Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 553: Kiều Phong ra tay, bẻ gay nghiền nát

Chương 553: Kiều Phong ra tay, bẻ gay nghiền nátChương 553: Kiều Phong ra tay, bẻ gay nghiền nát
 
 Chương 553: Kieu Phong ra tay, be gấy nghiền nát
 
 "Xem ra Lục trưởng lão các ngươi rất tự tin vào thực lực của mình!"
 
 Liệt Hổ nhìn ba người Lục Hữu Vị, lạnh giọng nói.
 
 "Thiếu gia, Liệt Hổ đại nhân, ngoài phủ không có người Cái Bang."
 
 Lúc này, tên quản gia kia đã trở lại báo cáo, vừa rồi hắn nhận chỉ thị ra ngoài nhìn xem có người của Cái Bang hay không.
 
 Sau khi điều tra lại không phát hiện bất kỳ người nào, cho nên lập tức trở về báo tin.
 
 "Chỉ ba người các ngươi mà cũng dám tới Liệt phủ ta, Liệt Hổ thúc, hôm nay bắt lấy ba người này hẳn là có thể biết được không ít tin tức vê Cái Bang!"
 
 Liệt Ngao lạnh giọng nói.
 
 "Các ngươi thật sự tự đại!"
 
 "Đại nhân, để cho chúng ta lĩnh giáo cao chiêu của ba người này!"
 
 Hai người đi theo Liệt Hổ đồng thời đứng ra, bọn họ giậm chân xuất hiện trước mặt ba người Lục Hữu VỊ.
 
 Một người nắm trường đao, một người vung ngân thương.
 
 Khí kình trên thân hai người bộc phát quán chú vào binh khí, binh khí phát ra tiếng ù ù trâm thấp quanh quẩn trong sân.
 
 "Liệt gia, Vương Nhãn!"
 
 "Liệt gia, Mộc Nguyên!"
 
 Nói xong, khí kình trên thân hai người hình thành gợn sóng quét tới ba người Lục Hữu Vĩ.
 
 "Hai tên tạp ngư mà cũng dám ló đầu!"
 
 Lúc này Điền Hổ bước ra.
 
 Khí kình của hắn bộc phát, một cỗ khí kình vượt xa hai người, giống như sóng to càn quét.
 
 “Thiên Nhân bát nạn!"
 
 Cảm nhận được khí tức trên người Điền Hổ, Liệt Hổ ngẩn ra.
 
 Thực lực của hai thủ hạ chỉ ở Thiên Nhân thất nạn và lục nạn, hai người liên thủ cũng không phải đối thủ của cường giả Thiên Nhân bát nạn.
 
 Nhưng hắn không có kêu hai người dừng lại.
 
 "Giết!"
 
 Điền Hổ bộc phát khí thế cường đại hơn hai người Liệt gia, cho nên hai người đầu ra tay, bọn họ giậm chân thật mạnh, mặt đất bị chấn nứt, sau đó thân hình hai người bắn nhanh.
 
 Một người vung đao, đao khí nặng nề bộc phát.
 
 Đây là đao lấy lực lượng thuần túy làm chủ.
 
 Tựa như núi cao nện xuống!
 
 Tiếng bang bang không ngừng vang lên, cây khô trên đất bị đao khí cắt vụn. Đây là muốn chính diện để Điền Hổ tiếp một đao này.
 
 Gậy trúc trong tay Điền Hổ xoay chuyển, một cỗ khí kình hùng hậu truyền vào.
 
 Gậy trúc quất ra va chạm với trường đao.
 
 Mà ở thời điểm hai bên va chạm, một tia sáng màu bạc lóe lên đâm về phía vị trí trái tim Điền Hổ.
 
 Điền Hổ thấy thế cười lạnh một tiếng.
 
 Hắn đưa tay lên, có tiếng rồng ngâm từ trong lòng bàn tay vang lên.
 
 Thân là trưởng lão tám túi, hắn cũng tu hành tuyệt học Cái Bang, Hàng Long Thập Bát Chưởng!
 
 Chỉ là chưa học hết mười tám chưởng.
 
 Chưởng lực bá đạo mang theo long ảnh màu vàng từ lòng bàn tay bộc phát va chạm với trường thương màu bạc.
 
 Bùm!
 
 Mộc Nguyên xuất thủ đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ từ trường thương truyền về cánh tay của hắn.
 
 Cánh tay trong khoảnh khắc nổ tung.
 
 Lúc này Điền Hổ đã thu hồi gậy trúc trong tay hơn nữa nháy mắt lại đâm, tốc độ vô cùng nhanh.
 
 Mộc Nguyên bị thương không kịp phản ứng, cổ họng đã bị đâm thủng.
 
 Xil
 
 Máu bắn tung toe.
 
 Một kích đắc thủ, Điền Hổ xoay người công kích tên cầm đao, gây trúc trong tay giống như một đám mây màu xanh sam bao phủ quan thân hắn, hắn nâng đao ngăn cản nhưng sau vài lần trên thân đã xuất hiện vết thương.
 
 "Liệt Hổ thúc, thực lực của trưởng lão tám túi Cái Bang ở Thiên Nhân bát nạn, vậy thực thì của trưởng lão chín túi thế nào?”
 
 "Thiên Nhân cửu nạn! Để tử vệ bên cạnh ngươi thử một chút!"
 
 Liệt Hổ lạnh giọng nói.
 
 "Được!"
 
 Liệt Ngao gật đầu, bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
 
 Trong góc tối của sân có một tia sáng đỏ thẫm đột nhiên bắn tới, là một bóng người áo đỏ ra tay, người này tung quyền.
 
 Trên nắm tay có khí kình màu đỏ thẫm bao phủ, mục tiêu là Lục Hữu Vi cầm đầu.
 
 Kim Nguyên Linh bên cạnh muốn ra tay nhưng bị Lục Hữu Vi ngăn lại.
 
 "Ngươi không phải đối thủ của người này, để ta giết hắn."
 
 Đám người Kim Nguyên Linh không phải thiên kiêu, bọn họ không có loại năng lực vượt cấp giết người.
 
 Cho nên Lục Hữu Vi không cho Kim Nguyên Linh ra tay.
 
 Bàn tay Lục Hữu Vi nâng lên, một cỗ khí kình màu vàng tràn ngập trong lòng bàn tay. Hắn đánh ra một chưởng nghênh đón nắm tay của đối phương.
 
 Người ra tay bị chấn đến bay ngược.
 
 Nhưng sau khi bay ngược, đối phương giống như không cảm giác được đau đớn, thân hình tiếp tục vọt tới.
 
 Hơn nữa khí kình trên nắm tay bắt đầu biến hóa, khí kình hóa thành một con cự ngạc hung hăng cắn lấy Lục Hữu Vi.
 
 Bên này Thiên Nhân thất nạn Vương Nhãn đã bị Điền Hổ áp chế, khí tức không ngừng suy yếu, phỏng chừng không chống đỡ được mấy chiêu nữa.
 
 "Quản gia, ngươi đi giúp Vương thống lĩnh một chút!"
 
 Liệt Ngao nhìn thoáng qua tình huống bên này, mở miệng nói:
 
 Quản gia bên cạnh Liệt Ngao cũng là hộ vệ, thực lực Thiên Nhân bát nạn.
 
 Nhận được mệnh lệnh, quản gia lập tức vọt tới Điền Hổ, lúc này Kim Nguyên Linh xuất hiện ngăn cản đối phương.
 
 Hai người bắt đầu giao thủ.
 
 Thực lực đều ở Thiên Nhân bát nạn nên khó phân thắng bại.
 
 "Với chút thực lực của các ngươi mà cũng dám tới Liệt phủ, các ngươi không để Liệt Hổ ta vào mắt sao?"
 
 Nhìn thấy cảnh này, Liệt Hổ âm lãnh nói.
 
 "Ngươi tất nhiên do ta tới giết, Liệt Hổ thống lĩnh!"
 
 Đúng lúc này Kiều Phong hạ xuống, nhìn Liệt Hổ nói.
 
 "Ngươi là ai?"
 
 "Bang chủ Cái Bang Kiều Phong, đặc biệt tới lĩnh giáo cao chiêu của Liệt Hổ thống lĩnh!"
 
 Trong lúc nói chuyện, Kiều Phong ra tay với Liệt Hổ, trong bàn tay có kim sắc long ảnh quay cuồng.
 
 Hắn vốn có thể tự mình ra tay giải quyết hết những người này,
 
 Nhưng Cái Bang cần phát triển, cũng cân cho những người khác thấy chút thực lực của Cái Bang.
 
 Phải có người biết được sự cường đại của trưởng lão chúi và trưởng lão tám túi.
 
 Kiều Phong giống như một vị chiến, khí kình cuồn cuộn quanh thân, khí tức cuồng ngạo xông thẳng lên trời.
 
 Hoàn toàn không cho Liệt Hổ cơ hội thi triển thân pháp, cho nên Liệt Hổ chỉ có thể liều mạng với đối phương.
 
 "Phần Diễm Chưởng!"
 
 Liệt Hổ quát khẽ một tiếng, bày tay bộc phát ra khí kinh nóng rực võ về phía Kiêu Phong.
 
 Âm!
 
 Bàn tay hai người va chạm.
 
 Liệt Hổ đột nhiên biến sắc, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ tràn vào trong cơ thể mình.
 
 Hỏa diễm khí kình của hắn căn bản không bằng khí kình của đối phương. Phốc!
 
 Liệt Hổ phun máu tươi.
 
 "Ngươi không phải Thiên Nhân cửu nạn bình thường!"
 
 Liệt Hổ mở miệng nói.
 
 Nói xong thân thể hắn nổ tung.
 
 Thực lực chênh lệch quá lớn, hắn dám đối cứng với Kiều Phong chỉ có thể nói là tự tìm đường chất. "Chuyện này...'
 
 Liệt Ngao biến sắc xoay người chuẩn bị chạy trốn.
 
 Nhưng Kiều Phong giơ tay, một luồng chân khí hóa long trảo phóng ra chộp lấy đầu Liệt Ngao. "Liệt Hổ đã chết, ngươi còn có thể trốn sao!"
 
 Bùm!
 
 Đầu Liệt Ngao bị bóp nát.
 
 Ngoại trừ Lục Hữu Vi đang chiến đấu với tên tử vệ kia không bị ảnh hưởng.
 
 Hai người khác nhìn thấy Liệt Hổ và Liệt Ngao chết đều ngẩn ra, sau đó bị chém giết.
 
 "Thông báo cho người Cái Bang, mang toàn bộ tài nguyên Liệt gia khống chế khỏi đây."
 
 Kiều Phong lạnh giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận