Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 288: Giết người chỉ vì muốn giết chóc, Kinh Vô Mệnh

Chương 288: Giết người chỉ vì muốn giết chóc, Kinh Vô MệnhChương 288: Giết người chỉ vì muốn giết chóc, Kinh Vô Mệnh
 
 Chương 288: Giết người chỉ vì muốn giết chóc, Kinh Vô Mệnh
 
 "Đao Nô rời khỏi tổng giáo, nói cách khác, người tới đây sẽ là Đao Nô."
 
 Tử Hàn Nguyệt kinh ngạc nói.
 
 "Han là vậy, nếu Đao Nô bên cạnh giáo chủ đến thì chúng ta sẽ không bị động như bây giờ."
 
 "Còn nữa, căn cứ vào tin tức thu được, hình như Nhiếp Côn Luân của Quỷ Sát phủ muốn ra tay."
 
 Long bà nói.
 
 "Nhiếp Phong Hàn muốn gia tăng thanh thế cho nhi tử, để Nhiếp Côn Luân thuận lợi tiếp nhận vị trí phủ chủ Quỷ Sát, bất quá bọn họ lại lựa chọn Thanh Long hội, thật đúng sự coi trọng Nhiếp Côn Luân quá."
 
 "Hy vọng Niếp Côn Luân có thể sống sót!"
 
 Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Nhiếp Phong Hàn cũng không phải là một người đơn giản, ta không rõ vì sao hắn lại làm như vậy?"
 
 Long bà trầm giọng nói.
 
 "Có lẽ là hơi tự đại đi, Quỷ Sát phủ một mực chiếm cứ vị trí thế lực sát thủ đệ nhất chín quận phương bắc, đã dưỡng thành tính!"
 
 Tử Hàn Nguyệt nhẹ giọng nói.
 
 Ở một phủ đệ thuộc Lĩnh Nam quận.
 
 Trong một gian mật thất.
 
 Phụ tử Nhiếp Côn Luân và Nhiếp Phong Hàn đang đứng.
 
 "Phụ thân, kế hoạch của người sắp bắt đầu sao?"
 
 Nhiếp Côn Luân nhìn phụ thân nói.
 
 "Đúng vậy, bên ngươi thế nào rồi? Không đơn giản đâu."
 
 Nhiếp Phong Hàn nói.
 
 "Phụ thân, có Quỷ nô bên cạnh nên ngươi không cần lo lắng sự an toàn của ta."
 
 "Tiêu Thu Thủy của Chính Nguyệt Đường có thực lực Thần phách hợp nhất, không phải là đối thủ của Quỷ nô”
 
 "Chỉ cần vây giết Tiêu Thu Thủy thì những người khác không đáng lo."
 
 Niếp Côn Luân nói.
 
 "Chỉ sợ phía sau Thanh Long hội còn có thế lực nào khác, hiện giờ tình hình chín quận phương bắc này có chút loạn!"
 
 Thật ra hắn cũng không muốn Nhiếp Côn Luân lựa chọn Thanh Long Hội làm mục tiêu.
 
 Chỉ là Nhiếp Côn Luân lại muốn chọn [Thanh Long hội] làm mục tiêu.
 
 "Phụ thân, bất kể như thế nào, Thanh Long hội này không thể tồn tại ở chín quận phương bắc." "Chín quận có một Cực Nhạc lâu đã uy hiếp đến Quỷ Sát phủ chúng ta, hơn nữa những năm gần đây Cực Nhạc lâu khuếch trương rất nhanh, mời chào không ít cao thủ, nếu như chúng ta không tạo ra chút thanh thế"
 
 "Sớm muộn gì Quỷ Sát phủ cũng sẽ bị Cực Nhạc lâu vượt qua, một khi bị vượt qua, Quỷ Sát phủ chúng ta sẽ rất khó sinh tôn ở chín quận phương bắc!"
 
 "Đây là một trận đánh bạc, nếu thắng lợi thanh danh của Í Quỷ Sát phủ] sẽ đại trướng, Quỷ Sát phủ có thể mượn cơ hội này mời chào càng nhiều cao thủ!"
 
 "Huống hồ tên đã lên dây, không có khả năng quay đầu, ta đã hiện thân liền đại biểu ta không thể quay đầu, ta tin tưởng mình có thể thành công."
 
 Trong ánh mắt Niếp Côn Luân tràn ngập tự tin.
 
 "Vậy cứ dựa theo kế hoạch của ngươi mà thực hiện!"
 
 Nhiếp Phong Hàn gật gật đầu.
 
 Quả thật đúng như lời Nhiếp Côn Luân nói, hiện giờ Quỷ Sát phủ bọn họ gặp phải khốn cảnh.
 
 Không hành động thì Quỷ Sát phủ có thể bị vượt qua, sau đó biến mất ở chín quận phương bắc.
 
 "Vậy ngươi cẩn thận, ta sẽ không ở lại đây lâu nữa."
 
 Nhiếp Phong Hàn nói xong xoay người ra khỏi mật thất.
 
 Chỉ để lại một mình Niếp Côn Luân đang trầm tư.
 
 "Bên phụ thân chuẩn bị động thủ, bên ta cũng cần hành động nhanh hơn!"
 
 Hắn xoay người ra khỏi mật thất.
 
 Ra lệnh cho tùy tùng bên ngoài mật thất.
 
 "Thông báo cho Đoàn Thanh Nhai, tối nay động thủ với Thanh Long Hội”.
 
 Ở một chỗ khác, là cứ điểm của tổ chức sát thủ Sương Diệp trước kia.
 
 Một bóng người xuất hiện, bóng người toàn thân bọc trong áo đen, không rõ thân hình và gương mặt.
 
 "Người nào!"
 
 Lúc người áo đen xuất hiện, có hai người đeo mặt nạ nghênh đón, lạnh lùng nói.
 
 "Đến đây bái phỏng Kinh Vô Mệnh tiên sinh."
 
 Người tới cóc giọng nói khàn khàn, không có cách nào phán đoán thân phận.
 
 "Muốn gặp Kinh Vô Mệnh đại nhân sao, ngươi ở chỗ này chờ một chút."
 
 Một người trong đó nhanh chóng tiến vào trong cứ điểm.
 
 "Chỉ chốc lát sau người kia liền trở lại."
 
 "Đi theo ta.
 
 Người nọ mang theo người áo đen đi hướng vào bên trong sơn động.
 
 Hôm nay sơn động đã được mở rộng và bố trí lại, đường hầm tối tăm trâm thấp làm cho lòng người cảm thấy áp lực.
 
 Nhưng bước chân của người áo đen và hô hấp vẫn bình thường, giống như không bị hoàn cảnh chung quanh ảnh hưởng, đã thích ứng với bóng tối trong động. Bọn họ nhanh chóng di tới một cái động khác.
 
 Trong động có ánh sáng heo hắt.
 
 Kinh Vô Mệnh mặt không chút thay đổi đứng ở trong động, kiếm khí đang không ngừng lưu chuyển trong cánh tay và trường kiếm.
 
 Khi người áo đen tiến vào.
 
 Kiếm khí trên người Kinh Vô Mệnh thu liễm, sau đó nghiêm túc nhìn đối phương.
 
 "Thần phách hợp nhất!"
 
 Hắn nhìn người áo đen, trâm giọng nói.
 
 Trong lúc nói chuyện khoát tay bảo thủ hạ rời đi.
 
 "Không nghĩ tới ta đã thu liễm khí tức mà ngươi vẫn có thể nhìn ra, thân của ngươi còn mạnh hơn thể phách!"
 
 Người áo đen nhìn Kinh Vô Mệnh nói.
 
 Trong ánh mắt có chút kinh ngạc.
 
 Thực lực của hắn cao hơn Kinh Vô Mệnh không ít.
 
 Nhưng hắn lại không thấy được sự kiêng ky từ trong mắt Kinh Vô Mệnh.
 
 Khí tức trên người đối phương giống như một bãi nước đọng, không hề có một chút gợn sóng.
 
 Loại người này hoàn toàn giết người chỉ vì muốn giết chóc mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận