Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 498: Giao thủ, chém giết kịch liệt

Chương 498: Giao thủ, chém giết kịch liệtChương 498: Giao thủ, chém giết kịch liệt
 
 Chương 498: Giao thủ, chém giết kịch liệt
 
 “Giang hồ chém giết, dùng độc không phải rất bình thường sao?”
 
 Nghe đại hán nói vậy, nam tử áo xanh hừ lạnh một tiếng, tiếp tục vung roi dài trong tay.
 
 Xil
 
 Roi dài trực tiếp xuyên qua cổ họng đối phương.
 
 Tuy rằng hắn không ra tay đối phương cũng sẽ chết nhưng để phòng ngừa vạn nhất, trực tiếp giết là tốt nhất.
 
 Những người khác chỉ nhìn thấy đại hán áo xám xuất thủ một kích kinh thiên động địa, sau một kích không còn động tĩnh, nhưng lại không ai liên tưởng đến chuyện trúng độc.
 
 Cho đến khi người áo xanh xuyên vung roi dài đâm qua cổ họng hắn thì những người khác trong thất kiếm mới biết chuyện gì xảy ra.
 
 “Giết!"
 
 Lập tức những người còn lại trong thất kiếm nhao nhao nhảy xuống ngựa vọt về phía các trưởng lão Quỷ Vực.
 
 Dẫn đầu xuất thủ giết chết một người, bên phe Quỷ Vực phấn chấn, sáu tên trưởng lão còn lại nhanh chóng hướng về một phía, dụ dỗ đối phương truy kích, chia ra giết.
 
 “Cẩn thận, không được phân tán!”
 
 Nhìn thấy mọi người muốn lao ra, lão giả cầm đầu thất kiếm lập tức nói.
 
 Năm người khác nhah chóng dừng lại.
 
 "Trước giết một người, bọn họ dám tới liền cùng nhau giải quyết, giết hắn trước!"
 
 Lão giả cầm đầu nhìn về phía lão giả áo xanh rồi cam kiếm vọt tới, năm người khác cũng không chần theo sát.
 
 “Chuyện này...”
 
 Trưởng lão áo xanh đang hưng phấn chứng kiến nhiều người xống về phía mình thì sắc mặt đại biến, nhanh chóng bỏ chạy.
 
 Hắn giết đại hán áo xám dựa vào ám toán, hiện tại sáu người chính diện đánh tới.
 
 Bị vây công chắc chắn sẽ chết cho nên chỉ có thể chạy trốn.
 
 “Quan Thất huynh, giúp ta áp chế năm người phía sau lão giả, ta đi giải quyết lão giả cam đầu.”
 
 Lúc này Độc Cô Vô Địch nói.
 
 Độc Cô Vô Địch không có khả năng nhìn đối phương giết chết trưởng lão thủ hạ của mình.
 
 “Tốt!"
 
 Hai người bay lên không.
 
 Quan Thất nâng bàn tay lên, tiên thiên vô hình kiếm khí tràn ngập trong lòng bàn tay hắn, sau đó nắm thành quyền đánh ra, kiếm khí cường đại nghiền ép không khí tạo thành gió lốc mãnh liệt quét qua đám người phía sau lão giả cầm đầu.
 
 Còn Độc Cô Vô bich thì hạ xuống, bàn chân đạp đất bắn nhanh về phía lão giả.
 
 Tốc độ cực nhanh, không khí ma sát với thân thể hắn phát ra tiếng nổ lốp bốp.
 
 Ánh mắt lão giả ngưng tụ, nhưng hình như đã sớm biết Độc Cô Vô Địch sẽ xuất hiện, trường kiếm trong tay hắn chuyển động hóa thành mấy đạo kiếm quang công kích Độc Cô Vô Địch.
 
 Kiếm quang va chạm với khí kình của Độc Cô Vô Địch, trực tiếp đâm thủng khí kinh hướng tới nắm đấm của Độc Cô Vô Địch.
 
 Đây chính là đặc tính của thanh trường kiếm này, có thể đâm thủng khí kình.
 
 Đương nhiên nếu như khí kình thâm hậu hơn, muốn phá khí kình của đối phương hắn cần phải quán chú khí kình của mình vào trong trường kiếm mới được.
 
 Vũ khí Khí cấp ngoại trừ độ sắc bén không lệ thuộc vào khí kình trong cơ thể thì những phương diện khác vẫn cần khí kình phụ trợ.
 
 Độc Cô Vô Địch thấy thế nhanh chóng thu đổi nắm tay thành bàn tay chộp tới cổ tay đối phương.
 
 Hắn cũng sẽ không dùng bàn tay của mình để thăm dò vũ khí của đối phương mạnh hay yếu.
 
 Bạch Thiên Vũ cũng có một thanh vũ khí Khí cấp, hắn biết vũ khí cấp bậc này sắc bén tới mức nào.
 
 Nhìn thấy Độc Cô Vô Địch công kích cổ tay mình, lão giả xuất trở tay, khiếm quang quét một vòng tạo thành một vòng xoáy kiếm khí, không cho Độc Cô Vô Địch bất kỳ cơ hội nào.
 
 Độc Cô Vô bich thi triển Diệt Tuyệt Ma Công, khí kình trong cơ thể tăng vọt, đánh ra một quyên.
 
 Quyền kình cường đại tạo ra khí lưu mãnh liệt áp tới đối phương.
 
 “Trường kiếm của ngươi có thể đâm thủng khí kình, nhưng ta không va chạm với ngươi, ngươi có thể làm gì?
 
 Âm!
 
 Tại thời điểm hắn nghĩ như vậy, lão giả bộc phát ra một cỗ khí kình cường đại thể hiện thực lực Thiên Nhân tam nạn.
 
 Thực lực của Độc Cô Vô Địch cũng ở Thiên Nhân tam nạn.
 
 Hai bên không chênh lệch nhiều lắm.
 
 Tuy rằng Độc Cô Vô Địch thi triển Diệt Tuyệt Ma Công, nhưng thất kiếm xuống núi tu hành công pháp cũng không kém, một kiếm bổ đôi quyền kình của Độc Cô Vô Địch.
 
 “Độc Cô Vô Địch, tuy rằng ngươi có khí kinh Thiên Nhân tam nạn nhưng vẫn phải chết dưới kiếm của ta”
 
 “Kẻ giết ngươi, Ngụy Hải Bình.”
 
 Trong khoảnh khắc lão giả nói chuyện, thân thể hắn áp sát Độc Cô Vô Địch và rút trường kiếm trong tay về, sau đó lại xuất một kiếm, từng luồng kiếm khí sắc bén bắn thẳng tới những vị trí yếu hại trên người Độc Cô Vô Địch.
 
 Công kích dồn dập, sắc bén.
 
 Hắn muốn một kiếm chém giết đối phương, chỉ cần giết chết Độc Cô Vô Địch, nhiệm vụ của bọn họ xem như tạm thời hoàn thành. Như vậy có thể trở thành đệ tử thật sự của chưởng giáo.
 
 Đối mặt với công kích sắc bén của lão giả, Độc Cô Vô Địch nhíu mày, đột nhiên bước ra một bước quát to: "Thiên ma giải thể.”
 
 Lực lượng trên người hắn lại tăng vọt, một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố tràn ra, thực lực cũng từ Thiên Nhân tam nạn tăng vọt tới Thiên Nhân ngũ nạn.
 
 “Đây là...”
 
 Không chỉ là thực lực, tốc độ của hắn cũng tăng vọt, trong lúc Ngụy Hải Bình kinh hãi thì Độc Cô Vô Địch đã như quỷ ảnh xuất hiện bên cạnh đối phương, bàn tay thò ra giống như ưng trảo chộp lấy bả vai dùng kiếm.
 
 “Tháo cánh tay ngươi xuống xem ngươi còn dùng kiếm như thế nào."
 
 Độc Cô Vô Địch lạnh lùng nói.
 
 Nhất thời, Ngụy Hải Bình cảm thấy bả vai mình trầm xuống.
 
 Răng rắc!
 
 Toàn bộ bả vai bị đối phương bóp nát, Ngụy Hải Bình lộ vẻ thống khổ.
 
 Trường kiếm tuột khỏi tay rơi xuống đất.
 
 “Kiếp sau lựa chọn môn phái tốt một chút.”
 
 Một kích đắc thủ, bàn tay còn lại của Độc Cô Vô Địch ngưng tụ ra ma khí vỗ vào ngực Ngụy Hải Bình.
 
 Âm!
 
 Thân thể Ngụy Hải Bình bị đánh bay ngược ra xa va chạm vào một vách tường.
 
 Vách tường sụp đổ, người bị chôn vùi trong phế tích.
 
 Rào!
 
 Ngụy Hải Bình lao ra khỏi đống đổ nát nhưng lại phun một ngụm máu tươi, trong máu tươi còn mang theo một ít nội tạng.
 
 “Ngươi cũng phải chết!”
 
 Ngụy Hải Bình không để ý đau đớn trên người mình, nhìn Độc Cô Vô Địch lạnh giọng nói.
 
 HU
 
 Khi hắn nói xong, Độc Cô Vô bich nhảy lên cao, nhấc chân giam thẳng tới đầu đối phương.
 
 Xil
 
 Đầu đối phương bị hắn giam nổ, máu tươi trộn lẫn với não trắng bắn tung tóe.
 
 “Nguy lão!”
 
 Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt năm người còn lại thay đổi muốn xông lên báo thù cho lão giả nhưng lại bị Quan Thất dùng khí kình áp chế.
 
 Tiên thiên vô hình kiếm khí giống như thủy triều áp chế đối phương, làm cho năm người không cách nào phát huy ưu thế của trường kiếm trong tay.
 
 Lúc này trong một góc có hai bóng người đang quan sát tình hình.
 
 “Không nghĩ tới thực lực của Độc Cô Vô Địch lại ở Thiên Nhân tam nạn, tư liệu chúng ta thu được chỉ là Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Xem ra tài nguyên lúc trước chúng ta đưa ra đã giúp đối phương gia tăng thực lực.”
 
 Một nam tử mặc áo xanh mở miệng nói.
 
 “Độc Cô Vô Địch còn dễ nói, chủ yếu là Quan Thất, qua khí kình thể hiện thì Quan Thất đã bước vào Thiên Nhân bát nạn, thực lực tăng lên rất nhanh, nếu chúng ta không ra tay e là hắn sẽ giết hết.”
 
 Bên cạnh nam tử áo xanh là một đại hán thân hình khôi ngô mình trân.
 
 "Không có dẫn ra người mà chúng ta muốn, có chút đáng tiếc, động thủ đi!"
 
 Nam tử áo xanh mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận