Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 351: Nhân vật hướng Ứng Thiên, mưu đoạt Huyền Am Lâu

Chương 351: Nhân vật hướng Ứng Thiên, mưu đoạt Huyền Am LâuChương 351: Nhân vật hướng Ứng Thiên, mưu đoạt Huyền Am Lâu
 
 Chương 351: Nhân vật hướng Ứng Thiên, mưu đoạt Huyền Âm Lâu
 
 Nghe Tô Thần nói vậy, con ngươi Bạch Cực Chân đột nhiên co rụt lại.
 
 Dã tâm của Tô Thần lớn hơn hắn tưởng tượng.
 
 Hắn trầm tư một lát rồi nói:
 
 "Có thểt"
 
 Thực lực các quận cũng không yếu, tài nguyên nhiều, Thiên Quyền môn bọn họ không cách nào độc chiếm.
 
 "Tô chưởng giáo, nếu chúng ta đã quyết định kết minh, vậy ta đây không nán lại, ta muốn phát tin tức cho Thiên Quyên môn để bên kia tuyên bố chúng ta kết minh."
 
 Bạch Cực Chân đứng lên nói.
 
 "Được!"
 
 Tô Thần cũng không giữ đối phương lại.
 
 Nhìn đối phương rời đi, Tô Thần bắt đầu trâm tư.
 
 Hiện giờ bên hắn có 【 Thanh Long hội ] thực lực mạnh nhất, Ngũ long thủ Yến Nam Thiên đã hiện thân.
 
 Vì vậy không cần phải điệu thấp, có thể nhanh chóng khuếch trương.
 
 Bất quá nhân thủ hơi ít.
 
 Thanh Long Hội ở chín quận phương bắc phải có chín nhân vật cấp đường chủ.
 
 Nghĩ đến đây, Tô Thần không khỏi xem qua hai tấm thẻ rút thăm trúng thưởng màu cam vừa đạt được.
 
 Trực tiếp sử dụng xem có thể đạt được gì.
 
 [Đạt được nhân vật Hướng Ứng Thiên, đạt được một viên Thiên Nhân Đan. ]
 
 Hướng Ứng Thiên, Thiên Nhân Đan.
 
 Thực lực của nhân vật này xếp vào bốn vị trí đầu trong Thiên Nhai Minh Nguyệt Đao.
 
 Tô Thần xem xét tin tức.
 
 Thực lực của Hướng Ứng Thiên ở Thiên Nhân lục nạn, tương tự như cảnh giới của Quan Thất hiện tại.
 
 "Xem ra thực lực của nhân vật ít nhiều chịu ảnh hưởng từ thẻ rút thăm trúng thưởng."
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Bạch Thiên Vũ xuất hiện đầu tiên, thực lực chỉ ở Luyện Phách cảnh.
 
 Nhưng trong tiểu thuyết Cổ Long, Bạch Thiên Vũ sáng lập Thần Đao Đường cũng không thua gì Mã Không Đàn của Hướng Ứng Thiên.
 
 Nhân vật như Hướng Ứng Thiên không thích hợp ở lại Sơn Hà Môn.
 
 Khí thế không bình thường. Hướng Ứng Thiên là võ lâm minh chủ, khí tức bá đạo do thượng vị lâu năm dưỡng thành, rất nhiều người đều có thể cảm giác được.
 
 Căn bản cũng không phải người mà Sơn Hà Môn và Tô Thần hắn có thể mời được.
 
 Sẽ khiến người ta có quá nhiều nghi vấn.
 
 Nguyên Tùy Vân thì được, bởi vì Nguyên Tùy Vân còn trẻ, hơn nữa hắn luôn ẩn phía sau màn.
 
 Trên người không có khí thế bá chủ võ lâm, rất thích hợp tiến vào Sơn Hà Môn.
 
 Về phần một viên Thiên Nhân Đan.
 
 Đan dược này có thể trợ giúp cao thủ Thần phách hợp nhất bước vào Thiên Nhân cảnh.
 
 Tạm thời hắn còn không dùng được.
 
 Cho nên Tô Thần để sang một bên.
 
 “Thu hoạch thật sự không tệt"
 
 "Ta nên xem nhiều bí tích bảo vật hơn để kích phát phần thưởng!"
 
 Tô Thần đứng lên, chuẩn bị đi tới Tàng thư các của Sơn Hà môn đọc một ít thư tịch.
 
 Đúng lúc này có một con chim từ bên ngoài chưởng giáo điện bay vào đậu trên tay hắn.
 
 Ánh mắt Tô Thần ngưng tụ.
 
 Chỉ có Kim Phong Tế Vũ Lâu và Thanh Long Hội liên lạc với hắn qua phi điểu.
 
 Lấy mật tín từ trên chân phi điểu mở ra xem, Tô Thần liền nhướng mày.
 
 "Đao nô của Hàn Nguyệt giáo, còn có Trường Hận Cung Mạnh Thần Thông, hai người bí mật rời khỏi Lĩnh Nam quận hướng về Khánh thành!"
 
 Tô Thân khẽ cau mày.
 
 "Sao lúc này bọn họ không ở bên cạnh Tử Hàn Nguyệt và Mai Huyền Sương?"
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Hiện giờ hắn đang an bài người lục soát núi, đã thu hút sự chú ý của các bên.
 
 Nghĩ tới đây, trong đầu Tô Thần có tinh quang chợt lóe, hiểu được gì đó rồi.
 
 Xem ra các ngươi đang lợi dụng ta giúp các ngươi hấp dẫn sự chú ý sao?
 
 Giương đông kích tây!
 
 Tô Thần hừ lạnh một tiếng.
 
 "Cũng đã lâu rồi không trở về Khánh Thành, ta nên đi xem một chút!"
 
 "Để ta xem rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?"
 
 Tô Thần thì thào nói.
 
 "Mời Nguyên Tùy Vân trưởng lão tiến đến động phủ của tal"
 
 Tô Thần đi ra khỏi đại điện nói với đệ tử gác cửa.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Một tên đệ tử nhanh chóng đi tới chỗ ở của Nguyên Tùy Vân.
 
 Tô Thân thì trở vê động phủ của mình. Khi hắn trở về động phủ, Ngũ Độc Đồng Tử đã mang theo Lý Sư Dung chờ sẵn bên trong.
 
 "Chủ thượng!
 
 Chủ thượng!"
 
 Ngũ Độc Đồng Tử và Lý Sư Dung đồng thời khom người hành lễ với Tô Thần.
 
 "Ta muốn biết thực lực của lâu chủ Huyền Âm Lâu!"
 
 Tô Thân nhìn Lý Sư Dung nói.
 
 "Chủ thượng, thực lực của lâu chủ Huyền Âm Lâu hẳn là ở Thiên Nhân thất nạn."
 
 Lý Sư Dung trả lời.
 
 "Thực lực yếu như vậy?"
 
 Tô Thần tỏ vẻ kinh ngạc.
 
 Hắn còn tưởng rằng thực lực của Huyền Âm lâu chủ ít nhất cũng ở Thiên Nhân bát nạn chứ?
 
 Xem ra là hắn suy nghĩ nhiều rồi.
 
 "Chủ thượng, trước đây chính quận phương bắc do Thanh Long Tự một nhà độc đại, các thế lực không có nhiều cường giả lắm."
 
 "Huyền Âm Lâu chúng ta, ngoại trừ lâu chủ còn có hai trưởng lão Thiên Nhân lục nạn."
 
 Lý Sư Dung nói.
 
 "Một tên Thiên Nhân thất nạn, hai tên Thiên Nhân lục nạn, quả thật cũng không tính là yếu ở chín quận phương bắc."
 
 "Bên các ngươi đã thu phục các thế lực nào rồi."
 
 Tô Thân nhìn Lý Sư Dung nói.
 
 "Bên ta thu phục ba quận trong chín quận, lâu chủ và sư tỷ thế nào thì ta không biết!"
 
 Lý Sư Dung trả lời.
 
 Lúc này trong lòng nàng có chút chua xót.
 
 Nếu như không tới nơi này thì nàng cũng sẽ không rơi vào kết cục bị Ngũ Độc Đồng Tử khống chế.
 
 Tự nhận độc thuật của mình rất mạnh nhưng đối mặt với Ngũ Độc Đồng Tử nàng không hề có năng lực phản kháng.
 
 Nàng sợ chết, cho nên đầu nhập vào Ngũ Độc Đồng Tử.
 
 "Không biết sao?"
 
 Tô Thân khẽ cau mày.
 
 Không ngờ Lý Sư Dung lại không biết tình hình bên Huyền Âm lâu chủ và Huyền Âm lâu đại công chúa.
 
 "Chúng ta đều làm việc của mình, ta có thể an bài nhân thủ ở bên Lý Mộ Dĩnh nhưng không thể an bài nhân thủ bên sư tỷ ta, ta vẫn luôn không nhìn thấu nàng."
 
 "Ta cảm giác có thể sư tôn cũng không bằng sư tỷ."
 
 Nhìn thấy Tô Thần nhíu mày, Lý Sư Dung mở miệng nói.
 
 Đại công chúa Địch Tư Nghiên! Tô Thần nghe vậy ngẩn ra.
 
 Tuy rằng Lý Sư Dung bại ở trong tay bọn họ, bị bọn họ bắt thế nhưng Lý Sư Dung tuyệt đối không đơn giản, có thể làm cho nàng nhìn không thấu, Địch Tư Nghiên chắc chắn là một nhân vật lợi hại.
 
 "Ngũ Độc Đồng Tử sẽ trợ giúp ngươi âm thầm bố cục, chờ ta ra lệnh rồi tóm lấy Huyền Âm Lâu!"
 
 Mục đích lưu lại Lý Sư Dung chính là để thâu tóm Huyền Âm Lâu.
 
 Đúng như lời Bạch Cực Chân nói, hiện tại không khuếch trương, qua một thời gian nữa muốn khuếch trương rất khó khăn.
 
 "Đa tạ chủ thượng!"
 
 Lý Sư Dung vội vàng nói.
 
 Tô Thần xua tay.
 
 Hai người nhanh chóng rời đi.
 
 Sau khi hai người rời đi, một nam tử trẻ tuổi mặc thanh bào từ bên ngoài động phủ đi vào.
 
 Chính là Nguyên Tùy Vân mà lúc trước Tô Thân bảo đệ tử đi thông báo.
 
 "Chưởng giáo, vội vã tìm ta có chuyện gì?"
 
 "Ta muốn bế quan cho nên để ngươi tạm thời tiếp quản Sơn Hà Môn!"
 
 Nói xong Tô Thần lấy lệnh bài chưởng giáo Sơn Hà Môn ra đưa cho Nguyên Tùy Vân.
 
 "Trong lúc ta bế quan, đừng cho người tới gần động phủ này."
 
 Tô Thân phân phó.
 
 Hắn chuẩn bị hôm nay trở về Khánh thành nhìn xem Hàn Nguyệt giáo và Trường Hận cung đang giở trò gì?
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Nguyên Tùy Vân tiếp nhận lệnh bài, mở miệng nói.
 
 Nói xong liền rời khỏi động phủ.
 
 Sau đó Tô Thần đóng cửa đá lại, còn mình thì từ trong mật động rời khỏi trở vê Khánh thành.
 
 Trong một sương phòng ở hậu viện trà uyển.
 
 Mai Huyền Sương và Tử Hàn Nguyệt đang chạm mặt.
 
 "Đao NO cùng Mạnh Thần Thông lợi dụng chúng ta hấp dẫn sự chú ý của người khác rồi rời đi!"
 
 "Han là trong tay bọn họ có tin tức cụ thể về bí tàng, chúng ta nên theo sau."
 
 Tử Hàn Nguyệt nhìn Mai Huyền Sương nói.
 
 "Thực lực của ngươi và ta không đủ dùng trước mặt bọn họ!"
 
 "Đi để cho bọn họ hạ sát thủ với chúng ta sao?"
 
 Mai Huyền Sương mở miệng nói.
 
 "Chẳng lẽ cứ cam tâm trở thành quân co
 
 Tử Hàn Nguyệt nói:
 
 "Đương nhiên không muốn, cho nên trước khi tới gặp ngươi ta đã đưa cho Bạch Sầu Phi của Kim Phong Tế Vũ Lâu một phong thư." "Han là bây giờ Bạch Sầu Phi đang đọc thư của ta rồi." "Chỉ cân đọc, ta nghĩ bọn họ sẽ có hứng thú!" Mai Huyền Sương bình tĩnh nói. Chương 352: Kim Tiền Bang hiện thân, Bạch Thiên Vũ đột phá
 
 "Ngươi chuẩn bị lợi dụng Kim Phong Tế Vũ Lâu? Phía sau Kim Phong Tế Vũ Lâu không đơn giản, nói không chừng chúng ta không chiếm được gì."
 
 Tử Hàn Nguyệt mở miệng nói.
 
 "Nhưng không phải hiện tại chúng ta cũng không chiếm được gì sao, hơn nữa còn có thể gặp nguy hiểm."
 
 Mai Huyền Sương mở miệng nói.
 
 Hôm nay Tô Thần dựa theo yêu cầu của các nàng tiến hành lục soát núi, hành động này nhất định sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý.
 
 Dù sao phía sau Tô Thần là Mai Huyên Sương và Tử Hàn Nguyệt.
 
 Một khi có người tiến hành thăm dò các nàng, chuyện Đao Nô và Mạnh Thần Thông rời đi sẽ bại lộ.
 
 Như vậy đến lúc đó bọn họ có thể sẽ gặp nguy hiểm.
 
 Mức độ nguy hiểm còn cao hơn Tô Thần.
 
 Sơn Hà Môn của Tô Thần hiện giờ có Thiên Nhân cảnh Nguyên Tùy Vân tọa trấn, bên các nàng thì không có.
 
 Lúc này Long bà từ bên ngoài đi vào.
 
 Sau khi nói một câu bên tai Tử Hàn Nguyệt liền rời khỏi.
 
 "Tô Thần vừa mới tuyên bố bế quan, xem ra ngửi được gì rồi, thật sự thông minh, ngươi tin hắn bế quan sao?”
 
 "Chắc chắn chỗ bế quan kia không có ai."
 
 Tử Hàn Nguyệt mở miệng nói.
 
 "Ta cũng không dám xem thường hắn!"
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 Trong lòng cũng cảm thán, vào lúc này bế quan là muốn người ta không tìm tới.
 
 Mọi rủi ro đều chuyển sang phía họ.
 
 Âm!
 
 Đúng lúc này bên ngoài có tiếng động, hai người biến sắc nhanh chóng ra khỏi phòng.
 
 Có một nam tử thân hình khôi ngô, cánh tay tráng kiện giống như nham thạch đang đứng trước mặt Long bà, toàn thân tản ra lực lượng khủng bố áp chế Long Bà.
 
 "Kim Tiền Bang, Sở Mãnh!"
 
 "Các ngươi có ý gì!"
 
 Long bà bị khí thế của tên này áp chế, sắc mặt âm trầm hỏi.
 
 "Giao ra bản đồ bí tàng, ta lập tức rời đi!"
 
 Kim Tiền Bang Sở Mãnh nhìn về phía Mai Huyên Sương và Tử Hàn Nguyệt. "Tới rồi... "
 
 Hai người nhìn nhau ngẩn ra.
 
 Không nghĩ tới vừa mới lo lắng nguy hiểm, hiện tại nguy hiểm liền tới, còn là Kim Tiên Bang Sở Mãnh.
 
 Sở Mãnh chính là thủ hạ của Kim Ngọc Lăng.
 
 Xem ra tam bang chủ Kim Tiền bang đến Lĩnh Nam quận không phải không màng chuyện khác.
 
 Vẫn luôn chú ý đến hành động của bôn họ.
 
 "Liên thủ, giết hắn trước!"
 
 Mai Huyền Sương đưa tay hút lấy đàn đặt trong phòng.
 
 Trường hận lưu thủy!
 
 Bàn tay vừa đụng trường cầm liên có một luông sóng âm lao ra, sóng âm hóa thành lưỡi dao sắc bén quét ve phía Sở Mãnh.
 
 “HU
 
 Sở Mãnh hu lạnh một tiếng, cơ bắp nổi lên giống như nham thạch.
 
 Tóc hắn trong nháy mắt dựng thẳng lên, tản ra khí tràng đáng sợ.
 
 Keng keng kengl
 
 Sóng âm hóa thành lưỡi dao sắc bén chém vào thân thể Sở Mãnh phát ra tiếng kim loại va chạm.
 
 Công kích của Mai Huyan Sương không thể phá vỡ thân thể Sở Mãnh.
 
 Hắn hoàn toàn ngăn cản công kích của nàng.
 
 Sở Mãnh co cánh tay lại, khí thế trong nháy mắt ngưng tụ kéo lên, sau đó tung một quyền công kích Mai Huyền Sương.
 
 "Gào!"
 
 Trong nắm tay hắn có thêm một cỗ huyết khí, huyết khí giống như mãnh hổ trực tiếp xé nát công kích sóng âm của Mai Huyền Sương.
 
 Hơn nữa tiếng gào to lớn cũng tạo ra một luồng sóng âm dội thẳng tới Mai Huyền Sương.
 
 Thấy thế, bàn tay Mai Huyền Sương chuyển động nhanh hơn.
 
 Lưỡi dao sóng âm phóng nhanh hơn, sắc bén hơn, hơn nữa còn hóa thành một con mãnh hổ nhào tới.
 
 Đồng thời Tử Hàn Nguyệt và Long bà cũng ra tay.
 
 Tử Hàn Nguyệt phát ra hàn khí, hàn khí ngưng tụ trong lòng bàn tay sau đó đánh ra một chưởng, một cỗ hàn khí hình thành khí lưu tập kích đối phương.
 
 Trong không khí bắt đầu xuất hiện một băng sương.
 
 Quải trượng trong tay Long bà lướt vê phía cổ họng đối phương.
 
 Ba người hợp lực công kích để cho Sở Mãnh cảm thấy nguy hiểm.
 
 Thân hình khôi ngô đột nhiên bạo lui, trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh thoát khỏi công kích của hai người.
 
 Bùm! Lúc này mãnh hổ khí huyết và mãnh hổ sóng âm va chạm rồi tan biến.
 
 "Đi thôi!"
 
 Nhìn thấy Sở Mãnh lui vê phía sau, Mai Huyền Sương nói với Tử Hàn Nguyệt.
 
 Sau đó nhanh chóng lướt vào trong phòng.
 
 Long bà và Tử Hàn Nguyệt cũng nhanh chóng lui vào.
 
 Sở Mãnh cũng không có đuổi theo mà đứng ở bên ngoài.
 
 Một bóng người từ trong chỗ tối đi ra.
 
 Người tới mặc đồ đen, ánh mắt sắc lạnh, bên hông có một thanh kiếm nhỏ dài, trên thân kiếm có một rãnh máu, trên rãnh máu có vết máu loang lổ, có thể thấy được thanh kiếm nhỏ này đã giết không ít người.
 
 "Đại ca, có phát hiện Đao nô và Mạnh Thần Thông hay không?”
 
 Sở Mãnh nhìn thấy người tới, tiến lên nói.
 
 "Đao nô và Mạnh Thân Thông không có ở đây?"
 
 "Xem ra bọn hắn đã lên đường tìm kiếm bí tàng, chuyện Sơn Hà Môn soát núi chỉ là thủ thuật che mắt!"
 
 "Chúng ta trở về bẩm báo tam bang chủ!"
 
 Người đồ đen trầm giọng nói.
 
 Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Sở Mãnh không truy kích Mai Huyền Sương, lần này bọn họ đến thăm dò.
 
 Hiện giờ đã có kết quả thăm dò.
 
 Hai người lập tức xoay người rời đi.
 
 Lúc này trong mật đạo, ba người Tử Hàn Nguyệt và Mai Huyền Sương đang đi về phía trước.
 
 "Han là Sở Mãnh chỉ tới thăm dò thôi, ta tin rằng bọn họ sẽ nhanh chóng đi tìm Mạnh Thần Thông và Đao nô."
 
 Mai Huyền Sương trầm giọng nói.
 
 "May mắn là chỉ thăm dò, không muốn bắt chúng ta, nếu không chúng ta căn bản không đi được!"
 
 "Ta cảm giác được một cỗ khí tức âm lãnh nấp trong chỗ tối, hẳn là Huyết Ngân Kiếm kial"
 
 Tử Hàn Nguyệt nói.
 
 "Sau lần thăm dò này sẽ không có ai chú ý đến chúng ta nữa."
 
 "Chúng ta tự mình tránh né đi"
 
 Mai Huyền Sương nói xong tách khỏi Tử Hàn Nguyệt.
 
 "Chúng ta cũng đi thôi!"
 
 Tử Hàn Nguyệt cũng không dừng lại, nàng mang theo Long bà nhanh chóng rời đi.
 
 Ở Kim Phong Tế Vũ Lâu Khánh Thành.
 
 Trong một gian mật thất, Bạch Thiên Vũ đang tu luyện A Tị Tam Đao. ATiTam đao còn bá đạo và cường hãn hơn đao pháp lúc trước hắn tu luyện.
 
 Đao ra lấy mạng.
 
 Hiện giờ thực lực của hắn được Tô Thần tăng lên tới Thân phách hợp nhất.
 
 Bây giờ muốn mượn A Tị Tam Đao bước vào Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Một cỗ đao khí sắc bén giống như đến từ tu la địa ngục bộc phát.
 
 Phút chốc, có vô số đao khí sắc bén ngang dọc trong mật thất.
 
 Đao khí giống như thủy triều ngưng tụ thành đại dương mênh mông.
 
 Dưới đại dương mênh mông này, trường đao màu đen trước mặt Bạch Thiên Vũ bắt đầu rung động, sau đó phun ra nuốt vào đao mang màu đen.
 
 Cộng hưởng với đao khí tu la địa ngục.
 
 Đao của Bạch Thiên Vũ là Ma đao mà Tô Thần tặng cho hắn.
 
 Ma đao, giết chóc như ma.
 
 A Tị Tam Đao là đao pháp như mang đến tu la địa ngục.
 
 Hai bên đều lấy giết chóc làm chủ cho nên mới cộng hưởng.
 
 Sau đó đao khí tràn vào trong cơ thể Bạch Thiên Vũ.
 
 Kinh mạch và đan điền lập tức bị hai cỗ đao khí này không ngừng thối luyện, tu vi bất tri bất giác tăng lên.
 
 Một lúc sau Bạch Thiên Vũ mở to mắt, hắn há miệng hít một hơi thật sâu.
 
 Đao khí trong mật thất nhanh chóng tràn vào trong thân thể hắn.
 
 Giống như hải nạp bách xuyên.
 
 Đã đột phá đến Thiên Nhân nhất nạn!
 
 "Nếu có thêm Ma đao và A Tị Tam Đao, liều mạng giết địch thì Thiên Nhân tam nạn cũng có thể chiến."
 
 Bạch Thiên Vũ tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận