Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 215: Quận thủ Van Dat Phàm, Cửu vương cầm quyền (1)

Chương 215: Quận thủ Van Dat Phàm, Cửu vương cầm quyền (1)Chương 215: Quận thủ Van Dat Phàm, Cửu vương cầm quyền (1)
 
 Chuong 215: Quan thu Van Dat Pham, Cuu vuong cam quyen (1)
 
 Quận phủ.
 
 Trong một gian mật thất tối đen.
 
 Quận thủ Văn Dật Phàm đang ngồi đó, đêm tối có thể làm cho lòng người trở nên yên tĩnh hơn.
 
 Cũng có thể nghĩ rõ nhiêu chuyện hơn nữa.
 
 Lĩnh Nam quận có chút loạn, nhưng không phải bọn họ khơi mào, tình huống có chút không giống như dự kiến.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu, Thanh Long Hội, Thanh Long Hội... “
 
 Hắn lẩm bẩm ba chữ Thanh Long Hội vài lần.
 
 "Các ngươi muốn đối phó Thanh Long tự sao?"
 
 Văn Dật Phàm thâm nghĩ.
 
 Lúc này bỗng có một bóng người xuất hiện bên ngoài mật thất, không lên tiếng, nhưng Văn Dật Phàm trong mật thất đã nghe được động tĩnh.
 
 "Có chuyện gì vậy?”
 
 "Đại nhân, người của Tam hoàng tử đến, đang ở trong đại sảnh."
 
 Người tới trả lời.
 
 "Được rồi, ta đã biết!"
 
 Văn Dật Phàm vừa nói chuyện vừa đứng dậy đẩy cửa phòng ra.
 
 Ánh mặt trời chiếu vào người hắn giống như thấm vào thân thể.
 
 Hắn ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút rồi xoay người tiến đến đại sảnh.
 
 Trong đại sảnh có một nam tử mặc cẩm bào đang ngồi uống trà, giống như không để ý tới chuyện mình phải chờ lâu.
 
 Có lẽ nam tử áo gấm này quen thuộc với Văn Dật Phàm nên biết thói quen của hắn.
 
 "Ngươi vẫn như cũ, thích ở trong không gian tối đen kia suy nghĩ"
 
 Nhìn thấy Văn Dật Phàm bước vào, nam tử liền mở miệng nói.
 
 "Gần đây Lĩnh Nam quận có chút loạn, không nằm trong dự liệu của ta, ta muốn nghĩ xem nên làm thế nào để ứng phó."
 
 "Lục Trầm huynh, hẳn là ngươi cũng chú ý đến tin tức ở Lĩnh Nam quận, không biết có thể cho ta một chút kiến nghị hay không."
 
 Văn Dat Phàm ngồi xuống bên cạnh hắn nói.
 
 "Ngươi đang nói tới Kim Phong Tế Vũ Lâu và Thanh Long Hội sao?”
 
 Nam tử được xưng là Lục Trâm nói.
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu coi như yên ổn, chủ yếu là [Thanh Long Hội]” Văn Dật Phàm mở miệng nói.
 
 "[Thanh Long Hội] này đầu tiên là ra tay giết Hách Liên tiểu hầu gia, sau đó ra tay giết Diêm Ngọc Bắc Trấn Phủ Ti, có chút không kiêng nể gì!"
 
 Văn Dật Phàm nam tử nói đến [Thanh Long Hội] liền hỏi.
 
 "Ngươi sợ bọn họ sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Tam hoàng tử?"
 
 Nam tử ngưng trọng nói.
 
 "Đúng vậy, hiện giờ mấy nhà chúng ta hợp mưu muốn loại bỏ Mật tông Phật môn ở Lĩnh Nam quận, làm suy yếu lực lượng của quốc sư."
 
 "Từ đó làm cho đại hoàng tử mất đi một bộ phận trợ lực, phá hư kế hoạch trở thành Thái tử, để cục diện Cửu vương chấp chính tiếp tục tôn tại."
 
 "[Thanh Long Hội] giết chóc như thế, ta sợ gián tiếp trợ giúp Mật Tông."
 
 Văn Dật Phàm mở miệng nói.
 
 "[Thanh Long Hội] có chút quỷ dị, nhưng nếu như bọn họ quá không kiêng nể gì, vậy thì tiêu diệt bọn họ trước."
 
 Trong lúc nam tử nói chuyện thì trong mắt lóe sát ý.
 
 "Động thủ cũng không thể là chúng ta động thủ, tục ngữ nói, không phải mãnh long bất quá giang, đối phương dám nhúng tay vào lúc này, tất nhiên không đơn giản, chúng ta phải thận trọng."
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 Lúc này, một lão giả bộ dáng quản gia đi vào hành lễ với Văn Dật Phàm và nam tử cẩm bào, sau đó đi tới nói nhỏ bên tai Văn Dật Phàm một câu.
 
 Hai mắt Văn Dật Phàm híp lại, xua tay cho đối phương rời đi.
 
 "Có chuyện gì xảy ra sao?"
 
 Nam tử cẩm bào Lục Trầm mở miệng nói.
 
 "Vừa rồi chúng ta nói đến [Thanh Long hội], hiện giờ còn có tin tức mới, tối hôm qua người của [Thanh Long hội] giết chết đại trưởng lão Sơn Hà môn, đại trưởng lão kia đã bị chúng ta khống chế."
 
 Văn Dật Phàm vẫn bình thản nhưng giọng điệu đã trở nên lạnh lùng.
 
 "Sơn Hà môn chính là một trong những thế lực chủ lực đối phó Lăng Nguyệt Kiếm Phái, sao lại xuất hiện biến cố như vậy."
 
 Lục Trâm trâm giọng hỏi.
 
 "Bọn họ có chút xem thường Càn Thiên Trần của Sơn Hà Môn, Khống Tâm Thuật cuối cùng thất bại, dẫn đến kế hoạch thất bại."
 
 "Bất quá là ai mời [Thanh Long Hội] giết người đây?"
 
 Ngón tay Văn Dật Phàm không ngừng gõ vào mặt bàn.
 
 "Bên trong Sơn Hà môn, đại trưởng lão chết thì ai được lợi nhất, chính là người đó."
 
 Nam tử áo gấm uống một ngụm trà nói.
 
 "Đó chính là thiếu chưởng giáo Sơn Hà môn Càn Mục, đây chính là biến số mà ta lo lắng, trong tình huống bình thường thì Càn Mục này không làm được chuyện gì." "Có Thanh Long Hội nên hắn chỉ cần đưa tiền ra."
 
 "Xem ra có thời gian phải chèn ép Thanh Long Hội này một chút."
 
 Văn Dật Phàm trầm giọng nói.
 
 Một thế lực không thể khống chế xuất hiện, cần phải chú ý và hạn chế.
 
 "Lục Trâm huynh, đến thư phòng của ta, nói chút xem bên Tam hoàng tử an bài thế nào."
 
 Văn Dật Phàm không dây dưa chuyện [Thanh Long Hội] nữa mà đứng dậy mời người đến thư phòng, xem ra là có chuyện trọng yếu cần bàn bạc.
 
 Tại thời điểm này.
 
 Ở Sơn Hà Môn
 
 Càn Mục từ trong động phủ đại trưởng lão trở về.
 
 Khuôn mặt vốn ưu sầu bỗng tràn ngập sự vui mừng.
 
 " Mộc lão, [Thanh Long Hội] này thật sự là lợi hại, chỉ trong thời gian một đêm mà đã giết chết Đại trưởng lão, ngươi từ miệng vết thương có nhìn ra là ai giết chết Đại trưởng lão hay không."
 
 Càn Mục ngồi xuống nhìn Mộc lão rồi hỏi.
 
 "Giết chết đại trưởng lão chính là một vị cao thủ dùng kiếm, từ dấu vết để lại hẳn là một tên cao thủ dùng tay trái xuất kiếm."
 
 "Hiện giờ cao thủ Thanh Long Hội xuất hiện có Kinh Vô Mệnh và A Phi đều là cao thủ dùng kiếm, nhưng không dùng kiếm tay trái."
 
 "Cho nên hẳn là một sát thủ khác ở [Thanh Long Hội]."
 
 Mộc lão trầm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận