Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 155: Giết ba người lập uy trước (1)

Chương 155: Giết ba người lập uy trước (1)Chương 155: Giết ba người lập uy trước (1)
 
 Chương 155: Giết ba người lập uy trước (1)
 
 Tô Thần vừa dứt lời, thân hình Bạch Sầu Phi chợt lóe, nhảy xuống từ trên, xuất hiện trước Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Sau đó giơ tay lên.
 
 Hai đệ tử mang tấm biển từ trong lâu tới trước mặt Bạch Sầu Phi.
 
 Bạch Sầu Phi giơ tay phải chộp lấy tấm biển.
 
 "Hôm nay, Kim Phong Tế Vũ Lâu mở phân lâu Lĩnh Nam quận."
 
 Tiếng Bạch Sầu Phi vang vọng trên đường phố.
 
 Lời còn chưa dứt thì Bạch Sầu Phi đã xách tấm biển nhảy lên.
 
 Đúng lúc này có ba bóng dáng vọt về phía bên này.
 
 Một người trong đó cầm đao chém tới, đao mang giống như trăng non quét đến Bạch Sầu Phi.
 
 Ra tay chính là Dương gia Dương Kiệt, một tên cao thủ Luyện Phách cảnh dùng đao.
 
 Cùng ra tay với hắn còn có hai người, trong lòng bàn tay một người xuất hiện một cỗ gió lốc đánh tới đầu Bạch Sâu Phi, chính là Tân Phong Tần gia.
 
 Về phần Tiết Thiên Hà, bàn tay hắn chuyển sang huyết sắc, tung một chưởng hướng đến ngực của Bạch Sầu Phi.
 
 Âm ầm!
 
 Ngay khi ba người này ra tay thì có một cỗ đao khí cường hoành đột nhiên bộc phát phía sau ba người bọn họ.
 
 Một bóng người xuất hiện trên đường phố, rõ ràng chính là Bạch Thiên Vũ, lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu Khánh Thành.
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Bạch Thiên Vũ hiện thân chém ra một đao, đao khí vẫn dài như sóng nước cuốn tới.
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Ba người biến sắc, trong nháy mắt xoay người công kích đao khí.
 
 Âm aml
 
 Bốn cỗ lực lượng va chạm, khí lãng tạo thành từng gợn sóng tản ra.
 
 Sau khi khí lãng khuếch tán, thân hình ba người hạ xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Thiên Vũ .
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 " Bạch Thiên Vũ
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Nhìn thấy người xuất hiện, sắc mặt những người quan chiến chung quanh đều biến đổi.
 
 Bọn họ nhận được tin tức là sau một trận chiến với Lục Thiên Hành, Bạch Thiên Vũ đã bế quan, chưa từng lộ diện. Nhưng hôm nay lại xuất hiện ở quận phủ.
 
 Lúc này, Bạch Sầu Phi đã treo tấm biển lên, thân hình rơi xuống đất.
 
 Trong lúc nhất thời hắn cùng Bạch Thiên Vũ một trước một sau.
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Bầu không khí trở nên ngưng trọng.
 
 Hơn nữa người xem cuộc chiến, cũng nhao nhao đứng lên.
 
 "Không nghĩ tới Bạch Thiên Vũ ngươi lại từ Khánh Thành chạy tới, đúng lúc giải quyết luôn cả ngươi!
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Tiết huynh, ta và Tần huynh đối phó Bạch Thiên Vũ , ngươi đến chém giết Bạch Sầu Phi."
 
 Bạch Thiên Vũ
 
 Dương gia Dương Kiệt mở miệng nói.
 
 Nghe được lời của Dương gia, Tiết Thiên Hà gật gật đầu, trầm giọng nói.
 
 “Toàn lực bộc phát, không nên giữ lại thực lực."
 
 Nói xong, thân hình bắn ra, trong bàn tay xuất hiện một cỗ hơi thở huyết sắc nông đậm v6 một chưởng vê phía Bạch Sầu Phi.
 
 Tốc độ xuất chưởng cực nhanh, thế công cũng rất sắc bén.
 
 Đối mặt với công kích sắc bén của Tiết Thiên Hà, Bạch Sầu Phi không hề di chuyển, ngón tay thò ra, đầu ngón tay chỉ vê phía một chưởng ấn đang ập đến.
 
 Phanh!
 
 Chỉ kình cùng chưởng kình va chạm, hình thành một cỗ khí lãng, thân hình Bạch Sầu Phi lui về phía sau mấy bước.
 
 Tiết Thiên Hà khẽ run lên.
 
 " Chỉ pháp thật mạnh."
 
 Tiết Thiên Hà giơ tay lên, ở trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một vệt đỏ.
 
 Tuy rằng nội khí bản thân cường đại hơn đối phương nhưng chỉ lực của đối phương rất mạnh, xuyên thấu qua chưởng kình rơi vào lòng bàn tay hắn.
 
 Bạch Sầu Phi không nói chuyện, thân hình chợt lóe tiến công Tiết Thiên Hà.
 
 [ Kinh Thần Chỉ 】
 
 Đầu ngón tay tựa núi cao đè xuống.
 
 Tiết Thiên Hà đối mặt với ngón tay này, sắc mặt mặt tram xuống, hơi thở huyết sắc tăng vọt, tập trung bên trong bàn tay, bàn tay nắm thành quyền công kích ngón tay.
 
 Âm ầm!
 
 Tiết Thiên Hà ngăn cản được một chỉ của Bạch Sầu Phi.
 
 Nhưng lúc này chung quanh hắn lại có một màn mưa phùn kéo dài xuất hiện khiến cho tâm mắt bị ảnh hưởng. "Kinh Thần Chỉ" chính là chỉ pháp mà Bạch Sầu Phi ở trên núi cao cảm ngộ ảo diệu của thiên địa, dung hợp hai mươi bốn tiết khí sáng tạo ra, chia làm "Hai mươi bốn tiết khí chỉ pháp" và "Tam chỉ đạn thiên".
 
 Không chỉ thể hiện ra khí thế của núi non mà còn có hai mươi bốn tiết khí.
 
 Trong cơn mưa phùn này đột nhiên có tiếng sấm vang lên.
 
 Sau đó một ngón tay mang theo sấm sét xuyên thấu qua màn mưa phùn xuất hiện trước mặt Tiết Thiên Hà.
 
 Hắn vội vàng mở bàn tay ngăn cản nhưng khi bàn tay va chạm với ngón tay.
 
 Xuy!
 
 Ngón tay Bạch Sầu Phi giống như mũi thương sắc bén đâm vào lòng bàn tay Tiết Thiên Hà.
 
 Ngón tay sắc bén bộc phát, trực tiếp xuyên thủng lòng bàn tay Tiết Thiên Hà.
 
 Máu tươi lập tức bắn tung tóe.
 
 Hơn nữa một luồng lôi điện từ chỗ vêt thương lan truyền khắp cả cánh tay.
 
 Tiết Thiên Hà đè nén đau nhức khẽ quát một tiếng, thân hình tiến tới một bước.
 
 Tay còn lại nắm chặt thành quyền oanh kích Bạch Sầu Phi.
 
 Huyết khí cuồng phá tan màn mưa phùn.
 
 Nhưng khi nắm đấm của hắn tới gần Bạch Sầu Phi thì chỉ công kích tàn ảnh Bạch Sầu Phi.
 
 Thấy tình thế không ổn.
 
 Hai chân Tiết Thiết Hà nhanh chóng khựng lại, thân hình bạo lui.
 
 Bạch Sầu Phi hóa thành một bóng trắng theo sát, lập tức thi tiếp tục thi triển [Hai mươi bốn tiết khí chỉ pháp].
 
 Hắn không cho Tiết Thiên Hà cơ hội phản ứng.
 
 Liễu Vô Mi xem cuộc chiến nhìn thấy cảnh tượng này, mở miệng nói.
 
 "Sư huynh, Tiết Thiên Hà không có cơ hội thắng rồi, nếu như không ai viện thủ e là sẽ chết dưới chỉ pháp của đối phương!."
 
 Chỉ pháp này của hắn không tâm thường, nếu như không phải dựa vào chỉ pháp này, Tiết Thiên Hà sẽ không bại!
 
 Ánh mắt Lâu Vô Hối chợt lóe.
 
 Quá trình Tiết Thiên Hà và Bạch Sầu Phi giao thủ bọn họ đều xem rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận