Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 568: Liễu Sinh Nhất Kiếm, một chiến hai, chém giết (3)

Chương 568: Liễu Sinh Nhất Kiếm, một chiến hai, chém giết (3)Chương 568: Liễu Sinh Nhất Kiếm, một chiến hai, chém giết (3)
 
 Chương 568: Liễu Sinh Nhất Kiếm, một chiến hai, chém giết (3)
 
 Khí kình trên mũi thương tăng vọt, tựa như sấm sét ma chạm với không khí phát ra tiếng nổ đâm thẳng tới Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Hôi Thương Thạch Mộ mang đến cho người ta cảm giác rất bình thường nhưng ra tay lại cực kỳ tàn nhẫn, cực kỳ nhanh chóng.
 
 Đối mặt với bất luận kẻ nào hắn đều muốn đánh đòn phủ đầu.
 
 Khí kình trên trường thương tăng vọt, tạo thành một luồng khí lưu phủ lấy Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Giờ phút này trong mắt Liễu Sinh Nhất Kiếm chỉ có mũi thương đang dần phóng đại.
 
 Còn bên tai thì tràn ngập tiếng gào thét.
 
 Một kích này khiến Liễu Sinh Nhất Kiếm như rơi vào trong một trận bão táp.
 
 Đồng tử trong mắt Liễu Sinh Nhất Kiếm co lại, hắn có thể cảm nhận được sự cường đại của một thương này.
 
 Trường kiếm trong tay lập tức chém ra, kiếm khí tung hoành, đồng dạng nhanh, đồng dạng giống như bão táp.
 
 Trường kiếm chám ra va chạm với trường thương đâm tới.
 
 Bùm!
 
 Hai cỗ lực lượng đồng dạng thô bạo đối đầu, hỏa tinh tung tóe, tiếng nổ ầm vang.
 
 Sau đó thân hình hai người tách ra.
 
 Ngay khi họ vừa tách ra, bỗng có một bóng người từ trong chỗ tối vọt đến vung trường kiếm công kích Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Kiếm quang rực rỡ có chút chói mắt.
 
 Kiếm quang rực rỡ này không phải kiếm khí mà là ánh sáng từ trường kiếm.
 
 Người ra tay chính là Danh kiếm Tào Chính Dương một mực ẩn nấp.
 
 Trên chuôi kiếm của Tào Chính Dương có khảm bảo thạch, dưới tác động từ khí kình của hắn, bảo thạch sẽ phát ra ánh sáng.
 
 Loại ánh sáng này sẽ ảnh hưởng tâm mắt địch nhân, một khi tâm mắt bị ảnh hưởng thì tốc độ ra tay sẽ chậm, chậm một chút sẽ chết dưới kiếm của Tào Chính Dương hắn.
 
 Kiếm của Tào Chính Dương rất nhanh, nháy mắt xuyên thấu thân thể Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Phù!
 
 Thân thể Liễu Sinh Nhất Kiếm bị đâm xuyên nhưng lại không có máu bắn ra, gương mặt tràn đầy ý cười của Tào Chính Dương cứng lại, thân hình cấp tốc lui về phía sau.
 
 Nhưng khi hắn lui về phía sau thì một mảng kiếm quang khủng bố đã phủ tới.
 
 Hắn nhất thời ngẩn ra, tóc gáy dựng đứng.
 
 "Không tốt!"
 
 Hắn thầm kêu một tiếng. Nhưng bị kiếm quang bao phủ, hắn cảm giác được kinh mạch của mình giống như đông cứng lại, bóng ma tử vong cận kề.
 
 Hắn tiếp tục lui vê phía sau nhưng tốc độ lui của hắn kém tốc độ bao phủ của kiếm quang.
 
 Theo bản năng, Tào Chính Dương chỉ có thể nhấc trường kiếm trong tay ngăn cản kiếm quang.
 
 Tuy nhiên...
 
 XI
 
 Trường kiếm của hắn va chạm với kiếm quang bỗng gãy lìa, sau đó hắn nhìn thấy một đạo kiếm quang khác xuyên thấu hết thảy xuất hiện trước mặt mình.
 
 Rồi sau đó hắn cảm giác cổ đau nhói.
 
 Và không còn tri giác nữa.
 
 Lúc này người quan chiến sẽ thấy cái đầu của Tào Chính Dương từ trên cổ rời xuống đất lăn ra xa, chỗ cổ có cột máu phun trào.
 
 Đôi mắt trên đầu lâu vẫn còn mang theo sự hoảng sợ cùng khó có thể tin.
 
 Một màn này rơi vào mắt Thạch Mộ Danh đang đứng không xa, trong lúc nhất thời Thạch Mô Danh phản ứng kịp, đầu lâu rơi xuống xuống làm cho hắn cứng đờ.
 
 Hắn và Tào Chính Dương đều là thủ hạ của minh chủ, nhiều lần làm việc cùng nhau.
 
 Thực lực của đối phương không kém hắn chút nào thế mà bây giờ bị địch nhân dùng một kiếm chém giết.
 
 Nghĩ tới đây, sắc mặt Hôi Thương Thạch Mộ Danh biến đổi.
 
 Trong lúc đó giao thủ thì không có chuyện may mắn, đối phương có thể một kiếm chém giết Danh kiếm, thực lực tuyệt đối mạnh hơn hắn.
 
 Nhưng lúc mới giao thủ Liễu Sinh Nhất Kiếm không hề cho hắn áp lực.
 
 Đây cũng là nguyên nhân khiến Danh kiếm Tào Chính Dương ấn nấp trong chỗ tối ra tay.
 
 "Ngươi muốn dẫn hắn ra tay!"
 
 Thạch Mộ Danh nghĩ tới gì đó, nhìn Liễu Sinh Nhất Kiếm rồi nói.
 
 "Đúng vậy, không phải hắn trốn trong bóng tối để âm thầm ra tay sao, ta đây cho hắn cơ hội, chỉ là hắn không nắm chắc cơ hội thôi."
 
 Giọng điệu của Liễu Sinh Nhất Kiếm rất bình thản, nhưng tràn ngập sát ý.
 
 "Sao thực lực của ngươi có thể mạnh như vậy, không phải vừa mới bước vào Thiên Nhân cửu nạn sao?"
 
 Hôi Thương Thạch Mộ Danh lạnh lùng nhìn Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Bọn họ đã xem qua tư liệu về Liễu Sinh Nhất Kiếm mấy lần, nếu không Tiêu Biệt Nhất cũng sẽ không để cho hắn liên thủ với Danh kiếm.
 
 “Có đôi khi tư liệu bày ra cho người khác xem.....
 
 "Huống hồ kiếm đạo chú ý cảm ngộ, gần đây ta cảm ngộ kiếm đạo sâu hơn, đột phá cũng là chuyện bình thường!"
 
 "Gần đây ta lĩnh ngộ, hoặc có thể nói là học được một kiếm, không biết thương của ngươi có thể ngăn cản hay không?"
 
 Thời điểm Liễu Sinh Nhất Kiếm nói chuyện, kiếm ý trên người bắt đầu biến hóa.
 
 Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, sau đó khởi thế, nhất thời có một cỗ kiếm ý khủng bố đến khiến tim người ta tim đập nhanh từ trường kiếm bộc phát.
 
 Nhìn thấy cảnh này, đồng tử Hôi Thương đột nhiên co rụt, cả người giống như xù lông.
 
 Hắn cảm giác được nếu một kiếm này xuất ra, hắn căn bản không ngăn được.
 
 Không thể để đối phương xuất kiếm!
 
 Đây là suy nghĩ trong lòng Hôi Thương Thạch Mộ Danh.
 
 Hắn nắm chặt trường thương trong tay, chân đạp mạnh, toàn bộ thân thể dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Khí kình trong cơ thể tràn vào trường thương.
 
 Thân hình như bạo long, trường thương như ngọn núi.
 
 Muốn dùng lực lượng cường đại ngăn cản Liễu Sinh Nhất Kiếm xuất kiếm.
 
 Trường thương thô bạo vẫn không thể ngăn cản Liễu Sinh Nhất Kiếm, một kiếm xuất ra.
 
 Kiếm xuất, không gian trở nên u ám hơn.
 
 Sau đó không gian và thời gian giống như dừng lại.
 
 Kiếm quang xuyên thấu thương ảnh trực tiếp rơi vào trên người Hôi Thương.
 
 Phốc!
 
 Thân thể Hôi Thương trực tiếp chia thanh hai nửa, sau khi thi thể ngã xuống đất, máu tươi mới bắt đầu chảy ra.
 
 "Có thể khiến ta dùng một kích này! Chết không oan uổng!"
 
 Nhìn hai nửa thi thể, Liễu Sinh Nhất Kiếm thu kiếm vào vỏ, tiếp tục đuổi theo xe ngựa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận