Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 548: Tiếp tục giết, Mộc Thanh Tuyết chấp chưởng Tử Đàn Cung

Chương 548: Tiếp tục giết, Mộc Thanh Tuyết chấp chưởng Tử Đàn CungChương 548: Tiếp tục giết, Mộc Thanh Tuyết chấp chưởng Tử Đàn Cung
 
 Chương 548: Tiếp tục giết, Mộc Thanh Tuyết chấp chuong Tử Đàn Cung
 
 Một đao chém Giang Hạc Minh thành hai nửa, máu tươi phun ra, cảnh tượng này khiến người ta kinh hãi.
 
 Mấy người Tử Đàn Cung đi theo Giang Hạc Minh hoảng hốt.
 
 Mặt Mộc Van Sương trắng bệch, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ nhìn Tô Thần.
 
 Thực lực của nàng kém hơn Giang Hạc Minh rất nhiều.
 
 Giang Hạc Minh bị một đao chém thành hai nửa.
 
 Nếu như vừa rồi nàng ra tay, như vậy cũng sẽ bị một đao chém chết.
 
 "Ngươi! Sao ngươi có thể giết Giang Hạc Minh?"
 
 Tuy rằng nàng kinh hãi nhưng đối phương giết Giang Hạc Minh rồi, chuyện náo lớn.
 
 "Chẳng lẽ không thể sao?"
 
 Tô Thân lạnh giọng nói.
 
 Lúc này bên ngoài đã có rất nhiều người tụ tập, có rất nhiêu người nhìn thấy Giang Hạc Minh bị một đao của Tô Thần chém thành hai nửa.
 
 Một số người nhanh chóng rời đi.
 
 Ngay cả tiểu di của Mộc Thanh Tuyết cũng rời đi.
 
 Sự tình náo loạn quá lớn, nàng phải trở về bẩm báo, hy vọng có thể bảo trụ Mộc Thanh Tuyết.
 
 Chuyện này nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Tử Đàn Cung.
 
 Lúc này cung chủ Tử Đàn Cung đang thương lượng kế hoạch tiếp theo với lão tổ Giang gia Giang Bắc.
 
 Một bóng người cấp tốc chạy vào.
 
 "Cung chủ, lão tổ, Hạc Minh và Giang Nguyên bị người ta một đao chém giết!"
 
 Người tới là một tộc nhân cùng thế hệ với Giang Hạc Minh, hắn kinh hoảng nói.
 
 "Ngươi nói cái gì?"
 
 Nghe vậy, cung chủ Tử Đàn Cung và Giang Bắc Lý đồng thời nhìn hắn.
 
 Đặc biệt là Giang Bắc Lý, hắn lập tức rời khỏi chỗ:
 
 "Ngươi nói rõ ràng đi.'
 
 "Lão tổ, trong tiểu viện Mộc Thanh Tuyết có một người trẻ tuổi, hắn xuất thủ giết Giang Nguyên, Hạc Minh tiến đến cũng bị đối phương một đao chém thành hai nửa!"
 
 Người tới vội vàng nói.
 
 "Cái gì, dám ở Tử Đàn Cung ta giết người, người này quá kiêu ngạo!"
 
 Sắc mặt cung chủ Tử Đàn Cung trầm xuống, lớn tiếng nói:
 
 "Đi thôi"
 
 Giang Bắc Lý cấp tốc cùng cung chủ Tử Đàn Cung rời đi, hai người nhanh chóng tới tiểu viện của Mộc Thanh Tuyết. Lúc này lão tổ Mộc gia, còn có phụ mẫu của Mộc Thanh Tuyết đều đã đến, bọn họ kích động tiến vào trong tiểu viện.
 
 Nhiều người xuất hiện trong tiểu viện.
 
 Tô Thần vẫn bình tĩnh như cũ.
 
 Hắn giết chết Giang Nguyên cùng Giang Hạc Minh thật ra là để dẫn người của Giang gia và cung chủ Tử Đàn Cung đến.
 
 Hắn biết rõ ba phe thế lực ở Tử Đàn Cung.
 
 Hắn tới nơi đây thứ nhất là để gặp Mộc Thanh Tuyết một chút, thứ hai là muốn trợ giúp Mộc Thanh Tuyết ngồi lên vị trí cung chủ Tử Đàn Cung.
 
 Về phần kẻ không phục, Tô Thần muốn thanh lý toàn bộ.
 
 Đương nhiên có một số người cho dù là phục cũng sẽ bị thanh lý sạch sẽ.
 
 Lúc phụ mẫu Mộc Thanh Tuyết đi vào nhìn thấy Tô Thần, sắc mặt ngẩn ra.
 
 Tô Thần là đối tượng của Mộc Thanh Tuyết.
 
 Bọn họ từng xem qua bức họa vẽ Tô Thần nên biết.
 
 Dù sao với thân phận và địa vị của Tô Thần hiện giờ, bọn họ không muốn chú ý cũng không được.
 
 Thiếu long thủ, minh chủ của chín quận phương bắc.
 
 Còn liên hợp với Thiên Nhai Các tiêu diệt Thiên Sơn Phái.
 
 Sau khi bọn họ biết những chuyện này đã kinh hãi không thôi, cũng tràn ngập hối hận.
 
 Nhưng không nghĩ tới Tô Thần lại xuất hiện trong tiểu viện của Mộc Thanh Tuyết.
 
 Nói cách khác, người nữ nhi nói lúc trước chính là Tô Thần.
 
 Bọn họ đều không biết nên nói như thế nào.
 
 "Thanh Tuyết, có chuyện gì xảy ra, sao chỗ ngươi còn có người ngoài, ngươi theo ta rời khỏi đây ngay!"
 
 Mộc Thiên Dương lạnh giọng nói.
 
 Mộc Thanh Tuyết liên quan đến chuyện liên hệ giữa Mộc gia và Thất Tinh Đường, hắn muốn đưa Mộc Thanh Tuyết rời khỏi nơi này, như vậy chuyện Tô Thần không có liên quan gì tới Mộc gia bọn họ.
 
 "Nàng là nữ nhân của ta, làm sao có thể đi, sao ngươi có thể ra lệnh cho nàng?"
 
 Mộc Thanh Tuyết muốn nói chuyện nhưng Tô Thần lại lên tiếng trước.
 
 "Ngươi!"
 
 Mộc Thiên Dương muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất thì không dám nói nữa.
 
 Thực lực của hắn cũng chỉ cao hơn Giang Hạc Minh một chút.
 
 Đương nhiên thực lực của hắn chỉ đứng sau lão tổ Mộc Đông Nguyên.
 
 Bằng không cũng sẽ không có khả năng quyết định chuyện của Mộc Thanh Tuyết.
 
 Bất quá hắn còn không biết thân phận Tô Thần.
 
 Mộc Đàm nhìn thấy cảnh này lập tức truyền âm:
 
 "Đại ca, Tô Thần là thiếu long thủ Thanh Long Hội, minh chủ chín quận phương bắc!" Nghe Mộc Đàm truyền âm, sắc mặt Mộc Thiên Dương đại biến.
 
 Thanh Long Hội là thế lực dám chèn ép Thanh Long Tự.
 
 Năm đó Tử Đàn Cung bọn họ đắc tội Thanh Long Tự chỉ có thể hoạt động ở tái ngoại, không dám bước vào chín quận phương bắc.
 
 Năm đó thực lực của Tử Đàn Cung mạnh hơn hiện tại rất nhiều.
 
 Giờ phút này lão tổ Mộc gia cũng đã biết thân phận của Tô Thần.
 
 Hắn muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời.
 
 Dù sao hôn ước với Tô gia là do Mộc gia bọn họ rút trước, hôm nay Tô Thần xuất hiện ở đây chẳng lẽ để trả thù Mộc gia.
 
 Hắn không biết Mộc Thanh Tuyết đã mất đi thân xử nữ.
 
 Cho nên trong lòng nghĩ như vậy.
 
 Hiện trường trở nên yên tĩnh.
 
 "Kẻ nào dám giết người Giang gia tat"
 
 Lúc này một giọng nói trầm thấp truyền đến.
 
 Vừa nói xong Giang Bắc Lý đã vọt vào, nhìn thấy thi thể trên mặt đất, mắt hắn đỏ lên, sau đó nhìn về phía Tô Thần.
 
 Nơi này không có người ngoài, chỉ có Tô Thần, không cần nói cũng biết Tô Thần chính là hung thủ.
 
 "Không cần nhìn, là ta giết!"
 
 "Lão tổ Giang gia Giang Bắc Lý."
 
 Tô Thần nhìn Giang Bắc Lý, lạnh lùng nói.
 
 "Tiểu tử, lão phu vặn đầu ngươi trước."
 
 Giang Bắc Lý nói rồi phóng tới.
 
 Căn bản không muốn nói nhảm với Tô Thần, hiện tại hắn muốn vặn đầu Tô Thần trước sau đó lại tính sổ với Mộc gia.
 
 Về phần lão tổ Mộc gia và Mộc Thiên Dương thì không có động.
 
 Nhìn Giang Bắc Lý bay lên không trung, Tô Thần chẳng thèm nhúc nhích.
 
 Thực lực Giang Bắc Lý ở Thiên Nhân thất nạn, hắn còn không phải đối thủ.
 
 Huống hồ lúc này cũng không cần hắn động thủ, Tương Tây Tứ Quỷ có thể ra tay.
 
 Nhìn thấy Tô Thần không nhúc nhích, sắc mặt Giang Bắc Lý trở nên dữ tợn hơn, hắn cho rằng Tô Thần bị khí thế của hắn áp chế.
 
 Nhưng khi bàn tay hắn muốn bắt lấy đầu Tô Thần thì có bốn bóng người như quỷ mị xuất hiện trước mặt Tô Thần.
 
 Bốn bóng người nháy mắt hợp một ngăn cản bàn tay Giang Bắc Lý chộp xuống.
 
 Sau đó bốn bóng người tách ra vỗ một chưởng vào ngực Giang Bắc Ly.
 
 Bùm!
 
 Thân hình Giang Bắc Lý bay ngược ra ngoài với tốc độ còn nhanh hơn lúc công kích. Cơ thể đụng vào tường tiểu viện, miệng phun một ngum máu tươi, mắt nhìn về phía Tô Thân, muốn nói gì đó như mà bốn bóng người lại xuất hiện trước mặt hắn, bàn tay hạ xuống.
 
 Bụp!
 
 Đầu Giang Bắc Lý bị đánh nát.
 
 Sau đó bốn bóng người không có đình chỉ trực tiếp giết tới mấy người theo sau Giang Bắc Lý.
 
 Những người này không kịp phản ứng đều ngã xuống đất.
 
 Chỉ còn lại cung chủ Tử Đàn Cung.
 
 Hắn kinh hãi, không nghĩ tới những người này giết chết Giang Bắc Lý rồi còn giết những người khác.
 
 Hắn muốn nói cái gì đó nhưng Tương Tây Tứ Quỷ đã xuất hiện ở trước mặt hắn, bốn bóng người mơ hồ khiến hắn căn bản không phân không rõ vị trí.
 
 "Khí hải vô lượng!"
 
 Thấy thế, cung chủ Tử Đàn Cung quát một tiếng nâng bàn tay, khí kình khủng bố ầm ầm như sóng biển bộc phát ra.
 
 Nếu tìm không thấy vị trí, như vậy chỉ có che chắn toàn bộ phương vị.
 
 Thời điểm khí kình bộc phát, quanh thân cung chủ Tử Đàn Cung có hỏa diễm bừng lên.
 
 Hắn muốn dùng khí kình ép đối phương khựng lại, sau đó lại dùng liệt diễm chân khí chém giết đối phương.
 
 Tương Tây Tứ Quỷ hợp nhất đánh ra một chưởng ngăn trở công kích của cung chủ Tử Đàn Cung, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí kình phản kích cung chủ.
 
 Tử Đàn Cung chủ thấy thế sắc mặt biến đổi, hắn nhanh chóng lui về sau, liệt diễm chân khí xuất hiện trên cánh tay phải của hắn sau đó phóng ra.
 
 Liệt diễm chân khí hóa thành đao mang mấy trượng chém tới Tương Tây Tứ Quỷ.
 
 Đánh tan khí kình của Tương Tây Tứ Quỷ rồi quét về phía bọn họ.
 
 Khi liệt diễm chân khí chém ra, trong không khí có mùi khét lan truyền, có thể thấy được uy lực của một đao này như thế nào.
 
 "Cung chủ Tử Đàn Cung cũng có chút thực lực!"
 
 Tô Thần quan chiến thì thào nói.
 
 Khi hắn nói xong, Tương Tây Tứ Quỷ lại hợp nhất, hư ảnh một bàn tay xuất hiện đánh nát đao mang nóng bỏng.
 
 Cung chủ Tử Đàn Cung thấy cảnh này biến sắc, xoay người muốn thoát đi.
 
 Nhưng bốn bóng người có tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt đối phương, không ngừng biến hóa vị trí mà công kích.
 
 Thực lực của cung chủ Tử Đàn Cung ở Thiên Nhân bát nạn nên căn bản không phải là đối thủ của bốn người.
 
 Muốn gọi viện trợ nhưng bốn người căn bản không cho hắn cơ hội, sau mấy nhịp thở, cung chủ Tử Đàn Cung đã bị giết chết.
 
 Thấy một màn như vậy, sắc mặt lão tổ Mộc gia và Mộc Thiên Dương biến đổi. "Không chừa một kẻ nào thuộc Giang gia và mạch cung chủ." Tô Thần bỗng lên tiếng.
 
 Một bóng người ở bên ngoài sân rời đi.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Chương 549: Cái Bang, chúng ta đến từ Cái Bang
 
 Lúc này, ở Lạc Thành Trường Hà quận Giang Nam, mưa dầm kéo dài khiến không khí có chút ẩm ướt.
 
 Trong một gian miếu đổ nát có một đống lửa đang cháy.
 
 Một tên trưởng lão chín túi cùng với một tên trưởng lão tám túi đang đun một bình nước nóng.
 
 Trưởng lão chín túi tên là Lục Hữu Vi, trưởng lão tám túi tên là Điền Hổ.
 
 Kiều Phong thì đứng trước phòng nhìn màn mưa bên ngoài.
 
 "Hôm nay ở Lạc Thành, chúng ta thu nạp được bao nhiêu người?"
 
 Kiều Phong mở miệng hỏi.
 
 "Bang chủ, chúng ta thu nạp không được nhiều đệ tử Cái Bang lắm, ước chừng năm trăm người, bây giờ ôn dịch lan tràn, chúng ta không đủ thảo dược!"
 
 Một tên trưởng lão tám túi đang châm lửa mở miệng nói.
 
 "Tra được thảo dược hiện giờ tập trung trong phủ đệ của người nào không?"
 
 Kiều Phong mở miệng nói.
 
 "Bang chủ, ta đã tra được, thảo dược đều tập trung trong phủ Liệt Ngao ở Trường Dương quận, Liệt Ngao thuộc dòng chính Liệt gia Giang Nam, Trường Dương quận là địa bàn của Liệt gia."
 
 "Liệt gia, Liệt Ngao, mẫu tộc của Thất hoàng tử!"
 
 "Gần đây bọn họ đang thông gia với tứ đại gia tộc Giang Nam, muốn gia tăng địa vị của Liệt gia ở khu vực Giang Nam."
 
 Kiều Phong thì thào nói.
 
 "Chuyện này không có khả năng lắm, tứ đại gia tộc Giang Nam khống chế một nửa thế lực ở Giang Nam, thông gian với Liệt gia chính là đứng về phía Thất hoàng tử."
 
 "Bây giờ còn chưa tới thời điểm đặt cược, hẳn là bọn họ sẽ không lựa chọn như thế, có thể chỉ là Liệt gia làm trò để đối phó với hành động của đại hoàng tử ở khu vực Giang Naml"
 
 "Bang chủ, chúng ta có nên chặn một ở phủ đệ của Liệt Ngao không?"
 
 Tên trưởng lão tám túi kia nói.
 
 "Chúng ta có bao nhiêu bang chúng ở Trường Hà quận!
 
 Kiều Phong sau đó hỏi.
 
 "Ước chừng ba ngàn người, cộng thêm một trăm đệ tử lúc trước chúng ta mang theo."
 
 Trưởng lão Lục Hữu Vi mở miệng nói.
 
 "Thực lực như vậy, có thể mang thảo dược và một ít lương thực cứu trợ thiên tai từ phủ đệ Liệt Ngao đi không?"
 
 Kiều Phong mở miệng hỏi.
 
 "Rất khó, quận thủ Trường Hà quận cùng với binh doanh hộ thành hộ thành, còn có thống lĩnh Nam Trấn Phủ T¡ đều là người của Thất hoàng tử, một khi bên Liệt Ngao xảy ra chuyện, không chỉ có quận thủ hỗ trợ, hộ thành và người Nam Trấn Phủ Ti đều sẽ xuất hiện." "Còn có thế lực bên Lạc Thành, trên cơ bản đều bị Liệt gia khống chế, một khi có động tĩnh bọn họ cũng sẽ xuất động, đến lúc đó chúng ta sẽ tổn thất thảm trọng!"
 
 "Quận thủ Trường Hà quận ở An thành, là một thành trì rất lớn, trong ngoài thành có không ít thế lực, Liệt gia chấp chưởng Trường Hà quận, như vậy thế lực ở bên này tuyệt đối không nhỏ."
 
 Thảo dược và lương thực cũng không phải đồ vật dễ vận chuyển, thời điểm mang đi có thể sẽ bị chặn lại, một khi lực lượng chặn lại quá mạnh, bên Cái Bang sẽ xuất hiện nhiều thương vong.
 
 Hơn nữa có nhiều ăn mày chảy vào An Thành, chỉ sợ cũng sẽ dẫn đến một ít biến động.
 
 Xem ra phải nghĩ biện pháp để đối phương đưa thảo dược và lương thực ra ngoài thành, chúng ta mới có thể động thủ.
 
 Kiều Phong trầm giọng nói.
 
 "Bang chủ, thật ra chúng ta có thể mua, công tử cho người bên kinh sư đưa tới một trăm vạn lượng ngân phiếu, hắn lén gom góp cho chúng ta ba mươi vạn lượng ngân phiếu, tất cả đều đã đến Trường Hà quận, chúng ta có thể dùng số tiền này mua thảo dược."
 
 Trưởng lão tám túi mở miệng nói.
 
 "Theo quan sát của ta, Liệt Ngao trữ dược liệu chỉ vì vơ vét của cải, không giống với người chế tạo ôn dịch.
 
 "Tuy rằng bọn họ có cấu kết nhưng khi có lợi ích to lớn đặt trước mặt, ta nghĩ Liệt Ngao sẽ bán ra những thảo dược kial"
 
 "Đến lúc đó nếu như hắn cầm tiền không bán, bang chủ và chúng ta có thể tự mình xuất thủ chém giết, cũng có thể khiến người Trường Hà quận kinh sợ, dương danh Cái Bang chúng taI"
 
 "Thời gian này chúng ta thu nạp đệ tử Cái Bang nhiều hơn một chút, thanh thế có thể lấn át bọn họ."
 
 "Cho dù bạo phát xung đột, chúng ta không bảo vệ thảo dược thì tổn thất cũng sẽ nhỏ đi."
 
 Trưởng lão tám túi Điền Hổ nói.
 
 "Tốt, chúng ta khởi hành ngay trong đêm tới An Thành!"
 
 Kiều Phong mở miệng nói.
 
 Chỉ là lúc hắn nói chuyện, ánh mắt hơi ngưng tụ.
 
 "Hình như có bằng hữu tới gặp chúng ta, không cho chúng ta đi!"
 
 Kiều Phong nhẹ giọng nói.
 
 Lúc này ở bên ngoài miếu nát có một đám người mặc áo tơi đang chạy như bay đến.
 
 Dẫn đầu là ba người.
 
 Chẳng mấy chốc bọn họ đã dừng lại bên ngoài miếu.
 
 "Thống lĩnh, kẻ ở Lạc thành thu nạp khất cái đang ở bên trong."
 
 Sau lưng ba tên thống lĩnh, một người mở miệng nói.
 
 Thế lực ở Trường Hà quận đều do Liệt gia quản lý, động tác của Kiều Phong đã bị người ta chú ý.
 
 Đám người này là người từ An Thành Trường Hà quận đến Liệt gia.
 
 Thất hoàng tử và Đại hoàng tử bên ngoài đình chỉ tranh đấu nhưng vẫn ngầm tiến hành, Đại hoàng tử còn đang thẩm thấu vào địa bàn của Thất hoàng tử. Cho nên Liệt gia bên cực kỳ chú ý.
 
 Một khi có nhân vật khả nghi xuất hiện, Liệt gia sẽ bị diệt theo.
 
 Lần này tuy rằng kẻ khả nghi là mấy tên ăn mày không có nguy hại, thế nhưng nhân số đông đảo lại khiến cho bọn họ chú ý.
 
 Liệt gia cử ba tên thống lĩnh tới.
 
 Một người có được thực lực Thiên Nhân nhị nạn.
 
 Hai người còn lại đều ở Luyện Phách đỉnh phong.
 
 Về phần hơn mười người phía sau cũng đều ở Luyện Phách cảnh.
 
 Đội hình xem như không yếu.
 
 Dù sao bọn hắn sợ đây là bẫy do Đại hoàng tử thiết kế cho nên mang đến nhiều hảo thủ.
 
 "Giết!"
 
 Người cầm đầu quát to một tiếng.
 
 Hơn mười người ở phía sau hắn nhao nhao rút trường đao ra chuẩn xong vào miếu nát.
 
 Kẽo ketl
 
 Cửa miếu bỗng nhiên mở ra.
 
 Điền Hổ mặc áo cũ nát may tám cái túi từ bên trong đi ra, trong tay cầm gậy trúc.
 
 Giống như không nhìn thấy người bên ngoài, hắn bước từng bước ra khỏi ngôi miếu.
 
 Lúc này một nam tử cầm đao trực tiếp hướng Điền Hổ mà đi.
 
 Nhưng khi hắn cầm đao xông tới, gậy trúc trong tay Điền Hổ chợt quét, sau đó rút về.
 
 Gậy trúc cắm xuống đất, có máu tươi từ đầu gậy chảy xuống trộn lẫn với nước mưa trên mặt đất.
 
 "Đánh đánh giết giết một tên khất cái như ta, không biết ta đã đắc tội các ngươi khi nào!"
 
 Điền Hổ lạnh giọng nói.
 
 Gậy trúc thật nhanh!
 
 Mắt tên thống lĩnh cam đầu lóe hàn quang, vừa rồi hắn không thấy đối phương ra tay.
 
 "Không biết các ngươi có thể tránh khỏi gậy trúc của ta hay không?"
 
 Điền Hổ lạnh giọng nói.
 
 Hắn không thể hiện toàn bộ thực lực, dù sao thực lực của Thiên Nhân thất nạn sẽ gây chấn động.
 
 "Giết!"
 
 Thống lĩnh cầm đầu thấy thế, ánh mắt ngưng tụ, hai người ở bên cạnh cùng hơn mười người phía sau đồng thời công kích Điền Hổ.
 
 Hơn mười tên Luyện Phách cảnh, hơn nữa còn là Luyện Phách cảnh thường xuyên được huấn luyện, cho dù gặp phải Thiên Nhân cảnh bọn họ cũng có thể vây giết.
 
 Ánh đao, bóng mưa rơi, bóng người đan xen.
 
 Nhưng có một vệt màu xanh nháy mắt vạch ngang hết thảy.
 
 Hơn mười người ra tay dừng lại, sau đó ngã xuống mặt đất. Máu tươi hòa với nước mưa hình thành một dòng nước máu chảy dài.
 
 Thống lĩnh cầm đầu biến sắc, trong tay xuất hiện một thanh trường đao công kích Điền Hổ.
 
 Lúc xuất đao, đao quang màu đen xé rách màn mưa chém tới.
 
 "Tốc độ của ngươi vẫn quá chậm!"
 
 Nhưng đao của hắn còn chưa tới thì thân hình Điền Hổ đã xuất hiện trước mặt, gậy trúc nâng lên trực tiếp xuyên thủng cổ họng đối phương.
 
 "Các ngươi, các ngươi là ai?"
 
 Tên thống lĩnh này ôm cổ họng bị đâm thủng của mình, khàn khàn nói.
 
 "Cái Bang, chúng ta đến từ Cái Bang!"
 
 Tiếng của Điền Hổ vang lên bên tai hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận