Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 595: Sở Thiên Ba phan nộ, Thượng Quan Kim Hồng đột phá

Chương 595: Sở Thiên Ba phan nộ, Thượng Quan Kim Hồng đột pháChương 595: Sở Thiên Ba phan nộ, Thượng Quan Kim Hồng đột phá
 
 Chương 595: Sở Thiên Bá phan nộ, Thượng Quan Kim Hồng đột phá
 
 Bùm!
 
 Đúng lúc này mặt tường phía sau vỡ vụn.
 
 Một bóng người khôi ngô xuất hiện phía sau nữ tử xinh đẹp, hắn giậm chân thật mạnh, thân hình khủng bố bắn thẳng tới Sở Thiên Bá.
 
 Bàn tay giống như một ngọn núi nặng nề đập xuống.
 
 "Loạn thế cuồng hán Tư Mã Cuồng, không ngờ ngươi cũng tới!"
 
 Sở Thiên Bá thấy Tư Mã Cuồng, sắc mặt trở nên lạnh lẽo đánh ra một quyên, nắm tay mang theo khí kình màu đen.
 
 Còn nữ tử xinh đẹp giống như quỷ hồn lao ra, trường kiếm hóa thành tàn ảnh chém về phía cổ của Sở Thiên Bá.
 
 Hai người liên thủ phối hợp rất khéo léo.
 
 Sở Thiên Bá thấy cảnh này, quyền thế không hề thay đổi nào, tiếp tục dũng mãnh đánh tới.
 
 Nhưng lại dùng thân pháp xảo diệu tránh được trường kiếm của nữ tử.
 
 Bùm!
 
 Nắm tay va chạm, Tư Mã Cuồng bị chấn lui ra ngoài va chạm vào vách tường rách nát.
 
 Gaol
 
 Tư Mã Cuồng bị một quyền đánh lui gầm nhẹ.
 
 "Nộ Hải Thiên Cuồng Quyền!"
 
 Hắn quát to đánh ra một quyền, khí tức quanh thân tăng vọt, một cỗ lực lượng đáng sợ lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh.
 
 Trên nắm tay hắn xuất hiện một tầng khí kình nông hậu.
 
 Sắc mặt Sở Thiên Bá vẫn không thay đổi nhưng thân thể bỗng bộc phát khí tức cường đại.
 
 "Các ngươi quá ngông cuồng, cho dù Kim Phi Hồng đến đây cũng không dám cuồng ngạo như thất"
 
 Sở Thiên Bá lạnh lùng nói.
 
 Lúc trước hắn kiêng kị Kim Phi Hồng nên chỉ muốn bắt Liễu Ngọc, nhưng bây giờ hai người này lại dám giao thủ với hắn, thật sự không để Sở Thiên Bá hắn vào mắt.
 
 Vậy Sở Thiên Bá hắn còn cần nương tay làm gì.
 
 Chân đạp đất, thân hình xuất hiện trước mặt Tư Đồ Cuồng đồng thời đánh ra một chưởng va chạm với nắm tay của đối phương.
 
 "Không!"
 
 Tư Đồ Cuồng kêu thảm một tiếng, máu tươi từ cánh tay phun ra.
 
 Bất quá lúc này Liễu Ngọc lại vung tay, có khói đen tràn ve phía mọi người.
 
 “Có độc, lùi lại!"
 
 Thấy thế Sở Thiên Bá dừng lại nâng bàn tay nâng lên vỗ một chưởng đánh tan khói màu đen. Nhưng cả hai người kia đã biến mất rồi.
 
 "Tổng đường chủ, Kim Tiền Bang quá mức càn rỡ, chúng ta nên nhân cơ hội động thủ với Kim Tiên Bang!"
 
 Lục Bưu nói.
 
 "Cho bọn hắn giáo huấn thôi, tạm thời không động thủ, để cho người các đường đều bất động, nhưng nếu như Kim Tiền Bang khiêu khích thì cũng không cần khách khí."
 
 Sở Thiên Bá khoát tay nói.
 
 "Các đường điều động nhân thủ cho ta, tra xem kẻ nào dám hãm hại Sở Thiên Đường."
 
 Sở Thiên Bá nghiêm nghị nói.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Mọi người ở cửa đường nhanh chóng rời đi.
 
 “Người đâu!
 
 Sau khi chín vị đường chủ rời đi, Sở Thiên Bá thấp giọng nói.
 
 Một người mặc áo đen xuất hiện trước mặt Sở Thiên Bá, trong tay người này ôm một thanh trường kiếm, sắc mặt lạnh lùng.
 
 "Tổng đường chủ, vừa rồi ta có thể xuất kiếm, một kiếm chém giết Tư Đồ Cuồng."
 
 Người tới trâm giọng nói.
 
 "Chuyện lần này có chỗ kỳ quặc, không hành động cẩn thận thì Sở Thiên Đường và Kim Tiền Bang đều đại thương nguyên khí."
 
 "Không thể không cẩn thận!"
 
 "Ngươi âm thầm điều tra, ta muốn biết người chủ sự hiện tại của Kim Tiền Bang là ai, tuy rằng phong cách hành động kiểu này có điểm giống với Kim Phi Hồng, nhưng hắn bế quan nhiều năm như vậy không có đột phá, không có khả năng đột phá vào thời điểm hiện tại."
 
 Sở Thiên Bá nói.
 
 "Thuộc hạ liền đi điều tral"
 
 Nói xong, người áo đen nhanh chóng lui xuống.
 
 "Mưa gió sắp đến, ta muốn xem là ai đang làm mưa làm gió!"
 
 Sở Thiên Bá trầm giọng nói.
 
 Lúc này ở viện của Thượng Quan Kim Hồng, Thượng Quan Kim Hồng đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn bên trong mật thất, hắn lấy Bổ Nguyên Đan ra nuốt vào.
 
 Sau đó thu liễm tâm thần, bắt đầu vận chuyển khí kình trong cơ thể luyện hóa viên đan dược này.
 
 Bổ Nguyên Đan tên như ý nghĩa, đan dược bổ sung nguyên khí, bên trong mật khố Kim Tiền Bang chỉ có một viên, nghe đồn là Kim Ngọc Đình chuẩn bị cho bản thân.
 
 Chỉ là Kim Ngọc Đình tu luyện quá chậm chạp, ba năm trước hắn bỏ ra số tiền lớn tìm được hai viên Bổ Nguyên Đan.
 
 Phục dụng một viên chỉ để cho hắn đột phá một cảnh giới, hắn muốn tự thân tu luyện đạt tới Thiên Nhân thất nạn rồi phục dụng một viên còn lại. Không nghĩ tới lại thành toàn cho Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Theo khí kình luyện hóa, dược lực khổng lô không ngừng lưu chuyển trong cơ thể Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Thượng Quan Kim Hồng vận chuyển chân khí trong cơ thể đưa dược lực lưu động trùng kích kinh mạch của mình, hình thành một vòng tuần hoàn, sau đó lưu chuyển về phía đan điền.
 
 Theo thời gian, dược lực giống như nước lũ không ngừng tràn vào trong đan điền.
 
 Trong đan điền có một vòng xoáy, khí kình từ vòng xoáy bắt đầu chảy về các kinh mạch của Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Khí kình mang theo dược lực ôn hòa.
 
 Thân thể Thượng Quan Kim Hồng giống như đất đai khô cạn gặp mưa rào, bắt đầu hấp thu dược lực.
 
 Thượng Quan Kim Hồng mở mắt, giơ tay trảo một bình đan dược đặt cách mình không xa.
 
 Hắn mở bình ra đổ hết đan dược vào trong miệng.
 
 Những đan dược này cũng do Thượng Quan Kim Hồng lấy từ trong mật khố.
 
 Đan dược tiến vào trong bụng nhanh chóng hóa thành dược lực hối nhập đan điền.
 
 Thời gian trôi qua từng chút một.
 
 Khí tức trên người Thượng Quan Kim Hồng bắt đầu không ngừng biến hóa, khí lưu quanh thân hình tạo thành gió lốc nhỏ.
 
 Một thời gian sau khí kình quanh thân Thượng Quan Kim Hồng được thu vào trong cơ thể.
 
 Thượng Quan Kim Hồng mở mắt ra, trên mặt tràn ngập sự hưng phấn.
 
 "Không nghĩ tới không chỉ đột phá đến Thiên Nhân bát nạn mà còn đạt tới đỉnh phong, chỉ một chút nữa sẽ tiến vào Thiên Nhân cửu nạn!"
 
 Thượng Quan Kim Hồng thì thào.
 
 Điều tức thêm một chút rồi hắn ra khỏi mật thất.
 
 Trong sân, Ngu phu nhân đang ngồi trên một tảng đá chờ đợi Thượng Quan Kim Hồng.
 
 Chỉ chốc lát sau Thượng Quan Kim Hồng đã xuất hiện trong sân.
 
 Cảm nhận được khí tức trên người Thượng Quan Kim Hồng biến hóa, Ngu phu nhân liền vui vẻ.
 
 "Ngươi đột phá rồi!"
 
 Ngu phu nhân không xác định hỏi lại.
 
 "Đương nhiên, tình huống bên trong Kim Tiền Bang hiện giờ thế nào?”
 
 Thượng Quan Kim Hồng nói.
 
 "Phòng thủ trở nên nghiêm mật, ta tiến vào trong Kim Tiền Bang cũng cảm giác có mấy đôi mắt nhìn chằm chăm ta."
 
 "Còn nữa, hôm nay Dương quản gia đến Thanh Y Lâu treo giải thưởng hai ngàn vạn lượng truy bắt hung thủ."
 
 "Hai ngàn vạn lượng, Dương quản gia căn bản không vận dụng được, ta hoài nghi bây giờ Kim Tiền Bang do người nào đó chủ su "Nhưng chúng ta không điều tra được là ai?"
 
 Ngu phu nhân mở miệng nói.
 
 Trong khi họ đang nói chuyện thì một tên thủ hạ của Thượng Quan Kim Hồng từ bên ngoài chạy vào.
 
 "Trưởng lão, vừa mới nhận được tin tức, hộ pháp bên cạnh bang chủ là Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc và Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã Cuồng hiện thân, nhưng bị Sở Thiên Bá đả thương trở về bang."
 
 Người tới bẩm báo.
 
 Trước khi bế quan Thượng Quan Kim Hồng cho người chú ý tình huống bên ngoài.
 
 "Liễu Ngọc và Tư Mã Cuồng sao?"
 
 Thượng Quan Kim Hồng khẽ cau mày, hắn chưa từng nghe nói qua hai người này trong bang.
 
 "Hai người này là thủ hạ của Kim Phi Hồng, là cao thủ có thực lực chỉ ở sau bang chủ, vẫn luôn bảo hộ bang chủ."
 
 Ngu phu nhân truyên âm.
 
 "Ngươi lui xuống trước, ta đã biết, đây là phần thưởng cho ngươi!"
 
 Thượng Quan Kim Hồng móc ra một cái túi bạc ném cho đối phương.
 
 "Đa tạ Thượng Quan trưởng lão!"
 
 Người tới tiếp nhận túi tiền, khom người lui ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận