Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 401: Không có khả năng lui, tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu

Chương 401: Không có khả năng lui, tới bao nhiêu, giết bấy nhiêuChương 401: Không có khả năng lui, tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu
 
 Chương 401: Không có khả năng lui, tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu
 
 Lĩnh Nam quận, phủ Quận thủ.
 
 Quận thủ Văn Dật Phàm cầm trong tay một phong điều lệnh, sắc mặt có chút khó coi.
 
 Một khi người Lệnh đảng trở thành quận thủ Lĩnh Nam quận, e rằng Sơn Hà môn sợ sẽ gặp nguy hiểm.
 
 "Một khi Sơn Hà Môn xảy ra chuyện, chín quận phương bắc vừa mới bình ổn sẽ lại biến động, tổng đốc chín quận phương bắc ta đây cũng không giữ chức được lâu."
 
 Văn Dật Phàm nhìn lệnh điều động trước mặt mình mà trầm giọng nói.
 
 Hiện giờ tuy rằng các quận phương bắc đều có sự biến động, nhưng biến hóa không lớn.
 
 Thế lực lúc trước có thực lực hiện tại vẫn có thực lực.
 
 Cho dù có thế lực ngoại lai tham dự hoặc nâng đỡ cũng nâng đỡ thế lực có thực lực.
 
 Có thể nói, giang hồ chín quận phương bắc sẽ nhanh chóng bình ổn thôi.
 
 Nhưng một khi Sơn Hà Môn Tô Thần bị giết, e là thế lực này sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
 
 Chức trách tổng đốc của hắn cũng lung lay.
 
 "Đại nhân, Tần thống lĩnh đã tới, đang ở trong phòng khách!"
 
 Lúc này lão quản gia đứng bên ngoài thư phòng nói.
 
 "Được, ta đến phòng khách gặp Tần thống lĩnh!"
 
 Văn Dật Phàm bước ra khỏi thư phòng, đi theo quản gia vào phòng khách.
 
 Trong phòng khách có một nam tử trung niên nam tử mặc giáp bạc đang đứng, trên giáp bạc có khắc từng ngôi sao, bên hông phối treo một thanh trường đao.
 
 Trên người nam tử này tản ra một cỗ huyết sát chi khí.
 
 Người này chính là thống lĩnh quân đội đóng quân bên ngoài Lĩnh Nam quận, Tần Thần.
 
 Các quận của vương triều Đại Chu đều có quan trú đóng, thống lĩnh do quân bộ vương triều Đại Chu bổ nhiệm, không nhận mệnh lệnh của quan viên địa phương.
 
 Nếu các quận muốn điều động quân đồn trú.
 
 Cần quận thủ địa phương cùng với thống lĩnh Bắc Trấn Phủ Ti¡ đồng thời gửi yêu cầu lên quân bộ.
 
 Sau khi quân bộ đồng ý mới có thể xuất động quân trú đóng.
 
 Có thể nói thống lĩnh quân trú đóng là trực hệ quân bộ, không phải ai cũng có thể đảm nhiệm, không chỉ cần thực lực mà còn phải có quan hệ.
 
 "Tần thống lĩnh, đêm khuya mà mời ngươi tới thật sự thất lễ."
 
 Văn Dật Phàm bước vào đại sảnh, vội vàng nói.
 
 "Văn đại nhân khách khí, ta đây còn muốn chúc mừng Văn đại nhân trở thành thống đốc chín quận phương bắc đây, hẳn là công văn bổ nhiệm Văn đại nhân đã tới đi!"
 
 Tần Thần chúc mừng nói. "Tin tức của Tần thống lĩnh thật sự linh thông, ta vừa mới nhận được điều lệnh, mấy ngày nữa sẽ tới phủ Tổng đốc!"
 
 "Mời Tần thống lĩnh ngồi!"
 
 Văn Dật Phàm mời Tần Thần ngồi xuống.
 
 "Không biết đêm khuya Văn đại nhân triệu kiến Tân ma đến đây là có chuyện gì phân phó sao?”
 
 Sau khi Tần Thần ngồi xuống, không khỏi mở miệng hỏi.
 
 "Thống lĩnh Bắc Trấn Phủ Ti Lĩnh Nam quận đổi thành Ninh Thành, quận thủ hẳn là Bối Hưng Xuyên, năm ngày sau sẽ đến Lĩnh Nam quận!"
 
 Văn Dật Phàm nhẹ giọng nói.
 
 "Môn hạ của vị đại nhân kial"
 
 Nghe được tên của hai người này, sắc mặt Tần Thần thay đổi.
 
 "Bọn họ tới vì Sơn Hà Môn Tô Thần sao?"
 
 Sau khi sắc mặt Tần Thần biến hóa, hắn mở miệng nói.
 
 "Không chỉ như vậy, còn có ý áp chế Tứ hoàng tử."
 
 "Chưởng giáo Sơn Hà Môn Tô Thần trước kia có chút thân cận với Thập Tam công chúa, Thập Tam công chúa vẫn hết sức ủng hộ Tứ hoàng tử."
 
 "Sau lưng Tô Thần hiện giờ có tổ chức sát thủ mới quật khởi Thanh Long Hội, nghe đồn có bảy đại Long thủ."
 
 "Nếu Tứ hoàng tử hợp tác với bảy đại Long thủ, thực lực bên phe Tứ hoàng tử sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất."
 
 "Đây là điều không ai muốn nhìn thấy, cho nên có khả năng những người khác muốn mượn vị kia để giết Tô Thần."
 
 "Một khi Tô Thần chết, Tứ hoàng tử sẽ mất cơ hội!"
 
 "Vê phần Thanh Long hội muốn trả thù, vị kia ở đại nội, cho dù Thanh Long hội có mạnh hơn nữa thì còn có thể tiến vào đại nội sao?"
 
 Văn Dật Phàm trầm giọng nói.
 
 “Hình như chuyện này không có quan hệ quá lớn với đại nhân.
 
 Tần thống lĩnh hiểu rõ lời Văn Dật Phàm, nhưng chuyện này không có bao nhiêu quan hệ với Văn Dật Phàm đi.
 
 "Một khi Tô Thần chết, như vậy Í Thanh Long hội ] sẽ phát tiết, lúc đó chín quận phương bắc lại rối loạn, ta vừa nhậm chức tổng đốc chín quận phương bắc không thể yên ổn rồi!"
 
 "Tần thống lĩnh có xuất binh cũng sẽ bất lợi cho chính ngươi đây!"
 
 Văn Dật Phàm mở miệng nói.
 
 Từ chuyện này mà xem xét, đám người kia không chỉ muốn áp chế Tứ hoàng tử, còn có tiết tấu muốn kéo hắn xuống nước.
 
 Câu nói cuối cùng là hắn thiện ý nhắc nhở Tần Thần.
 
 "Bọn họ dám!" Tần thống lĩnh nghe vậy lạnh giọng nói nhưng đã âm thầm suy tính.
 
 Nếu như Thanh Long hội dám ám sát thống lĩnh quân trú đóng như hắn chính là đối nghịch cùng quân bộ vương triều, quân bộ sẽ nổi lửa giận.
 
 [Thanh Long Hội] nhất định sẽ bị tiêu diệt.
 
 Nhưng khi đó hắn có khả năng chết mất rồi, cho dù [Thanh Long Hội] bị tiêu diệt hắn cũng không thể sống lại.
 
 Trâm tư một lát, Tân Thần mở miệng nói:
 
 "Vậy Văn đại nhân hi vọng ta làm như thế nào?”
 
 "Ta hi vọng Tần thống lĩnh thể hiện một chút thực lực của quân trú đóng!"
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 Nghe được lời Văn Dật Phàm nói, Tân Thần khẽ cau mày, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.
 
 "Ta sẽ thả tin tức Bối Hưng Xuyên bọn họ đến nhậm chức ra ngoài."
 
 "Ta nghĩ Tô Thần biết Địch Tư Nghiên là người của ai rồi, hắn sẽ biết dụng ý của hai người sắp đến!"
 
 "Tân thống lĩnh ngươi bày ra thực lực của quân trú đóng, ta nghĩ Tô Thần tại nhìn thấy thực lực của quân trú đóng xong hẳn là không muốn lưu lại Lĩnh Nam quận nữal"
 
 "Chỉ cần Tô Thần không ở Lĩnh Nam quận thì hắn sẽ không chết được, hắn không chết, Thanh Long Hội không động, hết thảy đều bình an vô sự."
 
 Văn Dật Phàm nói.
 
 Nghe Văn Dật Phàm nói xong, ánh mắt Tần thống lĩnh sáng ngời.
 
 Đây quả thật là một phương pháp không tồi.
 
 Lúc này, Tô Thần ở Sơn Hà Môn cũng cầm hai phong thư.
 
 Một phong thư là Bạch Sầu Phi bên kia gửi tới, một phong là Mộ Dung Khinh Trần gửi đến từ Kinh sư.
 
 Bạch Sầu Phi nhận được tin tức từ Hách Liên Tiểu Yêu nên truyền tin cho hắn.
 
 Còn Mộ Dung Khinh Trần thì báo cho hắn biết thống lĩnh mới của Bắc Trấn Phủ Ti và quận thủ mới của Lĩnh Nam quận đã khởi hành rời Kinh sư từ mười ngày trước, đề nghị hắn tạm thời tránh mũi nhọn, rời khỏi Lĩnh Nam quận!
 
 Đương nhiên còn có chút thông tin về hai người.
 
 Bối Hưng Xuyên, Thiên Nhân nhất nạn, môn khách mà năm xưa Lệnh Thành thu nhận.
 
 Ninh Thành, một trong mười tám nghĩa tử của Lệnh Thành, tu hành tuyệt học của Lệnh Thành, Thiên Bá Phệ Tâm Tuyệt, hơn nữa còn am hiểu côn pháp, thực lực ở Thiên Nhân ngũ nạn.
 
 "Vì một nữ nhân mà làm tới nước này, thật sự là ngoài dự liệu của ta."
 
 Tô Thân buông mật thư trong tay xuống, trâm giọng nói.
 
 "Mười ngày trước đã rời Kinh sư, như vậy hiện tại đến địa phương nào rồi?"
 
 Tô Thân rút ra một tấm bản đồ Đại Chu vương triều.
 
 Lần theo tuyến đường, dựa theo cước lực của bọn họ, phỏng chừng khoảng năm ngày nữa có thể tới Lĩnh Nam quận. "Lúc này ta an nap cũng dễ dàng, nhưng một khi an nấp, hai người kia nhất định sẽ trút lửa giận lên Sơn Hà Môn trên, Sơn Hà Môn sẽ bị vây quét."
 
 "Để cho ta hy sinh nhiều người như vậy, ta làm không được!"
 
 Mắt Tô Thần lóe tinh quang.
 
 "Nếu ta không buông Sơn Hà Môn, như vậy thì người tới phải chết."
 
 Tô Thần phát ra một cỗ sát ý sắc bén.
 
 Sau đó hắn gửi thư cho Bạch Sầu Phi, bảo Bạch Sầu Phi điểu tra hành tung của hai người kia, chỉ cần hành tung đại khái.
 
 Tô Thân muốn đích thân dẫn người chém giết bọn họ ở bên ngoài Lĩnh Nam quận.
 
 Đấn lúc đó tới bao nhiêu, giết bấy nhiêu, xem xem Lệnh Thành kia còn dám phái người đến hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận