào xe ngựa trước, thời điểm nàng muốn bước vào xe ngựa bỗng có một bóng người lướt qua.
 
 Trong tay nàng có thêm một bức thư.
 
 Nạp Lan Dung Yên im lặng cam thư bước lên xe ngựa.
 
 "Người vừa rồi?"
 
 Sau khi tiến vào xe ngựa, Bạch Sầu Phi mở miệng nói.
 
 Hiện giờ thực lực của hắn đã bước vào Thiên Nhân ngũ nạn, thần thức nhạy bén nên phát giác được có người lướt qua Nạp Lan Dung Yên.
 
 "Hắn cho ta một phong thư!"
 
 Nạp Lan Dung Yên mở thư trong tay ra nói.
 
 Trên phong thư có một mảnh lá đỏ, viết một hàng chữ.
 
 "Nếu muốn thuận lợi khai lâu, có thể tới Vọng Nguyệt Lâu trong thành vào ngày mai, tự lưu: Hồng Lai"
 
 "Nhiều năm trước ta gặp một người không tệ ở Lĩnh Nam quận, nói chuyện hợp nhau, gọi nhau tỷ muội.
 
 "Lâu chủ, xem ra có người muốn thông qua ta tiếp xúc với ngươi!"
 
 Nạp Lan Dung Yên nói.
 
 "Kinh sư có nhiều thế lực của các hoàng tử, có thể tiếp xúc với chúng ta nhưng chúng ta sẽ không dựa vào ai.'
 
 Hai mắt Bạch Sầu Phi lóe hàn quang.
 
 Xe ngựa tiếp tục tiến về phía trước, phương hướng chính là Trấn Phủ T¡. "Bạch Sầu Phi chạy thẳng tới Trấn Phủ Ti, hắn muốn làm gì?"
 
 Một số người nhìn thấy xe ngựa Bạch Sầu Phi, không khỏi nghi hoặc.
 
 Hắn trực tiếp tới Trấn Phủ Ti, chẳng lẽ không sợ bị nhục nhã sao?
 
 Một số người mở miệng nói.
 
 Mặc dù có người hy vọng [Kim Phong Tế Vũ Lâu] khai lâu ở Kinh sư, nhưng không có khả năng cho hắn đăng ký lập sách hôm nay.
 
 Đi như vậy, quả thực chính là tự tìm khổ, tự chuốc nhục nhã.
 
 Hành động này khiến cho nhiều người cảm thấy khó hiểu.
 
 Lúc này, trong một lầu các.
 
 Có một nam tử trung niên đang đứng, nam tử trung niên dáng người khôi ngô, lưng hùm eo gấu, một đôi mắt hổ nhìn chằm chằm xe ngựa Bạch Sầu Phi đang tiến đến Trấn Phủ T¡.
 
 "Bạch Sầu Phi, nhi tử của ta rất tôn sùng ngươi, ngươi đi tới Trấn Phủ Ti thế này có dụng ý gì đây?”
 
 Nam tử trung niên thì thào nói.
 
 Người này chính là phụ thân của Hách Liên Tiểu Yêu, Hách Liên Nhạc Ngô, một trong những người cầm quyền phía sau Trấn Phủ Ti.
 
 Hách Liên Tiểu Yêu sớm vào thành, hy vọng Hách Liên Nhạc Ngô ra mặt để Trấn Phủ Ti không làm khó Bạch Sầu Phi.
 
 Cho nên Hách Liên Nhạc Ngô cố ý đến xem người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận