Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 524: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (1)

Chương 524: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (1)Chương 524: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (1)
 
 Chương 524: Một chưởng liệt hau một kiếm xuyên tâm (1)
 
 "Thanh sam kiếm khách, Nhiếp Kiếm Sát!"
 
 "Không nghĩ tới lại có hai người trong tam lão tới đây.'
 
 Một giọng nói trâm thấp, khàn khàn phát ra từ miệng một người.
 
 "Xem ra các ngươi nhận biết lão phu, để lão phu vạch mặt nạ của các ngươi xem các ngươi là người phương nào?”
 
 Lão giả được gọi là Nhiếp Kiếm Sát nhìn chằm chằm hai người đeo mặt nạ, từ lời đối phương có thể thấy được đối phương nhận thức chính mình.
 
 Chỉ cần mở mặt nạ ra, hắn tin rằng có thể biết gương mặt phía sau.
 
 "Vậy thì phải xem bản lĩnh của ngươi, nhưng nếu hai lão già các ngươi chết ở đây, không biết Thiên Giám T¡ có loạn hay không?”
 
 Người còn lại cũng khàn khàn nói.
 
 Mộ Dung Khinh Trần đang chờ đợi đối phương, đối phương cũng muốn lợi dụng cơ hội lần này đối phó Thiên Giám Ti.
 
 Giờ phút này, sắc mặt Mộ Dung Khinh Trần trở nên ngưng trọng.
 
 Từ trong lời nói của đối phương nàng nghe được rất nhiều thứ.
 
 "Các ngươi thật sự can đảm, dám miệt thị Thiên Giám Ti ta, nhìn xem các ngươi có thể đứng vững trước kiếm của lão phu hay không đãi"
 
 Trong lúc lão giả áo xanh nói chuyện, trường kiếm đã ra khỏi vỏ, thân hình lão hóa thành một đạo lưu quang công kích hai người.
 
 Kiếm quang lóe lên, thời điểm khiếm khí tới gân hai người liền nổ tung, phân hóa và hóa thành mấy chục thanh trường kiếm đâm thẳng tới các yếu huyệt trên thân hai người.
 
 Đối mặt với chiêu này.
 
 Hai người đeo mặt nạ ngưng trọng, bọn họ có thể cảm giác rõ uy lực của một kiếm này.
 
 Lúc này một người ra tay, bàn tay chuyển sang màu xám đen cứng rắn va chạm với kiếm khí từ lão giả áo đen, có tia lửa tóe lên.
 
 Khí kình và khiếm khí ma sát với không khí chung quanh tạo ra tiếng rít bén nhọn.
 
 Mặt đất dưới chân người này chịu dư ba va chạm giữa bàn tay cùng kiếm khí nên vỡ vụn, thân hình người này không ngừng lui về phía sau, mỗi bước chân đều để lại vết nứt.
 
 Người đeo mặt nạ còn lạnh đánh ra một quyền.
 
 Một quyền này thật sự không có gì đặc biệt, nhưng nắm tay có khí kình sắc bén bao phủ, mang lực phá hoại rất mạnh.
 
 Âm!
 
 Quyền phong lướt nhanh ma sát với không khí tạo ra tiếng ù ù.
 
 Lão giả áo xanh xuất kiếm giao thủ với một người khác, cảm nhận được sự uy hiếp từ một quyền này. Lòng lão giả khẽ động trở tay chuyển kiếm, một đạo kiếm khí như lôi đình từ trường kiếm bắn về phía cánh tay ra quyền kia.
 
 Người ra quyền lập tức nghiêng người tránh né.
 
 Thiên Sát Âm Hàn Chưởng!
 
 Đúng vào lúc này, bàn tay người đang chiến đấu với lão giả không còn màu xám nữa, nháy mắt có hàn khí âm sát bao bọc, ánh mắt dữ tợn, vỗ hai tay công kích.
 
 Trong lúc nhất thời chưởng ảnh đầy trời bao phủ lấy lão giả áo xanh.
 
 Lão giả áo xanh thấy thế sắc mặt ngưng trọng, vung trường kiếm thật mạnh, kiếm khí thô bạo trực tiếp đối cứng.
 
 Kiếm khí ngăn trở chưởng ảnh phủ xuống, hơn nữa chấn nát sát khí đang hướng tới các vị trí trọng yếu.
 
 Hôi
 
 Lão giả đột nhiên cảm giác được tim đập nhanh, giống như mình bị độc xà giấu trong chỗ tối nhắm đến.
 
 Xi xì!
 
 Ba cỗ khí kinh đen nhánh xuất hiện sau chưởng ảnh, ap tới.
 
 Thấy thế, lão giả áo xanh muốn rút kiếm ngăn cản, nhưng lực lượng từ chưởng ảnh đột nhiên tăng vọt áp chế lão giả hồi kiếm trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
 
 Xil Xì! Xil
 
 Ba cỗ khí kinh màu đen bắn vào thân thể lão giả, lão giả bị chấn lui về phía sau.
 
 "Ha ha ha, trúng phải ba cây Ô Hàn Thấu Cốt Đinh của ta, khí huyết trong cơ thể sẽ bị đóng băng!"
 
 "Nhiếp Kiếm Sát, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!"
 
 Một giọng nói trâm thấp vang lên.
 
 Ngụy Thông đang giao thủ với Thái Kinh nghe được lời này liên biến sắc, muốn tách khỏi Thái Kinh để trợ giúp lão giả áo xanh.
 
 Nhưng lúc này khí kình từ trong người Thái Kinh bộc phát như cuồng phong.
 
 Hắn sẽ không để cho Ngụy Thông có cơ hội tách ra cứu viện, lập tức tung một quyền.
 
 Ngụy Thông tức giận nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể cứng rắn tiếp lấy một quyền.
 
 Nắm hai người va chạm phát ra tiếng bang bang.
 
 Nhưng lúc này Thái Kinh không có lập tức thu quyền mà thu lại tất tất cả lực lượng, nháy mắt ngưng tụ ra một cỗ lực lượng khổng lồ dung nhập vào nắm tay của mình.
 
 Đây là muốn liều mạng với Ngụy Thông.
 
 Từng luồng khí kình đổ về nắm tay, quyền kình tầng tầng lớp lớp, muốn chấn nát tay Ngụy Thông.
 
 Nhìn thấy cảnh này, Ngụy Thông kinh ngạc muốn thu hồi nắm đấm nhưng quyền kình của đối phương quá hung mãnh.
 
 Một khi hắn rút lại tay hắn có thể bị thương. Nếu cánh tay bị chấn thương sẽ lập tức rơi vào thế yếu.
 
 Tình huống hiện tại không cho phép hắn rơi vào thế yếu.
 
 Cho nên hắn chỉ có vận chuyển khí kình lưu chuyển đến cánh tay ngăn cản công kích của Thái Kinh.
 
 Đương nhiên với tư cách là một cường giả lâu năm, hắn có nhiều kinh nghiệm, thời điểm liều đấu với Thái Kinh, tay còn lại đột nhiên ngưng tụ một tia khí kình bắn thẳng tới mắt đối phương, tốc độ cực nhanh.
 
 Thái Kinh theo bản năng nghiêng đầu tránh.
 
 Nhưng thời điểm hắn né tránh thì khí kình xuất hiện dao động.
 
 Nguy Thông bắt lấy cơ hội, nắm tay biến chưởng chộp lấy cổ tay đối phương, nhưng Thái Kinh phản ứng cũng không kém, cổ tay xoay vòng tránh thoát.
 
 Ngụy Thông thấy thế, sắc mặt không có chút biến hóa.
 
 Hắn xoay người, khí kình trong cơ thể bộc phát, dùng phần lưng hung hăng húc vào đối phương
 
 Âm!
 
 Tiếng va chạm trâm đục vang lên, thân thể Thái Kinh bị húc bay ngược.
 
 Trong lúc bay ngược, Thái Kinh vung tay, một đạo hàn quang từ tay hắn bắn thẳng về phía cổ họng Ngụy Thông.
 
 Ngụy Thông vốn chuẩn bị thừa cơ truy kích Thái Kinh chỉ có thể từ bỏ mà ngăn trở hàn quang.
 
 Lúc này lão giả áo xanh bị trúng ba cây Thấu Cốt Đinh tay phải ôm ngực, thân thể khòm xuống, dùng trường kiếm chống đỡ thân thể, ánh mắt không nhìn hai người người đeo mặt nạ.
 
 Bất quá người xuất thủ một kích đắc thủ tiếp tục phóng tới côn kích lão giả áo xanh.
 
 Bàn tay như ưng trảo mang theo sát khí nông đậm chộp đầu lão giả.
 
 Hắn muốn vặn đầu lão giả áo xanh xuống.
 
 Nhưng ngay khi hắn tới gân lão giả, hai mắt lão giả lóe hàn quang, thân thể đột nhiên hóa thành tàn ảnh.
 
 Xi Xil
 
 Cổ họng người đeo mặt nạ bị đâm thủng.
 
 Từ thân thể lão giả áo xanh có ba cây đỉnh rơi xuống phát ra tiếng vang trong trẻo.
 
 Người đeo mặt nạ bị đâm thủng cổ họng khó tin nhìn trường kiếm, bàn tay chỉ vào thanh sam lão giả, hắn không rõ vì sao đã trúng Thấu Cốt Đinh mà đối phương lại không có gì cả.
 
 "Ngươi quá xem thường nội tình của chúng ta rồi!"
 
 Lão giả áo xanh rút trường kiếm về, trên thân kiếm có máu đang chậm rãi nhỏ xuống.
 
 Người đeo mặt nạ che cổ họng của mình, bước từng bước lui lại.
 
 Ánh mắt nhìn về phía ngực lão giả áo xanh.
 
 Áo ngoài bị thủng lỗ, bên trong có ô quang xen lẫn kim sắc lóe lên.
 
 "Kim Ô Tỏa Giáp!"
 
 Người đeo mặt nạ nói xong câu này liền ngã xuống. Người đeo mặt nạ còn lại xuất hiện trước thi thể tên vừa ngã xuống, trong hai tràn ngập phẫn nộ và bi thương.
 
 "Ngươi giết huynh đệ của ta!"
 
 Tiếng quát trầm thấp vang lên, hai mắt của hắn đỏ tươi trông cực kỳ dữ tợn.
 
 "Chẳng lẽ ngươi cho rằng lão phu đang chơi đùa với các ngươi sao?"
 
 Lão giả áo xanh lạnh lùng nói, không hề để ý đến ánh mắt đỏ tươi của người đeo mặt nạ.
 
 Thái Kinh và Ngụy Thông đã dừng tay, hắn nhìn vê phía bên này mà sửng sốt.
 
 "Ta không mong đợi chuyện lật thuyền trong mương."
 
 Ngụy Thông nở nụ cười dữ tợn: "Hôm nay các ngươi đều không đi được!"
 
 Lúc nói chuyện, Ngụy Thông lấy ra một đôi găng tay trông rất bình thường, nhưng vật có thể xuất hiện vào lúc này tuyệt đối không đơn giản.
 
 "Thiên Sát Kim Ti Thủ Sáo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận