Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 437: Thiên Hạ Minh, đại quân tiến vào Lĩnh Nam quận

Chương 437: Thiên Hạ Minh, đại quân tiến vào Lĩnh Nam quậnChương 437: Thiên Hạ Minh, đại quân tiến vào Lĩnh Nam quận
 
 Chương 437: Thiên Hạ Minh, đại quân tiến vào Lĩnh Nam quận
 
 "Lão tam, ngươi đây đang ghét bỏ thực lực của ta sao, ta không có thiên phú như các ngươi nhưng không thể nói vậy đi!"
 
 Lãnh Thiên Trì uống một ngụm rượu, buồn bực nói.
 
 Tuy rằng hắn không hiểu Thẩm Quy Ngu bảo hắn không giao thủ mà trốn, nhưng quả thật có lý.
 
 Thiên Hạ Minh có một minh chủ và phó minh chủ.
 
 Bốn người đều là huynh đệ kết nghĩa, Lãnh Thiên Trì là nhị minh chủ nhưng thực lực lại yếu nhất trong mấy người.
 
 Thực lực của ba người còn lại đều ở Thiên Nhân cửu nạn.
 
 Lãnh Thiên Trì dựa vào đan dược mới đột phá đến Thiên Nhân bát nạn, bằng không chỉ có thể bồi hồi ở Thiên Nhân lục nạn.
 
 Không phải tư của hắn chất kém mà vì lúc còn trẻ kinh mạch trong cơ thể tổn thương, lúc ấy không có chữa trị, vê sau muốn chữa trị đã làm không thể.
 
 "Nhị ca, bốn người chúng ta tình như thủ túc, năm đó nếu như không nhờ nhị ca thì Thẩm Quy Ngu ta đã đã bị giết rồi!"
 
 Thẩm Quy Ngu vội vàng nói.
 
 "Được rồi, lòng dạ của ta không có hẹp hòi.
 
 Đúng rồi, cao thủ bên Thất hoàng tử, Thái sư và Lệnh tổng quản khi nào tới."
 
 Lãnh Thiên Trì hỏi.
 
 "Một hai ngày nữal"
 
 Thẩm Quy Ngu mở miệng nói:
 
 "Thật ra chúng ta đã nhìn thấu [ Thanh Long Hội ] bên này, nhưng còn Í Kim Phong Tế Vũ Lâu ] vẫn không cách nào nhìn thấu!"
 
 Lãnh Thiên Trì trâm giọng nói:
 
 Nghe Lãnh Thiên Trì nói, sắc mặt Thẩm Quy Ngu không hề thay đổi.
 
 "Ta đã điều tra [Kim Phong Tế Vũ Lâu] này, phát hiện thành viên của bọn họ đến từ một tổ chức tình báo nhỏ ở Lĩnh Nam quận tên là [Thiên Sách Đường], về sau dùng thực lực bắt được thêm hai thế lực khác từ đó khuếch trương."
 
 "Căn cơ có chút cạn, mặc dù sau lưng có Thiên Nhai Các ủng hộ nhưng muốn phát triển còn cần thời gian rất dài!"
 
 "Bắt được chín quận phương bắc, chúng ta có thể dò xét đối phương, có lẽ còn có thể hợp tác."
 
 Thẩm Quy Ngu mở miệng nói.
 
 "Nhưng nghe đồn Bắc các chủ Thiên Nhai Các có chút giao tình với Ma đao Đinh Bằng!"
 
 Lãnh Thiên Trì nói. en lúc đó Ma đao Đinh Bằng đã chết, bọn họ không còn giao tình nữa, liên hệ giữa các thế lực trong thiên hạ cũng không dựa vào giao tình mà là dựa vào lợi ích."
 
 "Hợp tác với chúng ta, Kim Phong Tế Vũ Lâu của Thiên Nhai Các có thể phát triển, chẳng lẽ bọn họ có thể vì một người chết mà gây khó dễ cho chúng ta sao!"
 
 Thẩm Quy Ngu nhẹ giọng nói.
 
 "Vẫn là ngươi nhìn rõ!"
 
 Lãnh Thiên Trì đáp lời.
 
 "Ngươi đoán xem lúc nào bên kia sẽ phản ứng?”
 
 Lãnh Thiên Trì hỏi sau đó.
 
 "Ta không rõ, bất quá nếu như Yến Nam Thiên ở Lĩnh Nam quận thì trong vòng ba ngày có động tĩnh!"
 
 "Nếu như không có động tĩnh, Thiên Hạ Minh chúng ta sẽ bắt đầu phái người tiến vào Lĩnh Nam quận, chiếm cứ địa bàn của Sơn Hà Môn."
 
 Thẩm Quy Ngu trầm giọng nói.
 
 "Hiểu rồi!"
 
 Lãnh Thiên Trì gật đầu.
 
 "Đúng rồi, bên Thiên Quyền môn phải làm thế nào?"
 
 Lãnh Thiên Trì nghĩ tới điều gì đó, mở miệng nói.
 
 "Thiên Quyên môn chủ Bạch Đông Thăng chính là người Bạch gia ở Kinh sư, mặc dù chỉ là chi thứ nhưng nói như thế nào cũng là người Bạch gia!"
 
 "Chúng ta không thể vì một Thiên Quyền môn nho nhỏ mà đắc tội Bạch gia, chờ chấp chưởng chín quận phương bắc sẽ đưa cho bọn hắn một thành trì, coi như cho Bạch gia mặt mũi!"
 
 Thẩm Quy Ngu nói.
 
 "Bạch gia không phải là thế lực bên Tứ hoàng tử sao? Hiện giờ tình cảnh của Tứ hoàng tử không tốt lắm!"
 
 Lãnh Thiên Trì không khỏi nói.
 
 "Bạch gia là Bạch gia, Tứ hoàng tử là Tứ hoàng tử, tuy rằng gần đây Tứ hoàng tử gặp chút phiền toái, nhưng không ảnh hưởng tới Bạch gia, bản lĩnh ngả theo theo chiều gió của những thế gia này chúng ta không so nổi!"
 
 Lúc Thẩm Quy Ngu nói tới đây, khóe miệng nhếch lên tỏ vẻ khinh thường.
 
 "Đúng rồi, ta nhận được thư từ nhị bang chủ Kim Tiền Bang Kim Ngọc Đình, hắn sẽ phái một ít chưởng quỹ tiền trang từ Kinh sư đến đây, một khi chúng ta bắt được chín quận phương bắc hắn có thể tiếp nhận những tiền trang lúc trước!"
 
 Thẩm Quy Ngu nói tiếp.
 
 "Vậy Kim Ngọc Đình không tự mình đến chín quận phương bắc!"
 
 "Kim Ngọc Đình có lá gan quá nhỏ, phải chờ chúng ta bình định mới đến, đến lúc đó sẽ giúp chúng ta gặp mặt An Hầu gia ở Kinh sư."
 
 Thẩm Quy Ngu nói. "Lão tam, bây giờ Kinh su phong vân biến hóa, Thiên Hạ Minh chúng ta tham dự vào có phải không thích hợp hay không?”
 
 Lãnh Thiên Trì lo lắng nói.
 
 "Đúng là có chút, nhưng mà chuyện này do đại ca định ra, ngươi cũng biết ý đồ của đại ca rồi, Thiên Hạ Minh muốn tiến vào Kinh sư."
 
 Thẩm Quy Ngu nói.
 
 Ở vương triều Đại Chu có rấ nhiều thế lực giang hồ, nếu như muốn được thiên hạ tán thành chỉ có một cách chính là tiến vào Kinh sư.
 
 Kinh sư là địa phương nào, chính là trung tâm vương triều Đại Chu.
 
 Nơi những cường giả, cao thủ hàng đầu hội tụ.
 
 Trên triêu đình Đại Chu, những triêu thần cũng không phải nho sinh mà là cường giả.
 
 Mỗi một người đều là cao thủ khiến thiên hạ phải kinh động.
 
 Thế lực có thể vào Kinh sư sẽ có thể vang danh vương triều Đại Chu.
 
 Thiên Hạ Minh ở mãi một góc, thanh danh vang dội nhưng lại không có lực uy hiếp quá lớn.
 
 Bởi vì lãnh thổ vương triều Đại Chu quá lớn.
 
 Lãnh thổ rộng lớn có nhiều thế lực như vậy.
 
 Ai còn quan tâm đến một thế lực địa phương chứ?
 
 "Quả thật nếu như lần này chúng ta bắt được chín quận phương bắc, hẳn sẽ rảo một bước trên đường tiến vào Kinh sư!"
 
 Lãnh Thiên Trì nghe xong không khỏi gật đầu.
 
 Kinh sư chính là giấc mộng của cường giả võ đạo.
 
 Đương nhiên hắn cũng đang suy nghĩ.
 
 Kinh sư chính là trung tâm vương triều Đại Chu, có lẽ có thể lấy được bảo dược giúp hắn khôi phục kinh mạch.
 
 Chỉ cần có thể khôi phục kinh mạch, hắn có thể tiến thêm một bước, bước vào Thiên Nhân cửu nạn.
 
 Sau đó hai người tiếp tục hàn huyên.
 
 Thoáng cái đã hai ngày trôi qua.
 
 Trong vòng hai ngày, ở các tiền trang của Sơn Hà Môn, Thiên Hạ Minh và Thanh Long Hội xung đột chính diện.
 
 Bên này ra tay giết không ít cao thủ Thiên Hạ Minh.
 
 Còn cướp đi hai lô ngân lượng mà Thiên Hạ Minh vận chuyển đến tổng bộ, hơn hai ngàn vạn lượng, khiến Thiên Hạ Minh nổi giận.
 
 Nhưng lại không tìm thấy sát thủ Thanh Long Hội nên có thể tiếp tục nghiền nát các tiền trang.
 
 Tình hình chín quận phía bắc biến loạn.
 
 Chỉ cần loạn sẽ nổi lên tranh đoạt lợi ích.
 
 Bất quá vào ngày thứ ba Thiên Hạ Minh bắt đầu cường thế trấn áp, hơn nữa còn ra lệnh cho các thế lực bắt đầu vây Lĩnh Nam quận.
 
 Đêm đã khuya, trong thư phòng.
 
 Lãnh Thiên Trì đang xem tư liệu.
 
 Ma sát với [Thanh Long Hội] một thời gian nhưng bên hắn không có chiếm được chút tiện nghỉ nào.
 
 Sơn Hà Môn giống như ý thức được Thiên Hạ Minh không có ý để cho tiền trang đóng cửa cho nên bên Sơn Hà Môn bắt đầu định mức ngân lượng bán cho các tiền trang mỗi ngày.
 
 Những ngân lượng này chỉ có thể duy trì tiền trang hoạt động bình thường, căn bản không lấy ra được.
 
 Cho nên Thiên Hạ Minh cứ vậy mà hao tổn.
 
 "Bên Lĩnh Nam quận, người Sơn Hà môn có hoảng loạn hay không?”
 
 Lãnh Thiên Trì hỏi một người áo đen đứng trước mặt hắn.
 
 "Không có, có chút bình tĩnh khiến cho người ta phải kinh ngạc!"
 
 Người áo đen cau mày nói.
 
 "Biết chúng ta muốn ra tay với Lĩnh Nam quận nhưng bọn họ vẫn bình tĩnh như vậy, xem ra có chỗ dựa, bất quá mặc kệ có chỗ dựa thế nào, thực lực đệ tử Sơn Hà môn rất bình thường, chỉ cần người của chúng ta tiến vào Lĩnh Nam quận, có thể trực tiếp khống chế địa bàn Sơn Hà môn."
 
 "Sáng sớm ngày mai phát ra mệnh lệnh, tiến vào Lĩnh Nam quận!"
 
 Lãnh Thiên Trì mở miệng nói.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Người áo đen hành lễ, sau đó rời khỏi thư phòng.
 
 Nhưng thời điểm người áo đen rời khỏi thư phòng lại phát hiện trước mặt mình có một người áo đen.
 
 Hắn muốn ra tay thì đã thấy đối phương vươn bàn tay trắng nõn ra, ánh mắt của hắn bị hấp dẫn.
 
 Khi ánh mắt bị hấp dẫn. ..
 
 Răng rắc!
 
 Tiếng xương cổ bị vặn gãy vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận