Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 818: Đoạn Thiên Nhai ra tay, một đao giết người

Chương 818: Đoạn Thiên Nhai ra tay, một đao giết ngườiChương 818: Đoạn Thiên Nhai ra tay, một đao giết người
 
 Chương 818: Đoạn Thiên Nhai ra tay, một đao giết người
 
 Thân hình nhanh nhẹn, chưởng phong dữ dội.
 
 Ban đầu định sẽ giết sạch, đồ sát người của Kim Phong Tế Vũ Lâu nhưng trong Kim Phong Tế Vũ Lâu không có người khác, chỉ có Bạch Sầu Phi.
 
 Vậy thì trực tiếp chém giết Bạch Sầu Phi, mang đầu Bạch Sầu Phi về là được.
 
 "Lâu chủ!"
 
 Nạp Lan Dung Yên sau lưng Bạch Sầu Phi biến sắc, tràn đầy lo lắng.
 
 "Không sao!"
 
 Bạch Sầu Phi phất tay nhảy xuống, bàn tay vỗ ra va chạm với lòng bàn tay của đối phương.
 
 Âm!
 
 Hai luông chưởng lực tiếp xúc tạo ra khí lãng phá hủy lan can lầu các xung quanh.
 
 Hai người tách ra rơi xuống giữa đại sảnh.
 
 "Thực lực của lâu chủ?"
 
 Thấy Bạch Sầu Phi đỡ được một đòn của đối phương, Nạp Lan Dung Yên sửng sốt, nàng không ngờ Bạch Sầu Phi lại đỡ được một đòn của đối phương.
 
 Thực lực của Bạch Sầu Phi tăng lên khiến nàng kinh ngạc.
 
 Lúc này, nam tử ra tay rơi xuống đất, nhìn Bạch Sâu Phi mặc áo trắng trước mặt, ánh mắt hơi ngưng lại, mặc dù vừa rồi hắn không dùng thần thế nhưng chưởng lực hắn bộc phát ra không tâm thường.
 
 Trước đó hắn đã thăm dò thực lực của Bạch Sầu Phi, chỉ ở Thiên Nhân cửu nạn mà thôi.
 
 Không thể đỡ được một đòn này của hắn.
 
 "Thảo nào ngươi dám ở lại, có chút bản lĩnh nhưng cũng chỉ là có chút bản lĩnh mà thôi."
 
 Nam tử giơ tay thân hình bay lên.
 
 "Tử ảnh cửu phá chưởng!"
 
 Thân hình hắn hóa thành chín tàn ảnh đồng thời vỗ chưởng, vì tốc độ cực nhanh nên cho người ta cảm giác chín người cùng vỗ một chưởng.
 
 Bạch Sầu Phi trực tiếp thi triển Kinh thần chỉ, trong nháy mắt có vài đạo chỉ ảnh hiện lên, từng ngón tay điểm vào chín lòng bàn tay đó, chỉ kình va chạm với chưởng kình hóa giải chín tử ảnh.
 
 Kinh thân chỉ của Bạch Sầu Phi có thể công có thể thủ, công như gió bão mưa rào, thủ như thánh thủ gảy đàn, hóa giải chiêu thức của đối phương.
 
 Bị Bạch Sầu Phi phá một chiêu chưởng pháp, sắc mặt nam tử ra tay trở nên nghiêm trọng.
 
 "Một chiêu phá vỡ Tử ảnh cửu phá của bản tọa, ngươi rất lợi hại, bản tọa Chân Võ Uyển Mãn Phong Tụ.
 
 Lần này nam tử ra tay nói ra danh hiệu của mình.
 
 Cường giả chiến đấu vẫn có sự tôn trọng lẫn nhau.
 
 Sắc mặt Bạch Sầu Phi trở nên ngưng trọng, mặc dù vừa rồi hắn phá được công kích của đối phương nhưng lại không gây ra thương tổn.
 
 Nếu cứ chiến đấu như vậy, đối với hắn cực kỳ bất lợi.
 
 Mặc dù đã bước vào cảnh giới đan điền hóa hải nhưng vừa rồi giao thủ với đối phương, e rằng thực lực của đối phương không chỉ ở cảnh giới đan điền hóa hải.
 
 Lúc này, hai người sau lưng hắn bước ra, ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Dung Yên trên lầu các.
 
 "Mãn trưởng lão, ta đi bắt Nạp Lan Dung Yên về, có lẽ nàng ta biết ít bí mật của Thiên Nhai Các, có ích với Chân Võ Uyển chúng ta."
 
 Nói xong, thân hình bay lên giống như đại bàng, lao về phía lầu các.
 
 Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã rơi xuống lầu các.
 
 Nạp Lan Dung Yên kinh hãi muốn di chuyển.
 
 Nhưng đối phương đã đưa tay ra nắm lấy tay nàng.
 
 Bên này, Mãn Phong Tụ vẫn luôn nhìn chằm chằm Bạch Sầu Phi, đột nhiên phát hiện khóe miệng Bạch Sầu Phi nhech lên.
 
 "Không ổn! Cẩn thận!"
 
 Ngay khi lời nói của hắn vừa dứt.
 
 Sau lưng Nạp Lan Dung Yên có thêm một bóng đen, trong tay bóng đen nắm chặt trường đao, nháy mắt chém ra một đao.
 
 Ánh đao như thác bạc đổ xuống.
 
 Xi!
 
 Người ra tay bị trường đao này chém thành hai nửa, xuất đao chính là Đoạn Thiên Nhai, thời gian trước thực lực của Đoạn Thiên Nhai đã bước vào cảnh giới đan điền hóa hải.
 
 Người Chân Võ Uyển mặc dù có thực lực ở cảnh giới đan điền hóa hải nhưng vì không để Na Lan Dung Yên vào mắt, nên không cảm nhận được Đoạn Thiên Nhai, mới bị chém giết gọn gàng như vậy.
 
 "Giết!"
 
 Thấy tình hình này, một người khác của Chân Võ Uyển nhảy lên, trường đao trong tay chém ra.
 
 Xi!
 
 Đao khí sáng chói bùng nổ chém nát lan can phóng về phía Đoạn Thiên Nhai.
 
 Chỉ là khi đao quang đến gần, thân hình Đoạn Thiên Nhai hơi động, tránh được đao mang sắc bén này.
 
 Đao mang chém vào cửa sổ sau lưng, cửa sổ bị chém vụn.
 
 Một khắc đó, Đoạn Thiên Nhai động, thân hình như báo săn lao ra, hai tay nắm chặt chuôi đao, vung mạnh.
 
 Đao quang tùy ý như bông tuyết bay lả tả.
 
 Nhưng trong nháy mắt bông tuyết lại biến động, một luồng ánh sáng màu máu lóe lên.
 
 Người ra đao kia kinh hãi.
 
 Trường đao trong tay hắn lại chém ra, đao mang khủng bố bùng nổ.
 
 Trong thời khắc nguy cấp, hắn đã đỡ được một đòn của Đoạn Thiên Nhai. Chỉ là sau một đòn, Đoạn Thiên Nhai không thèm để ý, tiếp tục vung trường đao chém ra, thân hình không ngừng tiến tới, gia tăng tốc độ và lực chém.
 
 "Cái này!"
 
 Trong lúc nhất thời, người ra tay cảm thấy từ trường đao của mình có khí kình khủng bố truyền tới, khí kình này thông qua trường đao tràn vào cánh tay.
 
 Cánh tay hơi tê.
 
 Trong lòng kinh hãi, hắn ra tay trước nhưng bây giờ lại bị đối phương áp chế.
 
 "Phải thay đổi tình thế hiện tại!"
 
 Lúc này trong lòng hắn nghĩ, trường đao bùng nổ đao mang khủng bố, muốn chan lui trường đao của Đoạn Thiên Nhai.
 
 Âm!
 
 Hai luông đao khí va chạm, hai người lui vê phía sau.
 
 Nhưng khi người ra tay lui về phía sau, trong lòng lại cảm thấy có nguy hiểm khủng bố ập đến.
 
 "Cái này sao?”
 
 Xil
 
 Người ra tay muốn nói gì đó nhưng đao quang như gió bão đã xuất hiện, hắn rút đao chống đỡ, đồng thời muốn di chuyển thân hình.
 
 Nhưng đao quang như gió bão đột nhiên biến mất, hóa thành một luồng ánh sáng màu máu.
 
 Trong nháy mắt hắn cảm thấy giữa mày mình lạnh lẽo.
 
 Giơ tay lên sờ.
 
 Ngón tay dính đây máu tươi.
 
 Ánh mắt không cam lòng, mang theo kinh hãi.
 
 "Đao của ngươi!"
 
 Lời còn chưa dứt thì đã ngã xuống đất.
 
 Giữa mày, đao khí bùng nổ, máu tươi ròng.
 
 Trong nháy mắt, Đoạn Thiên Nhai lại giết thêm một người.
 
 Mãn Phong Tụ đang đối đầu với Bạch Sầu Phi quay lại nhìn về phía Đoạn Thiên Nhai, trong mắt tràn ngập sát ý.
 
 Đoạn Thiên Nhai này trước ra tay ám sát một người, sau đó phản đòn toàn lực chém giết một người.
 
 Thực lực không đơn giản.
 
 Bước chân xoay chuyển, thân hình như quỷ mị xuất hiện trước mặt Đoạn Thiên Nhai.
 
 "Giết ngươi trước!"
 
 "Thần thế, chân khí liệt dương!"
 
 Một luồng khí tức nóng rực khủng bố từ người Mãn Phong Tụ bùng nổ, trong lòng bàn tay có thêm khí kình đỏ thẫm.
 
 Thần thế áp chế, khí kình của Đoạn Thiên Nhai bị ảnh hưởng, nhất thời không thể di chuyển. Hơn nữa trong lòng cũng có cảm giác bị áp chế, tay cầm đao nặng triu.
 
 Đoạn Thiên Nhai thấy vậy liên cắn lưỡi, cơn đau khiến hắn tỉnh táo lại.
 
 Âm!
 
 Ngay lúc này, lòng bàn tay của Mãn Phong Tụ hạ xuống.
 
 Đoạn Thiên Nhai loa ra xa, lòng bàn tay của Mãn Phong Tụ rơi xuống đất.
 
 Âm!
 
 Xil
 
 Lòng bàn tay nóng rực đập vào một tấm ván gỗ trên mặt đất, trước tiên phát ra tiếng âm âm, sau đó một mùi gỗ cháy khét bốc lên.
 
 Một kích không trúng.
 
 Mãn Phong Tụ không hề dừng lại, chân đột nhiên đạp mạnh, mặt đất dưới chân hắn nổ tung.
 
 Hắn hóa thành một tàn ảnh mơ hồ mang theo tiếng xé gió dữ dội lao về phía Đoạn Thiên Nhai.
 
 Người chưa đến mà một cỗ khí lãng khủng bố đã ập đến bao phủ Đoạn Thiên Nhai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận