Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 314: Hội tụ, thừa cơ, tập sát Dich Thiên Vân

Chương 314: Hội tụ, thừa cơ, tập sát Dich Thiên VânChương 314: Hội tụ, thừa cơ, tập sát Dich Thiên Vân
 
 Chương 314: Hội tụ, thừa cơ, tập sát Dich Thiên Van
 
 “Tam đại sát tăng Thanh Long tự hiện thân!"
 
 "Bọn họ đang đi tới Kim Phong Tế Vũ Lâu, mau gửi tin nhắn."
 
 Lúc này trong bóng tối có một người mở miệng nói với người bên cạnh.
 
 Người bên cạnh nhanh chóng rời khỏi, một lát sau có bay vài con chim bay lên không.
 
 Trong một gian khách điếm.
 
 Tô Thân cũng nhận được tin tức.
 
 Sơn Hà Môn có an bài người ở Lĩnh Nam quận thành.
 
 Rất nhiều người đã phát hiện, bọn họ đều nhanh chóng truyền tin.
 
 "Vừa mới nói tam đại sát tăng sẽ động thủ, không nghĩ tới hành động nhanh như vậy."
 
 "Cũng không biết sẽ có bao nhiêu người vây giết bọn họ."
 
 "Bất quá cho dù những người đó muốn động thủ cũng sẽ động thủ sau khi ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Ai cũng muốn song phương lưỡng bại câu thương mới ra tay.
 
 Như vậy cơ hội bọn họ đạt được Kim Mai Bình kia sẽ nhiều hơn một phần.
 
 Tô Thần sai người truyền tin cho Trường Hận cung.
 
 Chính mình thì là ra khỏi khách điếm, bất quá địa phương hắn hướng về không phải Kim Phong Tế Vũ Lâu mà là phủ đệ của Địch Thiên Vân.
 
 Hôm nay mọi người đều đang chú ý tới Kim Phong Tế Vũ Lâu và tam đại sát tăng Thanh Long Tự."
 
 Vừa vặn là cơ hội để hắn xuất thủ.
 
 Lúc này trên nóc một tòa lâu bên đường có ba bóng người đang chạy như bay.
 
 Phương hướng là hướng tới Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Xem ra đều là người nhận được tin tức, muốn tới Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Khí tức trên thân mấy người khiến Tô Thần có cảm giác áp bách rất mạnh.
 
 Han là thực lực vượt qua Thần phách hợp nhất.
 
 Không ngờ ở Lĩnh Nam quận còn có ba cường giả Thiên Nhân cảnh, không biết còn người đang ẩn nấp hay không.
 
 Trong một góc khuất, Tô Thần đổi một thân hắc bào.
 
 Trường Han trong cung Mai Huyan Sương cũng nhận được tin tức.
 
 "Thanh Long tự vừa mới trấn áp Quỷ Sát phủ cùng Cực Nhạc lâu liền ra tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu, đây là không muốn cho Kim Phong Tế Vũ Lâu cơ hội phản ứng sao?"
 
 "Mạnh thúc, ngươi nói xem đêm nay có phải là cơ hội của chúng ta không?" "Ngươi nói chúng ta có cơ hội đạt được Kim Mai Bình hay không?”
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 "Chúng ta có thể hợp tác với Kim Phong Tế Vũ Lâu!"
 
 "Cùng nhau vây giết tam đại sát tăng Thanh Long Tự”"
 
 "Gần đây ta tu hành một loại công pháp khác, người khác không thể nhìn ra thủ pháp xuất thủ của ta!"
 
 "Với điều kiện như vậy, đàm phán với Kim Phong Tế Vũ Lâu xem bọn họ có nguyện ý nhường Kim Mai Bình hay không?”
 
 Mạnh Thần Thông nói.
 
 Người Thất hoàng tử phái ra đã thất bại.
 
 "Nếu bọn họ động thủ với tam đại sát tăng Thanh Long Tự, đến lúc đó có thể sẽ bị Thanh Long Tự phản công, cho nên không thể đối kháng chính diện."
 
 "Cùng nhau vây giết thì chúng ta không nhất định có thể đạt được Kim Mai Bình, hơn nữa người âm thâm nhìn trộm không ít đâu."
 
 "Những người nhìn trộm cụ thể là ai, các ngươi điều tra rõ ràng chưa?"
 
 Mai Huyền Sương lo lắng nói.
 
 "Người tới không nhiều lắm, chỉ có năm người, ta để ý nhất chính là Đao nô của Hàn Nguyệt giáo."
 
 Mạnh Thần Thông trâm giọng nói.
 
 "Ngươi nói hắn sẽ động thủ?"
 
 "Sẽ động, Kim Phong Tế Vũ Lâu giết Lục Thiên Hành, Lục Thiên Hành và Đao NO vẫn có chút quan hệ, huống hồ Kim Phong Tế Vũ Lâu không chút do dự giết chết Lục Thiên Hành, Hàn Nguyệt Giáo cũng muốn Kim Phong Tế Vũ Lâu trả giá thật lớn."
 
 "Với thủ đoạn của Đao Nô, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội chứ."
 
 "Hắn sẽ thừa cơ xuống tay với Kim Phong Tế Vũ Lâu, ta muốn lợi dụng điểm này đàm phán với Kim Phong Tế Vũ Lâu một chút."
 
 Mạnh Thần Thông nói.
 
 "Vậy Mạnh thúc ngươi tự an bài đi."
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 Lúc này, bên trong phủ đệ Địch Thiên Vân.
 
 Địch Thiên Vân vừa mới lên giường đã bị tiếng gõ cửa quấy ray.
 
 Hắn mặc quần áo đi ra khỏi phòng.
 
 "Có chuyện gì?"
 
 "Đại nhân, tam đại sát tăng Thanh Long tự hiện thân, đang hướng tới Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Người tới là một lão giả bộ dáng quản gia.
 
 Nghe được lời lão giả nói, Địch Thiên Vân ngẩn ra.
 
 "Cẩn thận theo dõi động tĩnh bên kia, ngươi tự mình đi điều tra, ta ở đại sảnh chờ tin tức của ngươi."
 
 Địch Thiên Vân cũng không có ý định tự mình đi. Hắn biết chuyện mà những người khác không biết.
 
 Kim Mai Bình có thể làm cho người ta khôi phục thương thế, nhưng lại mang theo một cỗ ma tính, một khi bị ma tính khống chế sẽ có thể ra tay với bất kỳ ai.
 
 Thực lực của hắn không ngăn được một chiêu của sát tăng.
 
 Vẫn nên chỗ này chờ tin tức truyền đến cho thỏa đáng.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Quản gia nhanh chóng cáo từ rời đi.
 
 Chỉ trong chốc lát Địch Thiên Vân đã đi tới đại sảnh.
 
 Vào đại sảnh, hắn chuẩn bị đốt đèn.
 
 Thế nhưng đột nhiên có một bóng người xuất hiện ở cửa.
 
 "Địch đại nhân, ngài không cần thắp đèn!"
 
 Trong lúc tiếng nói truyền tới thì có một ánh đao lóe lên, ánh đao dưới ánh trăng giống như một đạo thác nước màu bạc quét tới.
 
 Đồng tử Địch Thiên Vân đột nhiên co rụt lại, thân hình xoay chuyển vỗ một chưởng, một cỗ khí kình từ trong lòng bàn tay hắn bộc phát nghênh đón ánh đao như thác nước kia.
 
 Âm!
 
 Đao quang như thác nước trực tiếp bị khí kình đánh tan.
 
 Nhưng mà sau đó lại có một ánh đao mang theo mưa phùn xua tan khí kình của hắn, chém về phía đầu.
 
 Sắc mặt Địch Thiên Vân biến đổi.
 
 Hắn nâng tay phải, ống tay áo phồng lên bao lấy ánh đao.
 
 Thân ảnh Địch Thiên Vân nhảy về phía cửa sổ.
 
 Trực tiếp phá tan cửa sổ ra ngoài sân rộng.
 
 "Người đâu!"
 
 Hắn khe quát một tiếng.
 
 Một ít thị vệ nhanh chóng chạy tới.
 
 Nhưng bóng người áo đen lại theo sát, đao quang giống như sóng nước nhộn nhạo kéo tới.
 
 Những thị vệ xông vào nháy mắt bị đao khí của đối phương chặt đứt thân thể.
 
 Thấy tình hình này, Địch Thiên Vân hoảng hốt.
 
 Thực lực của người tới nằm ngoài dự liệu của hắn, vũ khí trong tay cũng không tầm thường.
 
 Bản thân hắn trước mặt đối phương giống như con kiến hôi.
 
 Mùi máu tươi tràn ngập trong sân.
 
 "Ngươi là ai?"
 
 Địch Thiên Vân nhìn người áo đen, nói.
 
 Lúc nói chuyện, khí tức trên người hắn bắt đầu tăng vọt lên trực tiếp về phía người áo đen. Hiện giờ hắn vẫn phải dựa vào chính mình.
 
 Khí tức giống như sóng lớn áp tới, người áo đen ra tay chính là Tô Thần.
 
 Dưới sự áp chế của khí tức Thần phách hợp nhất, khí tức từ trên người Tô Thần cũng bắt đầu bùng nổ.
 
 Nhưng vẫn còn thiếu một chút.
 
 Cảm giác được khí tức trên người Tô Thần.
 
 Ánh mắt Địch Thiên Vân thay đổi, sau đó ánh mắt trở nên lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười miệt thị.
 
 Đương nhiên trong lòng còn có thêm sự tức giận.
 
 Thực lực đối phương còn chưa đạt tới Thần phách hợp nhất.
 
 Thực lực như vậy căn bản không phải đối thủ của hắn, cho dù vũ khí trong tay đối phương không tâm thường cũng không làm gì được.
 
 Hắn lại bị đối phương hù dọa.
 
 Có lẽ bởi vì bản thân quá mức cẩn thận.
 
 "Như thế nào, Địch đại nhân có lòng tin đối phó ta sao?"
 
 Nhìn thấy Địch Thiên Vân tỏ vẻ khinh miệt, Tô Than mở miệng nói.
 
 "Giết ngươi trước rồi xem ngươi là ai
 
 Địch Thiên Vân hừ lạnh một tiếng nói.
 
 Bàn chân đạp mạnh xuống đất, cả người vọt về phía Tô Thần, bàn tay nắm thành quyên, trên nắm tay xuất hiện một cỗ khí kình, khí kình ngưng tụ thành hình con hổ.
 
 "Bạch Hổ Liệt Mail"
 
 Âm!
 
 Quyền kình cuồng bạo mang theo tiếng hổ gầm oanh kích Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận