Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chuong 134:ATiTam baothobao (1)

Chuong 134:ATiTam baothobao (1)Chuong 134:ATiTam baothobao (1)
 
 Chương 134: A Tị Tam Đao thô bạo (1)
 
 Vô Ngã hòa thượng đẩy cửa phòng ra.
 
 Ánh mắt điều tra xung quanh, tìm kiếm cơ quan mở mật thất ra.
 
 Một lúc sau đã tìm và mở được cửa mật thất nhưng bên trong đã không còn bóng dáng Tử Hàn Nguyệt.
 
 Sau khi điều tra một phen, thân hình chợt lóe rời khỏi mật thất.
 
 Lúc này nam tử ôm kiếm đã chết, không còn khí tức.
 
 Sau khi bị thương hắn tự đoạn tâm mạch.
 
 Hắn không muốn bị đệ tử Phật môn bắt được, nhốt trong Tù Ma tháp.
 
 "Phật tử, Tử Hàn Nguyệt kia thế nào?"
 
 Tăng nhân trung niên mở miệng hỏi.
 
 "Chạy trốn, hẳn là trước đó đã phát hiện ra cho người ngăn cản chúng ta, Thánh nữ Hàn Nguyệt giáo này quả nhiên không tâm thường!"
 
 "Chúng ta có đuổi theo từ thông đạo trong mật thất không?”
 
 Tăng nhân trung niên hỏi tiếp.
 
 "Mật thất dưới lòng đất có ba thông đạo, dấu vết đều bị xóa sạch, muốn tìm được nàng rất khó, chúng ta đi xem Lục Thiên Hành chiến đấu với Kim Phong Tế Vũ Lâu Bạch Thiên Vũ đi!"
 
 Vô Ngã hòa thượng đáp lời.
 
 Sau đó hai người rời khỏi trang viên.
 
 Một lúc lâu sau có một bóng đen xuất hiện trong trang viên, nhìn thoáng qua thi thể nam tử ôm kiếm trên mặt đất thở dài một tiếng.
 
 Nhấc bàn tay bắt lấy thi thể đối phương rồi đi ra bên ngoài trang viên đánh một chưởng xuống mặt đất tạo hố to.
 
 Thi thể cùng trường kiếm được bỏ vào trong hố đất chôn cất.
 
 Làm xong hết thảy bóng đen mới rời đi.
 
 Bóng đen chính là Tử Hàn Nguyệt, nàng cũng muốn xem trận chiến giữa Lục Thiên Hành và Bạch Thiên Vũ.
 
 Tại thời điểm này.
 
 Bên ngoài Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Bạch Thiên Vũ và Lục Thiên Hành đứng đối diện nhau sau một chiêu giao thủ.
 
 Hai người đã giao thủ vài lượt nhưng Lục Thiên Hành không thể bắt được Bạch Thiên Vũ.
 
 Nhưng cũng đã khiến Bạch Thiên Vũ tiêu hao không ít khí kình.
 
 Tiếp tục giao chiến thì sớm muộn gì Bạch Thiên vũ cũng sẽ thất bại!
 
 Lúc này ở trong bóng tối có một lão giả cùng với một lão hòa thượng mặc tăng bào màu xám đang trò chuyện.
 
 Lão giả này chính là quản gia Bùi Tương Tự của Bắc Trấn Phủ Tư Diêm Ngọc, lão giả tăng bào bên cạnh hắn có đeo một chuỗi Phật châu trên cổ, hạt châu dưới ánh trăng phản xạ ra ánh sáng kỳ lạ.
 
 "Đúng vậy, thực lực của Bạch Thiên Vũ kém hơn Lục Thiên Hành một chút!"
 
 "Chúng ta muốn ra tay sao?"
 
 Lão hòa thượng mở miệng nói.
 
 "Không cần, lai lịch của Bạch Thiên Vũ cũng không đơn giản, khí thế trên người hắn là thượng vị lâu năm mới có, người này không đơn giản như chúng ta nghĩ!
 
 "Ta rất muốn biết nếu hắn bị Lục Thiên Hành chém giết, phía sau sẽ phát sinh chuyện gì?"
 
 "Đương nhiên cho dù hiện tại hắn ở thế yếu, nhưng cũng không phải hắn không có uy hiếp, lưỡng bại câu thương đối với chúng ta mà nói mới là kết quả có lợi nhất!
 
 Bùi Tương Tự mở miệng nói.
 
 Sau đó ánh mắt nhìn về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Hắn rất muốn xem Bạch Thiên Vũ còn có thủ đoạn gì nữa.
 
 Âm ầm!
 
 Hai người chưởng đao tách ra.
 
 "Khí kình trong cơ thể ngươi sắp bị ta tiêu hao hết, hôm nay ngươi phải chết!"
 
 Lục Thiên Hành cười to.
 
 "Ta chết chỉ sợ ngươi cũng không rời khỏi đây được!"
 
 "Xung quanh có người đang nhìn chằm chằm ngươi đây?"
 
 Bạch Thiên Vũ lạnh lùng nói.
 
 "Bọn họ sao, lão phu biết bọn họ, ta dám đến đương nhiên có thủ đoạn rời đi!"
 
 Lục Thiên Hành đáp lại.
 
 Lúc giao thủ hắn đã cảm giác được có hai người đến.
 
 "Có phải vậy không?"
 
 Vậy ta cũng đành phải cược một trận, xem xem ngươi có thể tiếp được ba đao này của ta hay không."
 
 Khí tức trên người Bạch Thiên Vũ bắt đầu biến hóa.
 
 Tay cầm đao, một cỗ khí tức khủng bố xuất hiện.
 
 Khí tức ngưng tụ thành ma ảnh, tản ra hàn ý làm cho máu người ta như muốn đông lại, hai mắt lóe hung quang dọa người, giống như ác ma trong địa ngục bò ra.
 
 Cỗ đao thế này!
 
 Ánh mắt Lục Thiên Hành ngưng tụ.
 
 "A Tị Tam Đaol"
 
 Hắn không nghĩ tới Bạch Thiên Vũ lại biết ATi Tam Đao.
 
 Tại thời điểm này. Trong bóng tối có một bóng người nhìn khí thế trên người Bạch Thiên Vũ biến hóa mà ánh mắt ngưng tụ.
 
 "Chỉ biết đao thứ nhất sao?"
 
 Hai mắt người này nhìn chằm chằm Bạch Thiên Vũ, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.
 
 Bùi Tương Tự cùng lão hòa thượng liếc nhau, trong ánh mắt xuất hiện sự kinh ngạc.
 
 "A Tị Tam Đao, Bạch Thiên Vũ lại biết đao pháp này!
 
 A Tị Tam Đao là một đao pháp hung hãn, lấy giết người làm chủ.
 
 Đao khí sắc bén, rất ít người có thể ngăn cản.
 
 Huống hồ Bạch Thiên Vũ chính là cao thủ đao đạo, hắn thi triển A Tị Tam Đao, uy lực bộc phát tuyệt đối không giống bình thường.
 
 "Lục Thiên Hành này gặp phải đá cứng rồi!"
 
 Bùi Tương Tự nở nụ cười.
 
 Có thêm hai bóng người xuất hiện bên cạnh.
 
 Ánh mắt hai người ngưng trọng nhìn hai người đang đối chiến trên đường phố, tâm thần rung động.
 
 "Không có thu hoạch gì sao!"
 
 Bùi Tương Tự nói.
 
 "Chết một người, Tử Hàn Nguyệt chạy trốn, hẳn là đã rời đi."
 
 Vô Ngã hòa thượng trầm giọng nói.
 
 Nói xong ánh mắt tiếp tục nhìn chằm chằm Bạch Thiên Vũ, chủ yếu là đao thế của Bạch Thiên Vũ quá mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận