Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 525: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (2)

Chương 525: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (2)Chương 525: Một chưởng liệt hầu, một kiếm xuyên tâm (2)
 
 Chương 525: Một chưởng liệt hau một kiếm xuyên tâm (2)
 
 Thái Kinh nhìn thấy Ngụy Thông đeo găng tay sắc mặt biến đổi.
 
 Trong tình huống thực lực hay công pháp chênh lệch không nhiều, vũ khí sẽ quyết định kết quả trận chiến.
 
 Thiên Sát Kim T¡ Thủ Sáo này có thể tăng phúc độ sắc bén của khí kình lên hai phần.
 
 Đừng xem thường hai phần này.
 
 Ánh mắt Thái Kinh không khỏi nhìn về phía thanh đao trong tay Mộ Dung Khinh Trần, nếu có bảo đao này thì thực lực của hắn cũng có thể tăng một hai phần.
 
 Bùm!
 
 Lúc này quanh thân người đeo mặt nạ xuất hiện một cỗ khí kình âm hàn, khí thế không ngừng mà kéo cao, trong tay hắn có thêm một đôi huyết sắc song luân.
 
 Nhìn thấy huyết sắc song luân, ánh mắt lão giả áo xanh ngưng tụ:
 
 "Xích huyết song luân, các ngươi là Xích huyết song mail”
 
 Mộ Dung Khinh Trần nghe tới Xích huyết song ma ánh mắt khẽ động.
 
 Xích huyết song ma là nhân vật từ hai mươi năm trước, người cùng thế hệ với phụ hoàng Chu Đế của nàng, người ở thời kỳ phụ thân nàng uy chấn thiên hạ mà có thanh danh đều không tâm thường.
 
 Năm đó Xích huyết song ma bị cao tăng Lăng Vân Thạch Quật Miếu Phật môn đuổi giết, sau đó biến mất trên giang hồ, rất nhiều người đều cho rằng bọn họ đã chết.
 
 Thế mà không chết, còn gia nhập Tà Minh.
 
 "Hôm nay ta sẽ lấy máu của ngươi báo thù cho huynh đệ ta!"
 
 Người đeo mặt nạ bị nói ra thân phận liền tháo mặt nạ, cởi áo choàng, để lộ một gương mặt bình thường, chỉ là gương mặt lúc này có chút vặn vẹo.
 
 Âm!
 
 Chân đạp mạnh xuống đất, thân hình hắn vọt về phía lão giả áo xanh, huyết sắc song luân trong tay hóa thành hai đạo huyết sắc quang mang công kích lão giả.
 
 Song luân được khí kình của hắn thôi động tạo ra một cỗ lực lượng xoắn ốc, xoắn ốc xoay tròn với tốc độ cao xoay tạo ra tiếng rít chói tai trong không khí.
 
 Sắc mặt lão giả áo xanh ngưng trọng vì biết đối phương muốn liều mạng.
 
 Kiếm khí bộc phát lưu chuyển quanh thân thể, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm huyết sắc song luân đang từ hai bên công tới, lão giả vung kiếm hai lần.
 
 Kiếm khí bộc phát, muốn va chạm song luân.
 
 Nhưng tốc độ chúng xoay tròn quá nhanh, lập tức chấn nát kiếm khí tiếp tục vọt tới.
 
 Nhưng kiếm khí cũng giảm bớt tốc độ của song luân.
 
 Lão giả áo xanh thấy thế không lùi mà tiến lên, trường kiếm hung hăng chém ra, một cỗ kiếm khí khổng lồ giống như thủy triều quét về phía song luân. Bùm!
 
 Song luân va chạm với kiếm khí tạo ra một luông khí lưu.
 
 Bất quá lúc này một bóng người đưa hay tay bắt lấy song luân mang theo huyết khí vô tận huyết khí hướng về phía áo xanh lão nhân đập tới.
 
 Tốc độ cực nhanh, hung mãnh dị thường.
 
 Lão giả áo xanh hồi kiếm ngăn cản.
 
 Đinhl
 
 Trường kiếm va chạm với song luân vẽ ra một tia lửa rực rỡ.
 
 Sau đó tên còn lại trong Xích huyết song ma này tiếp tục công kích, hai bên va chạm kịch liệt, tia lửa và khí kình cuồng bạo bộc phát.
 
 Khí kình cuồng bạo tung hoành trong phạm vị vài thước chung quanh bọn họ, người bình thường căn bản không cách nào tới gần, một khi tới gần sẽ bị khí kinh cuồng bạo làm tổn thương.
 
 Mộ Dung Khinh Trần và Thải Vi cũng nhanh chóng lui về phía sau, ánh mắt chăm chú quan sát trận chiến.
 
 Tuy rằng song luân bộc phát uy lực cường hãn nhưng kiếm của lão giả áo xanh hung mãnh thô bạo không kém, trong lúc nhất thời căn bản không thể phân ra thắng bại.
 
 “Tiểu thư, cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, có nên điều động Tử Vệ hay không?”
 
 Thải Vi mở miệng nói.
 
 Lúc trước người mạnh nhất Thiên Giám Ti chính là T¡ chủ, nhưng bây giờ hắn đang hầu hạ Chu Đế, xếp sau hắn là tam lão.
 
 Người mạnh nhất trong tam lão không xuất hiện vì phải tọa trấn tại Thiên Giám Ti.
 
 Dưới nữa chính là Tử Vệ, Tử Vệ là khôi lỗi hình người đặc thù, từ nhỏ hấp thu dược vật, không sợ hãi sinh tử, không biết đau đớn, chính là một đại sát khí của Thiên Giám Ti.
 
 Mộ Dung Khinh Trần thân là T¡ chủ mới của Thiên Giám T¡ đương nhiên có Tử Vệ bảo hộ.
 
 Đang lúc nàng chuẩn bị điều động Tử Vệ.
 
 Tên Xích huyết song ma đang giao thủ với lão giả áo xanh đột nhiên lui về phía sau, tay phải cam lấy một luân công kích, tốc độ xoay tròn rất nhanh.
 
 Luân trên tay trái của hắn cũng công kích lão giả áo xanh.
 
 Lão giả áo xanh một kiếm đánh bay luân thứ nhất rồi thu hồi ngăn cản luân từ tay trái.
 
 Giờ khắc này, tên Xích huyết song ma không thu hồi luân bị đánh bay mà tung một quyền đánh vào ngực lão giả.
 
 Khí kình cường đại bộc phát khiến lão giả áo xanh phải lui về phía sau.
 
 Nhưng lúc này luân bị đánh bay đột nhiên cấp tốc quay lại xuất hiện sau lưng lão giả.
 
 Âm!
 
 Răng cưa hung hăng cắt vào lưng lão giả áo xanh.
 
 Mặc dù có Kim Ô Tỏa Giáp ngăn cản nhưng vẫn có một cỗ khí kình xông vào trong cơ thể. Khí kinh vận chuyển trong cơ thể lão giả áo xanh bị trì tre trong khoảnh khắc.
 
 Tên Xích huyết song ma bắt lấy một luân khóa chặt trường kiếm, nắm đấm hóa thành trảo chộp về phía cổ họng lão giả.
 
 Xi Xil
 
 Khí kinh sắc bén trực tiếp rạch đứt cổ họng.
 
 Một luông máu tươi phun ra.
 
 Giờ khắc này trường kiếm trong tay lão giả cũng thoát ly, hóa thành một đạo hàn mang đâm thẳng vào tim đối phương.
 
 Khí kình tan rã, thân hình hai người đan xen vào nhau.
 
 Một người xé cổ họng đối thủ, một người dùng trường kiếm đâm thủng trái tim đối thủ.
 
 Đồng quy vu tận!
 
 Bầu không khí trở nên tĩnh lặng.
 
 Mà lúc này Thái Kinh đang giao thủ với Ngụy Thông cũng bị Ngụy Thông đánh bay, nhưng lại bay về phía Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Hắn giơ tay trảo một cái, hấp lực từ bàn tay bắt lấy bảo đao trog tay Mộ Dung Khinh Trần trực tiếp bắt đi, sau đó xoay người bỏ trốn trước mắt đám người Mộ Dung Khinh Trần.
 
 "Tiểu thư, chúng ta cứ thả hắn như vậy!"
 
 Thải Vi lên tiếng.
 
 Mộ Dung Khinh Trần nhìn thi thể của lão giả áo xanh mà có chút u sầu.
 
 “Thanh trường đao kia đã bị ta thêm chút đồ vật đặc thù, có thể tìm được vị trí của nó. Ta muốn Tà Minh phải trả một cái giá thảm trọng.”
 
 Mộ Dung Khinh Trần tàn nhẫn nói.
 
 Ngụy Thông đi tới trước mặt lão giả áo xanh, ánh mắt đầy bi thương.
 
 Bọn họ đã làm việc cho Thiên Giám T¡ nhiều năm, hắn mang theo thi thể lão giả áo xanh rời đi.
 
 Lúc này, ở tái ngoại.
 
 Bốn đạo lưu quang xuất hiện bên ngoài nơi đóng quân của Thiên Sơn Phái.
 
 Tây tương tứ quỷ mang theo Tô Thần hạ xuống sau đó biến mất.
 
 Tô Thần nhìn quanh một vòng rồi đi hướng về nơi tụ tập.
 
 Nơi tụ tập có không ít người.
 
 Tô Thần nhìn thấy ký hiệu trên phòng ốc, tiếp tục đi.
 
 Chốc lát sau hắn tới trước một tiểu lâu hai tâng đơn giản.
 
 Đám người Độc Cô Vô Địch, Quan Thất, Lý Trâm Chu nhìn thấy Tô Thần đều nhao nhao đứng lên hành lễ.
 
 "Hoắc Mộc Phong của Thiên Sơn Phái vẫn chưa tới sao?"
 
 Tô Thân mở miệng hỏi.
 
 “Căn cứ theo manh mối có lẽ sẽ đến vào lúc hoàng hôn, Hoắc Mộc Phong, Bắc Sơn chi chủ Kim Độc Dị, con có hai tên thái thượng trưởng lão và năm trưởng lão khác xuống núi.”
 
 Độc Cô Vô Địch trả lời.
 
 Nghe Độc Cô Vô Địch nói, Tô Thần khẽ cau mày.
 
 "Đối phương điều động không ít người? Hàn Nguyệt Giáo có bao nhiêu cao thủ?"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Nếu như người Hàn Nguyệt Giáo quá ít, như vậy hắn sẽ không đối cứng.
 
 Thanh Long Hội là tổ chức sát thủ, ám sát mới là thủ đoạn hàng đầu.
 
 "Tử Hàn Nguyệt trả lời chúng ta có hai vị cường giả Hóa Hải, ba tên Thiên Nhân cửu nạn bình thường, nàng nguyên ý cùng chúng ta ra tay với Hoắc Mộc Phong."
 
 “Tương tây tứ quỷ điều tra tình huống bên Tử Hàn Nguyệt chút!"
 
 Tương tây tứ quỷ được Tô Thần chồng chất tài nguyên, thực lực tăng lên không ít, bốn người bọn họ dùng Mi Ảnh Vô Hình thích hợp đi điều tra bên Tử Hàn Nguyệt.
 
 "Họ đang ở vị trí này!"
 
 Độc Cô Vô Địch chỉ vào một chỗ trên bản đồ trong phòng.
 
 Trong bóng tối có bốn bóng người biến mất.
 
 Một lát sau bốn bóng người trở vê.
 
 “Chủ thượng, chung quanh không có cao thủ nào khác, chỉ có Tử Hàn Nguyệt và hai cao thủ Thiên Nhân cửu nạn”
 
 Tương tây tứ quỷ nói xong liền biến mất.
 
 Tô Thần nghe xong nhướng mày, ánh mắt những người khác ngưng tụ.
 
 “Chủ thượng, chẳng lẽ bọn họ muốn làm ngư ông?”
 
 Sắc mặt Độc Cô Vô Địch trở nên âm trầm.
 
 "Ta đi gặp Tử Hàn Nguyệt này, xem nàng giải thích thế nào? Các ngươi ra bên ngoài trước."
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Hắn quyết định gặp mặt Tử Hàn Nguyệt.
 
 Nếu như Tử Hàn Nguyệt không có lời giải thích hợp lý, như vậy bọn họ sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi đây đổi thành ám sát.
 
 Đương nhiên vì phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn để mọi người rời đi trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận